Lúc trong thang máy chỉ  ba  họ, Văn An thở sâu một , cô  về phía Phượng Tiêu vẻ mặt  khó xử : “Đại sư , gần đây tính tình cha    nóng nảy, lát nữa  chỗ nào xúc phạm mong  bỏ quá cho.” 
 
Hà Lệ cũng hiểu chút tình huống,  khi nhà Văn An liên tiếp  chuyện lạ, cha  cô cũng tìm một vài  gọi là cao nhân, nhưng vấn đề là chẳng những  giải quyết  ngược  ngày càng nghiêm trọng.
 
Cứ thế họ cảm thấy những cao nhân  đều là lừa đảo, Hà Lệ là bạn  nhất của Văn An, họ mới miễn cưỡng đồng ý để cô tìm  đến xem.
 
Chuyện lạ của nhà Văn An bắt đầu  khi ông nội cô hôn mê bất tỉnh, ông nội cô là công nhân về hưu,  bệnh cấp tính, bây giờ đang ở trạng thái hôn mê bất tỉnh.
 
Từ đó về , trong nhà cô  bao giờ yên tĩnh, mỗi khi trời tối đều sẽ  tiếng bước chân lộn xộn và đủ loại tiếng ồn. Mới đầu cho cũng  để ý, tưởng trong nhà  trộm.
 
Về  tình huống ngày càng nghiêm trọng, nghiêm trọng đến mức hằng đêm mỗi   bóng đè, đồ đạc trong phòng dọn xong mỗi ngày đều sẽ  di chuyển.
 
Cha Văn  Văn vì   lắp camera trong nhà, nhưng ngày hôm  lúc đến xem, trong camera mới đầu   gì, đến  nửa đêm sẽ đột nhiên  mờ, đến sáng sớm camera sẽ  khôi phục bình thường.
 
Tình hình kỳ lạ  khiến lòng  ớn lạnh, cha Văn  Văn vì thế  lên chùa miếu xin bùa bình an, nhưng chuyện vẫn luôn như .
 
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
Về  họ dứt khoát dọn  ngoài khách sạn ở, nhưng buổi tối  bóng đè, âm thanh ồn ào vẫn tồn tại như cũ.
 
Cuối cùng nhà họ Văn tìm  cao nhân đắc đạo, dựa theo lời họ  di chuyển trang trí trong nhà, cũng  bái một tổ.  những việc  đều   tác dụng, khiến cha Văn tức giận nhất đó là cuối cùng    đây là ông cụ Văn đang tác quái.
 
Ông cụ hôn mê bất tỉnh, hồn rời khỏi cơ thể, tuổi thọ  đến, bởi vì nhớ nhung  nhà, cho nên mới   tiếng động .
 
Cha Văn chửi   lời  một trận, cuối cùng cao nhân ngỏ lời, chắc chắn ông cụ thương yêu Văn An nhất, bởi vì âm khí   cô nhiều nhất, nếu họ  tin, thì tách  ở với Văn An xem kết quả.
 
Cha Văn chửi rủa ghê lắm, cũng bán tín bán nghi với lời  ,  đó Văn An khuyên bảo, họ ở trong nhà, Văn An ở khách sạn một . Đêm đó Văn An chỉ cảm thấy trong phòng cực kỳ ồn ào,    ngừng  chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-su-khong-lam-huyen-hoc/chuong-38.html.]
 
 cô  những chuyện    thế nào cũng  mở mắt nổi, sáng hôm  cô tỉnh dậy, vành mắt đen thui,     tí sức lực nào, cũng chẳng  cử động. Mà chỗ cha  Văn đêm đó   xảy  chuyện gì.
 
Đối với tình huống , cả nhà đều  sầu lo. 
 
Văn An   vì chuyện  mà liên lụy cha , cô  dọn  ngoài ở một , đề nghị   cha Văn và  Văn trực tiếp bác bỏ. Họ
 
sợ những sự vật   , nhưng cũng  thể trơ mắt  một  Văn An đối mặt với mấy cái đó.
 
Sau khi xảy  những chuyện , Văn An thậm chí  suy nghĩ xuất gia  ni cô, cũng may bạn trai cô vẫn luôn ở bên cạnh, an ủi cô.
 
Vì thế cha Văn  Văn còn đến bệnh viện tận tình  một lúc với ông nội đang hôn mê, ví dụ như gì mà họ  ông cụ yêu thương Văn An, nhưng  thể vì việc  mà ảnh hưởng đến cuộc sống của Văn An, v.v.
 
Cha  Văn ở bệnh viện    xem như bệnh tâm thần, nhưng chuyện cũng   chuyển biến  ,  đó nghiêm trọng nhất, trong lúc cả nhà họ ngủ mơ cũng   giọng  của ông cụ.
 
Sau khi Hà Lệ từ Vân Châu trở về Kinh Châu, hẹn gặp Văn An cùng  ăn lẩu. 
 
Văn An vốn dĩ   , sợ chuyện trong nhà liên lụy đến Hà Lệ.   thấy Hà Lệ  gặp  tên cặn bã ở Vân Châu, cô vẫn trang điểm xinh   tới.
 
Vẻ tiều tụy của Văn An trang điểm  che giấu , Hà Lệ  kinh ngạc, bởi vì   xảy  chuyện gì cho nên  dám tùy tiện hỏi thăm, sợ chạm  chuyện đau lòng của Văn An.
 
Văn An thì cảm thấy ở cùng Hà Lệ, cô cảm thấy ấm áp. Có lẽ là ảo giác khi cùng ăn lẩu, lúc  Văn An còn nghĩ như thế, dù  trời nắng  ăn lẩu, đúng là nóng lên.
 
Trong lúc ăn  Hà Lệ kể những chuyện , trong lòng Văn An  chút tính toán.
 
Có điều khi đó cô cũng   chuyện lạ trong nhà , mà tối đó, cả nhà họ ngủ một giấc yên , những ồn ào khi  bóng đè nửa tỉnh nửa ngủ  đều biến mất.