Thiên Tai: Trọng Sinh Trở Về Giai Đoạn Đầu Của Mạt Thế - Chương 222: Đem một người tên Triệu Lập Tân về đây cho tôi

Cập nhật lúc: 2025-10-30 17:05:12
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi B Thành thu nhận sống sót chạy nạn từ bốn thành phố, dân cư tăng vọt, hơn một trăm vạn dân cư.

Khu ẩn náu B Thành bắt đầu xây dựng thêm, từng tòa kiến trúc xoay quanh bốn phía khu ẩn náu B Thành mọc lên như nấm.

Có chỗ ở, thức ăn, mỗi ngày bận rộn cũng đều hy vọng, mặt sống sót tràn đầy tươi .

cuộc sống nào dễ dàng như họ tưởng tượng, bóng dáng vài vị ông lão quanh quẩn giữa các đội thi công kiến trúc, mặt đầy u sầu.

Vấn đề chỗ ở và thức ăn mắt là giải quyết , nhưng còn một vấn đề quan trọng, đó chính là sống sót nhiễm Khuẩn Chủng.

B Thành cũng t.h.u.ố.c đặc trị liên quan, thể cứu mạng những nhiễm đó.

lượng sống sót nhiễm Khuẩn Chủng, hiện tại thống kê là hơn hai mươi vạn .

Không t.h.u.ố.c đặc trị, thì sinh mạng của hơn hai mươi vạn sẽ giữ . Hai mươi vạn , hai mươi , lên cũng nhẹ nhàng.

Thân phận đây của vài vị ông lão, đều là nắm quyền của mấy thành phố, nhưng khi khu ẩn náu B Thành.

Nơi tuy rằng tiếp nhận họ, nhưng mấy họ từ tới nay, ngay cả mặt nắm quyền B Thành cũng từng thấy.

Ngay cả nắm quyền B Thành là ai họ cũng . Hiện tại tìm nắm quyền của họ để chuyện về vấn đề nhiễm .

tiếp xúc với họ vẫn luôn là một phụ nữ tên Trần Thục Vinh, Trần Thục Vinh tự xưng là thư ký của nắm quyền.

Bảo mấy chuyện gì, đều thể tìm cô thương lượng.

Trong lòng họ rõ ràng, nắm quyền B Thành còn là họ quen đây, lẽ đổi một nhóm khác.

đối phương rõ ràng coi thường phận của họ, đặt ở họ căn bản sẽ đãi ngộ .

nay khác xưa, mấy họ đối với sự chuyển biến về phận cũng nhanh liền tiếp nhận, chỉ cần sống sót thể sống sót là .

Làm đầu họ đều bất kỳ ý kiến gì.

Mấy tuổi cao, cũng trải qua việc nặng gì, nhưng đến B Thành họ cũng giống như những sống sót bình thường khác.

Đều thủ công kiếm lấy điểm cống hiến nuôi sống bản , đối với điều họ cũng bất kỳ ý kiến gì.

________________________________________

Trên một chiếc xe cải trang phía , vị trí ghế phụ một phụ nữ tóc ngắn mặc vest trắng, gương mặt nhỏ nhắn của phụ nữ đeo một chiếc kính râm.

Kính râm che khuất gần nửa khuôn mặt cô , cho dù chỉ lộ chiếc cằm, nhưng vẫn thể dung mạo tuyệt mỹ của phụ nữ.

Vài vị ông lão chiếc xe cải trang chậm rãi mở , sôi nổi tiến lên vây quanh chiếc xe , hơn nữa duỗi tay gõ cửa kính xe.

Người phụ nữ ở ghế phụ đầu vài vị ông lão ngoài cửa sổ xe, cửa kính xe xuống tháo kính râm, hai mắt thẳng mấy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-222-dem-mot-nguoi-ten-trieu-lap-tan-ve-day-cho-toi.html.]

“Các ngài việc gì ?” Trần Thục Vinh khóe miệng nhếch lên một nụ .

“Thư ký Trần, chuyện kết quả , các cô đây t.h.u.ố.c đặc trị thể cứu những nhiễm đó ?”

“Thư ký Trần, đó là hơn hai mươi vạn sinh mạng đấy, còn phiền ngài hỗ trợ đốc thúc cấp một chút, họ chờ nổi.”

Vài vị ông lão bên cửa sổ xe, một lời một câu, họ cũng là cấp bách , điều giống với lời hứa đây của họ.

Khi họ còn đến B Thành, phụ nữ tên Trần Thục Vinh lúc hứa hẹn với họ, sẽ dốc lực tiến hành cứu chữa cho những nhiễm đó.

Họ là đang tiến hành dốc lực cứu chữa, nhưng t.h.u.ố.c đặc trị tương quan, những nhiễm đó mỗi ngày cũng chỉ giường bệnh mà thôi.

“Chuyện báo cáo với cấp , các ngài cần lo lắng, cấp sẽ cho các ngài một câu trả lời lòng.”

mà mấy vị các ngài, ở trong khoang an chờ đợi cho , bên ngoài mặt trời độc ác như , tuổi các ngài cũng lớn , đều trở về nghỉ ngơi .”

Trần Thục Vinh chút để ý mà , chỉ riêng việc cửa kính xe xuống hơn mười phút , khí lạnh bên trong xe đều chạy ngoài.

Tâm tình cô cũng theo bực bội một cách khó hiểu, từng giọt mồ hôi chảy xuống chiếc cổ trắng nõn, đóng cửa kính xe rút khăn giấy lau lau.

Tài xế tiếp tục lái xe, bóng dáng vài ông lão trong kính chiếu hậu càng ngày càng xa.

Chờ đến khi độ ấm bên trong xe lạnh xuống, Trần Thục Vinh mới cảm thấy sự bồn chồn trong lòng tiêu tán ít.

Nhìn bóng dáng vài vị ông lão trong kính chiếu hậu, khóe miệng Trần Thục Vinh nhếch lên một nụ châm chọc.

Mặc kệ ngươi phận gì, chỉ cần tới B Thành, là rồng ngươi cũng cuộn , là hổ ngươi cũng xuống.

Giống như một con chó, kẹp chặt cái đuôi , mới thể miễn nhiều phiền toái.

trong lòng Trần Thục Vinh đối với vài vị ông lão cũng đồng dạng khâm phục, nghĩ tới họ đối với sự chuyển biến về phận, thích ứng còn nhanh.

Tích tích tích, thiết liên lạc vang lên, Trần Thục Vinh tùy tay cầm lấy thiết liên lạc nhấn mở, bên trong truyền đến giọng lười biếng của đàn ông.

Vân Vũ

“Thục Vinh, buổi chiều kho hàng một chuyến, mấy xe lương thực, đưa A Thành, t.h.u.ố.c đặc trị nghiên cứu , cô mang lương thực qua đó, họ sẽ đưa t.h.u.ố.c cho cô.”

“Mặt khác cô liên hệ một chút bên trong, bảo họ đem một tên Triệu Lập Tân về đây cho .”

Thiết liên lạc trừ giọng của đàn ông, còn kèm theo tiếng rên rỉ yếu ớt của phụ nữ.

“Vâng, ngay…,” bên cũng ngắt liên lạc, mà là tùy tay ném thiết liên lạc lên giường.

Âm thanh bên trong truyền tai Trần Thục Vinh.

 

 

 

 

Loading...