Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Mấy ngày nay công ty   phụ trách xây dựng tòa nhà mới của Cố thị,   vẫn luôn ở công trường,    đến  xe lửa nên   chờ ở lối .
 
Sở Đại rũ mắt nghĩ đến chuyện cũ năm xưa, đột nhiên  thấy một đôi chân   mặt  .
 
Trong lòng Sở Đại giật  vội ngẩng đầu lên, chỉ thấy một gương mặt khôi ngô đến mức  thể  là sắc bén, nhan sắc  đẽ  lộ  hết, song trong đôi mắt phượng  xếch toát  cảm xúc hờ hững,  cho   cảm giác xa cách vô hình.
 
So với gương mặt,   ăn mặc  bình thường, áo sơ mi dài tay màu trắng, bên  mặc chiếc quần jean vá mấy miếng,   là  mặc  lâu .
 
    trai, mặc gì cũng , quần jean cũ rách  cũng  thể tôn lên đôi chân thẳng tắp, đường con bên hông  mỹ.
 
Khiến  kinh ngạc đó là,  mặc quần dài áo dài,      tí mùi mồ hôi nào, tóc cũng  rối vì nóng,   vô cùng khô ráo.
 
Sở Đại nuốt nước miếng một cái: “Ờm, …” Anh  vốn      nhận lầm  , nhưng đối diện với đôi mắt hờ hững , lời   hiểu   hỏi  .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-su-khong-lam-huyen-hoc/chuong-5.html.]
“Anh là ông chủ Sở đúng ,  là Phượng Tiêu, sư phụ bảo  tới tìm .” Phượng Tiêu   sự e dè của Sở Đại, chủ động mở miệng , còn lấy một tấm ảnh  đưa tới.
 
Là ảnh chụp hai mươi năm  Sở Đại  gãy chân   giường bệnh của bệnh viện nhe răng trợn mắt, ảnh chụp  trẻ, nhưng vẫn  thể   cái bóng của Sở Đại hiện tại trong vẻ mặt nhăn nhó .
 
Sở Đại   trong tấm ảnh nước mắt nước mũi cùng chảy xuống, yên lặng một lát, duỗi tay nhận lấy tấm ảnh bỏ  trong túi quần.
 
Sau đó   ngẩng đầu  Phượng Tiêu  lắp hai tiếng: “Ờm …  Phượng, sư phụ  giờ vẫn khỏe chứ?”
 
Phượng Tiêu khẽ : “Gọi  Phượng Tiêu là , ông cụ  về cõi tiên .”
 
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
Sở Đại: “…”
 
Anh  khô khốc : “Cậu nén bi thương.”
 
Phượng Tiêu gật đầu một cái, chuyện sinh lão bệnh tử  ai  cách nào.