Uống nước chỉ gia tốc cái c.h.ế.t, quả nhiên quá hai ngày, đàn ông liền c.h.ế.t.
Chỉ là qua giải phẫu phát hiện, m.á.u của màu đỏ, khi chảy m.á.u trộn lẫn một ít vật chất màu vàng kim.
Sau qua phân tích, những vật chất màu vàng kim đó, hóa cũng là m.á.u của .
________________________________________
Ngoài việc lây nhiễm Khuẩn Chủng trắng và Khuẩn Chủng T2, khu ẩn náu A Thành gần đây lượt bùng phát các trường hợp lây nhiễm nhiều loại Khuẩn Chủng khác .
Quần chúng cũng phát hiện sự việc . Thấy tình hình thể tiếp tục che giấu, cấp cao khu ẩn náu trực tiếp công bố sự việc ký sinh của Khuẩn Chủng ngoài, hơn nữa còn đính kèm các triệu chứng cơ thể sẽ xuất hiện khi lây nhiễm.
Kêu gọi sống sót rộng rãi, nếu một khi phát hiện cơ thể những trạng thái bất thường , cần chữa trị kịp thời.
Khu ẩn náu sẽ từ bỏ họ, sẽ dốc hết sức cứu trợ họ.
Hơn nữa, bên trong khu ẩn náu bắt đầu dốc lực nghiên cứu t.h.u.ố.c tiêu diệt Khuẩn Chủng, tin rằng qua một thời gian, t.h.u.ố.c sẽ dùng họ.
Điều cho trong lòng họ nảy sinh hy vọng, cho dù nhiễm cũng cần sợ hãi.
Hướng Du cửa sổ, so với đây, gần đây trong khu ẩn náu ít thấy sống sót bên ngoài.
Cho dù là ngoài, cũng mặc đồ bảo hộ. Hướng Du nhớ đến loại nấm màu sắc rực rỡ mà cô thấy ở đại sảnh đổi đồ ngày hôm qua.
Hai mươi điểm cống hiến một cân, đắt, nhưng xếp hàng ở quầy đổi cũng nhiều.
Loại nấm màu sắc rực rỡ đó hái xuống từ tử thi, giá trị dinh dưỡng của nấm cao. Cho dù một đây là nấm mọc từ tử thi.
Họ vẫn sẽ tiếp tục mua, c.h.ế.t c.h.ế.t, nhưng sống vẫn tiếp tục sống.
Vân Vũ
Dù ăn cũng sẽ di chứng gì, hơn nữa loại nấm thực sự ngon.
Cũng coi là vật tư quý hiếm.
Những điều còn mới chỉ là bắt đầu.
Hướng Du nhớ nhiệm vụ trong kiếp , cảnh tượng cô thấy ở khu ẩn náu B Thành: nấm từ cơ thể . Dù nó luôn cấm, nhưng cấp cao B Thành vì thỏa mãn d.ụ.c vọng ăn uống, nuôi một nhóm tử thi, chuyên dùng để trồng nấm. Quả thực điên cuồng, họ mất nhân tính.
________________________________________
Cô cầm nước sát trùng tiếp tục khử độc phòng, một góc cũng buông tha. Mỗi ngày đều dọn dẹp đúng giờ, để tránh Khuẩn Chủng phát hiện còn sót trong phòng.
Cho dù buổi tối ngủ, cô cũng sẽ mặc đồ bảo hộ. Hiện tại t.h.u.ố.c đặc trị Khuẩn Chủng trắng vẫn nghiên cứu .
Cô liền thể lơi lỏng một ngày nào.
Trong tất cả các Khuẩn Chủng, chỉ sợi tơ trắng là tốc độ và khả năng lây lan nhanh nhất, hơn nữa lặng yên một tiếng động, sẽ lây nhiễm lúc nào .
Khuẩn Chủng bùng phát đến bây giờ qua một tháng, lúc các khu ẩn náu đều bận rộn chăm sóc lây nhiễm.
Căn bản thể phân ngoài tra xét rốt cuộc nguồn gốc ở chỗ nào.
Ngay cả B Thành, nơi đây vẫn luôn lớn tiếng kêu gọi, lúc cũng im lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-207-du-sao-co-cung-khong-ra-khoi-cua.html.]
Hơn nữa còn tặng ba xe rau dưa đến A Thành, đổi lấy một ít t.h.u.ố.c thể đối phó Khuẩn Chủng.
A Thành nhận rau dưa, nhưng t.h.u.ố.c đối phó Khuẩn Chủng, hiện tại họ cũng nghiên cứu . Họ chỉ với B Thành.
Qua một thời gian nghiên cứu , sẽ gửi một phần cho họ.
B Thành cũng cách nào, dù họ cũng nghĩ tới sẽ tình huống Khuẩn Chủng ký sinh như . Họ phòng hộ nhất.
Có thiết chữa bệnh nhất, cũng phòng nghiên cứu rau dưa nhất, nhưng chính là nhân viên nghiên cứu hàng đầu.
Hiện tại cửa ải khó khăn còn dựa A Thành.
________________________________________
Ở trong phòng hơn một tháng cửa, buổi sáng tập thể d.ụ.c xong trong phòng, Hướng Du liền bận rộn nấu cơm trong gian để ăn.
Thức ăn đặt lên bàn, cô chuẩn thêm bát cơm thứ hai thì tiếng gõ cửa truyền đến. Hướng Du để ý, chiếc muỗng múc cơm vẫn tiếp tục xúc xuống.
Mỗi vận động xong, cô cảm thấy đói đến mức thể ăn hết một con trâu.
Thấy ai mở cửa, tiếng gõ cửa bên ngoài dừng một chút. Hướng Du ăn cơm lắng động tĩnh bên ngoài.
Hẳn là nhân viên công tác trong khu ẩn náu, nhân viên công tác trong khu ẩn náu gõ cửa như .
Hẳn cũng Lỗ Nhị, Lỗ Nhị mỗi tới, khi gõ cửa đều sẽ lên tiếng .
Nếu là quen , Hướng Du liền tính mở cửa ngoài, dù bên ngoài Khuẩn Chủng bào tử bay đầy trời, cô tin mạng lớn.
Nếu cẩn thận lây nhiễm, cuộc sống của cô còn bắt đầu .
Tiếng động ngoài cửa phòng nhanh liền ngừng, nhưng hơn hai mươi phút , tiếng gõ cửa một nữa vang lên, còn một giọng phụ nữ quen thuộc.
Cốc cốc cốc…
“Em gái, em gái, em ở nhà đúng , thể mở cửa cho chị chuyện một chút , chị ở ngay sát vách em, em còn nhớ chị …”
Hướng Du nhớ đó là phụ nữ hàng xóm dẫn theo hai đứa trẻ. Thu dọn chén đũa bàn nhỏ xong, Hướng Du liền lau tay, mặc đồ bảo hộ , đó phun một chút nước sát trùng mới mở cửa .
Người phụ nữ thấy Hướng Du liền thăm dò xung quanh trong phòng, nhưng Hướng Du đóng cửa quá nhanh, cô nhất thời cũng thấy tình hình bên trong.
“Có chuyện gì…” Cô nhớ rõ và cô ngày thường hình như giao thiệp gì.
Người phụ nữ bộ đồ bảo hộ Hướng Du, tinh quang lóe lên trong mắt.
“Em gái , là như vầy, chị thấy em ngày thường cũng khỏi cửa, nên hỏi mượn bộ đồ bảo hộ của em một chút. Bộ đồ bảo hộ của chồng chị đây hỏng khi nhiệm vụ ở khoang an chất lượng thường .”