Trên một chiếc thuyền cao su,  đặt một chiếc bàn gỗ, một ông già đeo kính râm tròn màu đen  đó, tay cầm một chiếc quạt.
Trên bàn  bốn chữ lớn bằng mực tàu: Chữa bệnh bằng Y học cổ truyền.
Ông trông  giống một bác sĩ, mà giống một ông thầy bói lừa đảo.
Có  do dự tiến  gần, "Ông xem cái bọc  mặt   chữa  ? Không  là do bọ cánh cứng  rết cắn, trong nhà   thuốc, bác sĩ bệnh viện bận c.h.ế.t ,   thời gian quản cái bệnh nhỏ  của ."
Ông già gạt nhẹ cặp kính xuống,  kỹ vết thương  mặt  ,   đeo kính lên, lắc lư đầu : "Vết thương nhỏ thôi,     t.h.u.ố.c mỡ trị.
"Bôi một   thể giảm đau, giảm ngứa, bôi hai   thể giảm sưng đỏ, giảm mưng mủ. Kiên trì bôi, vết thương sẽ dần dần lành ."
Người đàn ông : "Vậy thì quá  , ông mau đưa t.h.u.ố.c mỡ cho !"
Ông già thu quạt , đưa tay  : "Dùng vàng bạc, ngọc đá  phí khám bệnh, đồ cổ, thư pháp cũng ."
Người đàn ông  tay    một chiếc nhẫn vàng lớn,  c.ắ.n răng: "Được, chỉ cần t.h.u.ố.c mỡ của ông thật sự  tác dụng, chiếc nhẫn  là của ông!"
Ông già rút từ ngăn kéo bàn  một tuýp t.h.u.ố.c mỡ tự chế,  đàn ông nôn nóng cướp lấy, bóp  một cục to  bôi lên mặt.
Chẳng mấy chốc,  đàn ông mừng rỡ thốt lên: "Ơ! Cái cảm giác ngứa như cào tim cào gan  đỡ hẳn ! Cũng  còn đau nữa!"
"Bây giờ  thể đưa nhẫn cho   chứ?" Ông già hỏi.
"Chỉ là một lọ t.h.u.ố.c mỡ  đáng tiền, ngay cả bao bì chính thức cũng  , thế mà còn đòi nhẫn của , cái nhẫn  của  đáng giá gần một vạn!" Người đàn ông trở mặt  nhận, tùy tiện vứt một tờ tiền giấy, cầm theo t.h.u.ố.c mỡ nhảy lên thuyền cao su định bỏ chạy.
  ngờ ngẩng đầu lên   thấy Chúc Hạ với vẻ mặt lạnh lùng.
"Cô cái con nhóc con    chằm chằm  gì?  khuyên cô đừng nhiều chuyện, nếu  nắm đ.ấ.m của ..."
Lời của  đàn ông còn  dứt,   Chúc Hạ nhảy  thuyền cao su đ.á.n.h cho một trận. Chúc Hạ đoạt lấy chiếc nhẫn vàng của , nhảy sang thuyền cao su của ông già.
"Phí khám bệnh của ." Chúc Hạ đặt chiếc nhẫn vàng lên bàn gỗ,  ngẩng đầu  ông già.
Đây là sư phụ của cô ở kiếp ,  chỉ dạy cho cô nhiều thứ, mà còn cho cô  gian vô cùng quan trọng,  là thầy  là cha.
 bây giờ, ông vẫn  nhận  cô.
"Haha." Tiếng  sảng khoái vang lên từ  đỉnh đầu, ông già , "Vì cô giúp  đòi  phí khám bệnh,  thì chứng tỏ chiếc nhẫn   duyên với cô, cô cứ giữ lấy ."
Chiếc nhẫn vàng  đẩy đến  mặt Chúc Hạ, Chúc Hạ ngẩn ngơ  nó, trong lòng dâng lên một suy nghĩ  thể tin nổi: Có khả năng nào, sư phụ cũng  trùng sinh?
"Chàng trai trẻ đang ôm em bé ,  đây." Ông già vẫy Lý Bác.
Lương Linh Ngọc bế đứa bé, để Lý Bác yên tâm.
Lý Bác ngơ ngác  đến  mặt ông già.
Ông già từ  xuống  đ.á.n.h giá  một lượt, : "Cởi quần áo ."
Mặc dù Lý Bác  hiểu ý ông già, nhưng vì Chúc Hạ  chủ động tỏ ý , nên  cũng chọn cách tin tưởng.
Hắn cởi bộ đồ bảo hộ  nhặt ,  cởi áo ngắn tay, để lộ vết thương sắp lở loét  lưng.
Ông già  lắc đầu  lấy thuốc, "Chàng trai, vết thương loại   thể chịu đựng một  ,  cần sự giúp đỡ của  khác. Cậu còn  một đứa con gái, nếu ngươi c.h.ế.t, bé sẽ thế nào?
"Thuốc mỡ , hãy để  khác giúp  bôi hai  một ngày. Có điều kiện thì uống t.h.u.ố.c chống viêm,   điều kiện cũng  tạo điều kiện."
Lý Bác liên tục xua tay, "Lão ,    vàng bạc châu báu, cũng   đồ cổ thư pháp,   trả nổi phí khám bệnh,   thể lấy t.h.u.ố.c của ngài."
Ông già ,  Chúc Hạ, "Cô bé  thiên đình đầy đặn, phúc tướng sâu dày, tiền đồ vô lượng. Nếu  là  của cô , thì  sẽ  lấy phí khám bệnh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-50-ca-khong-lo-an-thit.html.]
Chúc Hạ ngẩng đầu,  sâu  ông già.
Vì Lý Bác ở kiếp  là phe địch, nên cô vẫn luôn  cho Lý Bác  đội.  ý của sư phụ, là  cô chấp nhận Lý Bác ?
Sư phụ thật sự trùng sinh  ?
Lý Bác vội vàng giải thích: "Xin  lão ,     của cô ..."
"Vậy thì cảm ơn t.h.u.ố.c của ông." Chúc Hạ cắt lời Lý Bác, cầm lấy t.h.u.ố.c mỡ.
Lý Bác kinh ngạc  cô, ánh mắt  dám tin.
Chúc Hạ  ông già, thăm dò : "Ông và một  cố nhân mà   kính trọng trông  giống ,   nhớ ông ."
Ông già  lớn, "Gặp    từng quen ? Chỉ cần tương phùng, chính là duyên phận."
"Cảm ơn." Chúc Hạ cầm t.h.u.ố.c mỡ, cùng Lý Bác trở về thuyền máy của .
Thuyền máy từ từ lái xa, cô  ông già   thuyền cao su tiếp tục rao hàng, vô  ký ức ùa về.
Khi Chúc Hạ chìm  hồi ức, Lương Phi dùng cùi chỏ huých Lý Bác, nhỏ giọng hỏi: "Có chuyện gì ? Ông già   gì?"
"Tiểu Chúc công chúa tuy  ghét , nhưng cũng  bao giờ để   chung thuyền về với chúng , cô   đổi ý định  ?"
Lý Bác lắc đầu, tỏ ý  cũng  .
Trước khi Chúc Hạ đích   đồng ý cho   đội,   dám tùy tiện suy đoán.
Mọi  trở   tòa nhà  7, Lý Bác do dự bước xuống thuyền, ôm con gái     gì.
Chúc Hạ  hồn, phân công: "Lý Bác lên lầu , giao Tiểu Bảo cho dì Chu,  đó xuống đây cùng chúng  chuyển vật tư."
Lương Linh Ngọc, Lương Phi kinh ngạc  Lý Bác, Lý Bác thụ sủng nhược kinh,   chút cảm động,   nên lời, vội vàng ôm con gái leo cầu thang.
"Hì hì, đội của chúng   mở rộng !" Lương Phi  hớn hở tưởng tượng về tương lai, "Tiểu Chúc công chúa, cô  xem đội của chúng  cứ mở rộng, mở rộng,  ngày nào đó sẽ biến thành quân đội ?"
"Vậy  lúc đó chính là nhân vật tầm cỡ lão tiền bối, bọn họ ai  thấy  cũng  chào !"
Tạ Cảnh ném một đống đồ hộp  lòng , vỗ vai  mỉa  "Đại lão cũng   việc."
Vật tư lĩnh từ thuyền vận chuyển  nhiều, theo sức tải của bọn họ, hai chuyến  về là  thể chuyển xong.
"Tiểu Chúc công chúa, ở góc  còn một gói viên lọc nước, ném cho  ." Lương Phi ôm một đống vật tư trong lòng kêu lên.
Chúc Hạ đang phân phát vật tư  thuyền máy, cô   liền  đến góc lấy viên lọc nước.
Ngay lúc , mặt nước rung động, Tạ Cảnh tinh mắt  thấy trong nước  một sinh vật khổng lồ đang nhanh chóng tiếp cận thuyền máy!
"Chúc Hạ mau  xuống!" Tạ Cảnh hét lớn,  chút do dự lao về phía thuyền máy.
Đồng thời, một con cá lớn cỡ cá heo nổi lên từ  nước, dùng đầu húc mạnh  bên trái thuyền máy.
Tạ Cảnh lao  bên trái, tạo thành lực đối kháng với con cá lớn.
Nếu   lao tới, thuyền máy chắc chắn sẽ  lật, Chúc Hạ sẽ rơi xuống nước, trở thành món ăn của con cá lớn.
Tuyền Lê
"Mẹ kiếp! Đây là cái quái gì ? Là cá ?" Lương Phi gần như  tin  mắt .
Sao   con cá lớn như ?!
Không đợi   thêm gì, con cá lớn thấy  lật  thuyền máy, mục tiêu lập tức  đổi.
Đôi mắt nhỏ hung ác của nó  chằm chằm Lương Phi đang   hành lang ngây , điên cuồng vẫy đuôi, nhảy lên lao về phía Lương Phi!