Thiên Tai Ập Đến Ta Tích Trữ Hàng Hoá - Chương 288

Cập nhật lúc: 2025-08-18 21:11:28
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Tinh Đường để Quý Ngôn Mặc trông chừng họ ăn cơm, còn cô thì đến chỗ của ba quân nhân để bắt mạch cho họ, sức khoẻ của ba quân nhân vô cùng yếu ớt, vì còn sống sót ở đây nên Lục Tinh Đường tiện lấy nhiệt kế đo nhiệt độ cho họ, chỉ thể dùng tay để ước chừng nhiệt độ là 39 độ, vết thương viêm nên sưng tấy lên, còn dấu hiệu thối rữa.

Phải lập tức hạ thấp nhiệt độ sạch vết thương cho họ, Lục Tinh Đường bất đắc dĩ thở dài một tiếng, chỉ vì sống sót ở đây nên cô thể nào tiến hành sạch vết thương trị liệu cho họ.

Dưới sự che chắn của Quý Ngôn Mặc, Lục Tinh Đường mang thuốc hạ sốt từ gian ngoài cho ba quân nhân uống, tiên cứ cho uống thuốc, đợi khi những còn sống sót rời thì sẽ trị liệu cho họ.

Những còn sống sót ăn lấy ăn để đồ ăn mà Lục Tinh Đường đưa cho họ, thèm Lục Tinh Đường đang cho ba quân nhân uống thuốc, đợi đến khi ăn xong đồ ăn mà cô cho thì họ mới dừng , xoa xoa cái bụng ăn no của : "Trưởng căn cứ, cảm ơn cô cho chúng đồ ăn, để chúng thể tiếp tục sống! Chỉ là ba quân vì cứu chúng mà họ còn ăn gì cả, nhiều vết thương, quân nhân ở giữa còn vũ khí gây thương tích, trong tay chúng thuốc, đặc biệt là bệnh uốn ván, cũng còn thể tiếp tục sống !"

Lục Tinh Đường lấy đồ ăn trong túi của Quý Ngôn Mặc phát cho mỗi một ít: "Cứ để ba quân nhân đây để chúng chăm sóc, còn thì lập tức lên đường đến căn cứ Lan Thành. Ở đây cách căn cứ Sơn Thành khá gần, thể sẽ thiên tai kéo đến, nên cứ , chúng sẽ ở đây, đó cho của căn cứ Lan Thành đến để hỗ trợ họ!"

Những còn sống sót khác Lục Tinh Đường như , bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm, thế nên họ nhận lấy thức ăn Lục Tinh Đường đưa cho dậy, khi lời cảm ơn liền rời thèm ba quân nhân đang mặt đất lấy một cái.

bọn họ quá chậm: "A Mặc, trông chừng bọn họ, nếu như họ thì cứ ho lên một tiếng, ba quân nhân cần chữa trị ngay lập tức, nếu sẽ kịp!" Không đợi Quý Ngôn Mặc trả lời thì Lục Tinh Đường mang thuốc đặc trị ở gian , nhưng vì họ hôn mê nên khó mà cho uống : "Các là chiến sĩ bảo vệ của nước H, các thể chết!

Nghe đây, là Lục Tinh Đường, trưởng căn cứ Lan Thành, là một bác sĩ, sẽ lập tức cứu các , các nhất định phối hợp với sự điều trị của thì mới thể tiếp tục sống! Nếu như tiếp tục sống thì chúng sẽ cùng trở về căn cứ Sơn Thành để cứu nhiều còn sống sót khác, , sẽ còn nhiều quân nhân vì quên như các !"

Sau khi cố gắng hết sức, cuối cùng Lục Tinh Đường cũng cho thuốc miệng họ, họ cũng nuốt xuống.

Đồng thời, Lục Tinh Đường còn báo cho ba thầy giáo đang ở gian , đưa bọn họ đến bệnh viện ở gian để họ chuẩn , đợi cho những còn sống sót xa một chút, thấy họ nữa thì sẽ đưa ba quân nhân đến gian để điều trị.

Ba thầy giáo lập tức đến phòng phẫu thuật để chuẩn , đợi Lục Tinh Đường đưa ba quân nhân đến, Lục Tinh Đường cũng mang thuốc uống ván tiêm cho quân nhân vũ khí bằng sắt cho thương.

"Đường Đường, thể đưa họ đến gian chữa trị, những còn sống sót khá xa !" Tạm thời thấy họ nên Lục Tinh Đường lập tức đưa ba quân nhân đến gian để cùng ba thầy giáo chữa trị cho họ, Lục Tinh Đường giao hai quân nhân thương nhẹ cho hai thầy giáo, còn quân nhân thương nặng thì cô sẽ tự phẫu thuật, tuy Quý Ngôn Mặc y thuật, nhưng ý thức của cũng đang ở phòng phẫu thuật trong gian, để cùng với một thầy giáo hỗ trợ chữa trị cho quân nhân.

Đợi đến khi ba quân nhân cứu sống thì Lục Tinh Đường đưa họ khỏi phòng phẫu thuật, khi cho họ truyền dịch Lục Tinh Đường rời khỏi gian.

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-tai-ap-den-ta-tich-tru-hang-hoa/chuong-288.html.]

Quý Ngôn Mặc vẫn ở bên ngoài gian, chỉ điều là trời tối : "A Mặc, gian?"

Quý Ngôn Mặc đáp: "Lúc định thì máy bay của chúng đến!"

Mắt của Lục Tinh Đường sáng lên, lập tức lấy bộ đàm liên lạc với máy bay, nhanh kết nối với máy bay đến phía của họ, Lục Tinh Đường để cho họ tìm một nơi thể đáp máy bay, bảo họ cẩn thận đưa ba quân nhân đến máy bay chuyển đến căn cứ Lan Thành, giao cho bệnh viện điều trị.

Máy bay lập tức khởi động, tìm kiếm vị trí thích hợp.

Ba quân nhân vẫn đang truyền dịch ở gian, Lục Tinh Đường máy bay thể đến nhanh như , nhưng vẫn điều chỉnh tốc độ truyền dịch , đồng thời cho họ uống thêm một thuốc đặc trị nữa, thậm chí còn bôi thuốc đặc trị lên vết thương của họ, vì sự nhắc nhở của Quý Ngôn Mặc nên cô đưa họ khỏi gian, đặt mặt đất.

Tới khi họ đến, Lục Tinh Đường cho ba đến dìu ba quân nhân, Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc thì thăm dò đường chiếu sáng cho họ, năm con đỡ ba quân nhân thương đang đường đến máy bay, bởi vì đang dìu khác nên tốc độ cũng thể nhanh , Lục Tinh Đường lo lắng sẽ xóc nảy cơ thể của quân nhân, cũng lo lắng thể lực của ba đó, bọn họ một đoạn thì sẽ chọn một nơi sạch sẽ thả xuống, đó nghỉ ngơi một chút sẽ tiếp tục lên đường.

Một giờ , họ đến chỗ máy bay hạ cánh, đưa ba quân nhân lên máy bay một cách nhọc nhằn.

Sau khi Lục Tinh Đường kiểm tra cho ba quân nhân xác định họ chuyển biến thì lập tức bảo đưa ba quân nhân trở về căn cứ Lan Thành, còn họ thì sẽ đến Sơn Thành, bảo báo với Tô Trình, lập tức cho quân đội chi viện mang theo dược liệu cùng bác sĩ, nhanh chóng xuất phát, hơn nữa cần chú ý an .

Trên đường sẽ gặp nhiều sống sót, chỉ cần cho họ một ít lương thực, nhanh chóng tăng tốc độ đến Sơn Thành.

Sơn Thành chắc chắn nhiều còn sống sót, cho dù nước sông chảy ngược bên trong thì cũng thể nào ngập hết bộ Sơn Thành, Sơn Thành là thành phố núi, bộ kiến trúc của Sơn Thành đều núi nên nước sông chảy ngược thì cũng thể nào nhấn chìm Sơn Thành.

Căn cứ chính phủ GJ với những quân nhân nhất định sẽ đưa nhiều còn sống sót tản cư đến, hiện tại lẽ họ đang ở nơi nào đó để chờ sự chi viện hoặc là chờ thiên tai kết thúc!

Sau khi Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc tiễn máy bay thì hai họ gian, cùng ăn cơm với ba thầy giáo, cho họ về tình hình ở bên ngoài, để ba thầy giáo giúp đỡ điều chế thuốc đặc trị.

Sau khi nghỉ ngơi một thời ngắn ở gian thì hai cũng rời khỏi đó, khi rời khỏi gian, hai mang nhiều đồ ăn theo, bởi vì đường khó nên hai cũng khá chậm, đường bắt gặp mấy còn sống sót, sống sót thấy thì cứ cho họ còn để một ít lương thực để họ đến căn cứ Lan Thành.

Cứ mãi mãi, đợi đến khi hai đến khu vực của Sơn Thành thì cũng mười giờ sáng hôm , mặt trời đang dần dần mọc lên từ hướng đông. Khi mặt trời ló dạng thì sương mù cũng dần tan , ảnh hưởng đến tầm của hai nữa, từ từ chậm rãi, cơn mưa xối xả cũng dừng , nhiệt độ cũng nhanh chóng tăng lên, Lục Tinh Đường cũng cởi áo mưa .

Loading...