Hai  cụng ly một cái, ngửa đầu uống cạn,   thoải mái vô cùng. Đặt bia lên bàn, Phượng Tiêu thấy má Cố Lâm Tĩnh  ửng đỏ,  : “Chẳng lẽ   thể uống rượu?”
 
“Không .” Cố Lâm Tĩnh  : “Tửu lượng của  tạm , nhưng  một tật ,  uống rượu mặt sẽ đỏ, từ nhỏ  , chuyện   cách nào khác.”
 
Phượng Tiêu thấy y thật sự  say, bèn : “Vậy là  .” Sau đó   dậy, thu dọn bát đũa  bàn.
 
Cố Lâm Tĩnh hỏi   gì, mặt Phượng Tiêu  biểu cảm : “Rửa bát.”
 
Trên đời  sẽ   ít  thích rửa bát cọ nồi, Phượng Tiêu cũng thế.   đến, Cố Lâm Tĩnh  đồ ăn,   rửa bát là chuyện nên . Có một  việc   đều  thích, nhưng đổi lập trường suy nghĩ, nên  vẫn  .
 
Cố Lâm Tĩnh  thấy Phượng Tiêu   rửa bát, phản ứng đầu tiên là  đôi tay sạch sẽ thon dài khớp xương rõ ràng của . Y há miệng    cần, để y dọn.
 
  dáng vẻ Phượng Tiêu cúi đầu thu dọn canh thừa  bàn, câu   cuối cùng   .
 
Y dựa  tường phòng bếp, lẳng lặng  Phượng Tiêu vụng về rửa bát ở chậu rửa.
 
Cảm giác  giống như trong một gia đình, y nấu cơm, Phượng Tiêu là  nhà rửa bát.
 
Phượng Tiêu nghiêm túc rửa sạch đồ lau chùi  đó bỏ  ngăn tủ, lúc   đầu  thấy Cố Lâm Tĩnh  ở đó   chằm chằm  rời mắt.
 
Ánh mắt Cố Lâm Tĩnh  nóng, nóng hơn cả nồi lẩu   bốc  nóng, Phượng Tiêu nghĩ .
 
  vẫn  kịp  gì, Cố Lâm Tĩnh  lên tiếng: “Tối nay  ở  đây .” Nói tới đây, y dừng  một lát  tự nhiên : “Chúng  là bạn,  thường xuyên ở khách sạn cũng   cách, đợi  tìm  chỗ ở thích hợp  dọn  cũng  muộn.”
 
“Chuyện   tiện lắm thì .” Phượng Tiêu phân vân .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-su-khong-lam-huyen-hoc/chuong-49.html.]
 
Cố Lâm Tĩnh nhún vai xòe tay bất đắc dĩ : “Anh xem như trông nhà giúp .”
 
Phượng Tiêu suy nghĩ một lát  đồng ý.
 
Chủ yếu là  cảm thấy, ngọc che giấu thể chất   Cố Lâm Tĩnh   hủy , thể chất của y đặc biệt như thế, lỡ xảy  chuyện gì,  cũng là  của .
 
Bây giờ chẳng bằng ở  bên cạnh Cố Lâm Tĩnh, đợi  tìm  ngọc thích hợp  rời  cũng  muộn.
 
Dĩ nhiên Cố Lâm Tĩnh  vui với việc Phượng Tiêu  thể ở , y ở  tầng, nên sắp xếp cho Phượng Tiêu ở đối diện . Dùng lý do là, phòng khách  tầng  thu dọn.
 
Phượng Tiêu cũng   ý kiến ngủ ở ,  thể ở rộng rãi thoải mái hơn,  vẫn sẵn sàng.
 
Sau khi thu dọn xong  thứ, Cố Lâm Tĩnh  ở  giường, tâm trạng  bình tĩnh. Y là   mục tiêu  rõ ràng,   nên  gì và  nên  gì.
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
 
Không  qua bao lâu, trong lòng Cố Lâm Tĩnh suy nghĩ chuyện mơ mơ màng màng chìm  giấc ngủ.
 
Bên  y trằn trọc trở , bên  Phượng Tiêu  ngủ  say. Đêm nay,  cũng  mơ gì cả, nhưng buổi sáng   cuộc điện thoại lạ đánh thức,   cảm thấy    nặng, giống như trong thời gian    trải qua một trận đại chiến.
 
------oOo------
Chuông điện thoại  quan tâm   rã rời  ,  mệt  , nó  ngừng vang lên ở đó, biểu lộ rõ ràng sự tồn tại của nó.
 
Phượng Tiêu   giường lấy điện thoại  liếc , là một dãy  lạ hoắc. Thần trí Phượng Tiêu vẫn  tỉnh táo,  cảm giác mờ mịt    ở .
 
Nhìn điện thoại  ngừng nhấp nháy,  dùng tay lau mặt, mỏi mệt trong  dần biến mất. Người   của   nhiều,  lạ   thể gọi đến là duyên phận, đầu Phượng Tiêu tỉnh táo chốc lát  đó kết nối điện thoại.