Thiên Tai Ập Đến Ta Tích Trữ Hàng Hoá - Chương 313
Cập nhật lúc: 2025-08-18 21:11:53
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi sắp xếp việc thỏa, Tô Trình đến phòng phát thanh, lấy một chiếc loa kéo và micro, uống hai ngụm thuốc cảm, đến bàn phát thanh, cầm micro : "Alo alo, ơi, là Tô Trình! Tối qua, trưởng căn cứ và phó căn cứ cùng một sống sót đến hồ nước ở huyện bên cạnh tìm đầu sỏ phóng hỏa, trưởng căn cứ trừng phạt bọn họ theo luật lệ của căn cứ, trói bọn họ đồng thời đánh đập bọn họ một trận!
Tuy nhiên, vẫn hả , vì bọn họ đốt cháy nhiều ngọn núi, suýt nữa thì lan đến căn cứ của chúng , vì cứu hỏa mà căn cứ của chúng thương, say nắng vượt quá 1 triệu , còn những say nắng dẫn đến tử vong tại chỗ, tử vong khi trở về căn cứ, tổng c.h.ế.t hơn 500 ! Do bọn họ mà nguồn nước của căn cứ chúng hao hụt nghiêm trọng, thể tiếp theo chúng sẽ đối mặt với tình trạng thiếu nước, nước để uống!
Trưởng căn cứ dập lửa như quân nhân cứu hỏa, liều cứu hỏa, trưởng căn cứ thương xót , vì trưởng căn cứ quyết định, do Tô Trình dẫn dắt những thuộc cục an ninh đưa đám phóng hỏa đến từng nhà, do quyết định phận của bọn họ! Tuy nhiên, dân căn cứ của chúng là 230 vạn , xin hãy tay nhẹ nhàng một chút, nếu sẽ thể trút cơn giận!
Dừng một chút, Tô Trình tiếp: "Tại trưởng căn cứ hoặc phó căn cứ mặt để trả thù? Là vì trưởng căn cứ và phó căn cứ ngày hôm qua cùng xông pha trận tuyến dập lửa đầu tiên, họ thương nặng, hiện đang dưỡng thương ở nhà! khi tin sẽ thương xót cho trưởng căn cứ và phó căn cứ của chúng ,
Tuy nhiên, để trưởng căn cứ và phó căn cứ mau chóng hồi phục, xin đừng quấy rầy họ, nhưng sẽ cho phát thanh viên phòng phát thanh thông báo tình hình sức khỏe của họ cho hàng ngày. Chúng hãy cùng cầu nguyện cho trưởng căn cứ và phó căn cứ sớm bình phục! Cũng hy vọng yên tâm sinh sống, đừng để trưởng căn cứ đang bệnh lo lắng cho !
Cuối cùng, xin tất cả ở chỗ việc hoặc ở nhà chờ đợi, sẽ dẫn theo những kẻ phóng hỏa đến gặp ! Hôm nay đợi , còn ngày mai, cần vội vàng, chỉ cần suy nghĩ báo thù như thế nào là !
Ra khỏi phòng phát thanh, Tô Trình kéo loa, cầm micro ngoài, nhân viên cục an ninh áp giải đám phóng hỏa theo .
Tòa nhà nơi ở của những sống sót là nơi gần tòa nhà văn phòng nhất. Tô Trình từng tòa nhà một, xong một tòa nhà sẽ ghi chép .
"Hiện tại mời những sống sót ở đơn nguyên 1 tòa nhà 2 khu nhà ở căn cứ chuẩn sẵn sàng, chúng đến lầu!"
Khi nhận lời việc tối qua, Tô Trình ý tưởng của cho Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc , vì Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc đúng giờ từ gian xuất hiện, hai còn hóa trang thành thương, để thấy da mặt và da thịt lộ của hai đều nghiêm trọng, gần giống như tình trạng của quân nhân, như , cũng thể để sống sót , họ dối, thực sự nghiêm trọng.
DTV
Vì , khi thấy giọng của Tô Trình, hai dìu đến bên cửa sổ, thể rõ ràng tình hình bên lầu.
Lục Tinh Đường thấy Tô Trình và những khác trói những kẻ phóng hóa như cái bánh chưng, xô đẩy bọn họ lên lầu tiếp nhận trừng phạt, mà những sống sót thấy bọn họ lề mề, miệng lẩm bẩm những lời khó , tức giận, họ cầm lấy dụng cụ của xông xuống lầu.
"Các gây tội ác tày trời, còn dám chửi bới, chúng còn chửi các hả hê! Lũ khốn nạn các , nếu trưởng căn cứ kịp thời đưa quyết định, quân nhân vô tư xông pha phía , căn cứ của chúng thiêu rụi! Nếu nghĩ đến 230 vạn đồng bào trong căn cứ đang chờ các , đánh c.h.ế.t các ngay bây giờ!"
"Đây là nước ớt chuẩn , là ớt đổi từ cửa hàng đổi điểm bằng 10 điểm tích lũy, rác rưởi, mỗi uống một ngụm cho !"
Tô Trình lập tức lệnh cho nhân viên an ninh: "Giúp cô rót nước ớt! Mỗi một ngụm!" Người la hét dữ dội, chuẩn nhiều nước ớt, mỗi một ngụm, tuyệt đối đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-tai-ap-den-ta-tich-tru-hang-hoa/chuong-313.html.]
"A! A! , uống nước ớt!"
"Bỏ , còn là của căn cứ Lan Thành nữa, các tư cách xử lý chúng !"
"Đã , bọn đốt lửa, là mấy đốt, các liên lụy cả những vô tội chúng ? Xin các , tha cho chúng , chúng nguyện nô lệ tì nữ, bù đắp lầm của , xin các đừng trừng phạt chúng ."
"Trưởng căn cứ, xin ngài đại phát từ bi tha cho chúng một mạng, chúng sai , chúng thực sự sai !"
Lục Tinh Đường để ý tới bọn họ lóc và la hét, lạnh lùng bọn họ rót nước ớt, cay đến mức nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, thậm chí bắt đầu nôn mửa, khuôn mặt nung nóng đến đỏ bừng, bất lực ngã xuống đất thở dốc, nhưng kịp thở dốc hai giây thì cơ thể nhanh chóng quằn quại, miệng còn phát những tiếng "a a a","Nóng quá! Cay quá!"
Nhiệt độ 68 độ, nhiệt độ mặt đất lên tới 78 độ, chênh lệch 10 độ, họ mang dép rơm, giày vải, nếu là dép lê cao su giày da hoặc các loại dép khác, sớm tan chảy.
Mà họ là những da thịt, chịu mặt đất nóng như ? Giống như đặt bọn họ chảo dầu để chiên, sống c.h.ế.t lường.
"Cho nước, cay quá, nóng quá, sai ... Trưởng căn cứ sai ... Nhân dân trong căn cứ, chúng thực sự sai , xin các tha cho chúng !"
ai chịu tha cho bọn họ, vốn dĩ sống trong cái cực nóng khó khăn , để bọn họ phóng hỏa một trận, c.h.ế.t chóc vô , cuộc sống của họ càng thêm khó khăn.
" chuẩn nước rửa chân, vốn định để lau nhà, đó giặt cái quần bẩn mặc lúc dập lửa, nước , còn nhiều, mỗi một ngụm !"
Suy nghĩ của Tô Trình liên tục đổi, qua đây thể thấy, trận hỏa hoạn khiến những sống sót trong căn cứ tức giận và căm ghét đến mức nào.
Lục Tinh Đường thấy nước rửa chân mạnh mẽ biến thành nước bẩn giặt quần áo, đều khó chịu cho đám . mà, một chút cũng đồng tình, ai bảo bọn họ phạm sai lầm ? Chỉ là họ tưới nước bẩn, đám ngừng nôn mửa, Lục Tinh Đường lặng lẽ rời mắt .
" nước ớt, nước rửa chân, nước giặt quần áo, nhưng roi gai, đổi lấy với cục trưởng Hồ Ly của cục vật tư, roi gai đánh đau, sẽ đánh mỗi hai roi, đánh nhiều, để những khác đánh!"
Hai là nhiều? dùng hết sức đánh đập, còn đám thì trói bằng dây thừng, quả thật là chỗ nào để trốn thoát. Thẳng tắp ngã mặt đất tiếp nhận hành hung.
" cũng đánh, dụng cụ, nhưng chuẩn sẵn giày rơm, đôi giày rơm mòn rách, thể sửa chữa chút nào nữa. Chỉ còn cách ủy khuất đôi giày rơm cũ của thôi, xin mày nhé!" Nói xong câu đó, nâng cao đôi giày rơm lên đánh mặt đám đó. Mỗi bên một cái, đánh cân đối, đỏ chót, vô cùng chói mắt.