Thiếu soái, cô Tô đã không còn yêu anh từ lâu rồi - Chương 17: Chè chén say sưa

Cập nhật lúc: 2025-10-31 17:16:42
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1gARX6rSHn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vỏ đạn từng cái một bật , chẳng mấy chốc rơi đầy một sàn.

Thế nhưng, khẩu s.ú.n.g trong tay Tiêu Túng chẳng chút ý định dừng nào.

Trần Thi Ninh , dường như điều gì, nhưng kìm . khi thấy Tiêu Túng b.ắ.n hết một băng đạn một băng khác, vẫn nhịn .

"Thiếu soái, nghỉ ngơi chút , đ.á.n.h cả buổi tối , tai sắp điếc mất."

Tiêu Túng thậm chí chẳng thèm liếc mắt một cái, tự băng đạn, giơ tay, nhắm bắn, trúng ngay hồng tâm.

Trần Thi Ninh rên lên một tiếng, còn định thêm điều gì, nhưng bờ vai vỗ một cái. Cậu ngoảnh đầu , liền thấy Thẩm Tri Du lắc đầu với , đành nhăn mặt ngậm miệng, nhưng đến góc xa nhất, mới lẩm bẩm: "Hắn phát điên cái gì ? cứ tưởng gọi là để vui chơi, ai ngờ là để hành hạ ."

Sử Anh từ sớm chịu nổi, trốn đến đây từ lúc nào. Cả hai đều là những thiếu gia cưng chiều từ nhỏ, dù dính dáng đến buôn bán vũ khí, nhưng từng thực sự bước chiến trường, nên đối với mức độ tiếng s.ú.n.g như thế đều cảm thấy khó chịu.

"Lẽ mới là nên hỏi chứ?"

Sử Anh châm một điếu xì gà, liếc Trần Thi Ninh, "Hai các chơi nhất, chuyện gì, cũng là đầu tiên ."

"Thôi đừng nhắc nữa,"

Trần Thi Ninh kéo dài khuôn mặt, "Lúc nãy hỏi , nhưng chẳng gì, thấy hỏi, còn chẳng thèm hé răng nửa lời. cũng gì phật lòng ."

Hai bàn tán mãi mà cũng chẳng ngô khoai gì, đành đối mặt thở dài.

Chẳng mấy chốc, Thẩm Tri Du cũng bước .

"Cậu cũng chịu nổi hả?"

Sử Anh toe toét, thích xem cảnh náo nhiệt của Thẩm Tri Du nhất, nhưng đối phương chẳng thèm để ý đến , tự một cuộc điện thoại. Giữa làn đạn ngớt, giọng trầm xuống: "Đi thăm dò xem, chăng ở lão gia của Tiêu gia xảy chuyện gì ."

Nghe thấy lời , sắc mặt đùa nghịch của Sử và Trần đều biến mất.

Hậu viện của Tiêu lão gia vốn chẳng yên , chín năm , một tiểu thái thái giở trò khi phu nhân họ Tiêu lâm bồn. Dù rốt cuộc Tiêu Uyên sinh , nhưng phu nhân họ Tiêu thì qua khỏi.

Vì chuyện , Tiêu Túng kết oán với lão gia.

Đáng tiếc Tiêu lão gia mờ mịt, thấy con trai hận , chẳng nghĩ cách hóa giải, ngược còn tìm cách chèn ép, xa lánh, thậm chí lúc còn đưa đứa con trai nhỏ mới mười tuổi của lên ngôi.

May , Tiêu Túng từ nhỏ quen trong quân ngũ, địa vị vững chắc, các tướng lĩnh trong quân đội cũng đều ủng hộ , lão gia mới như ý. quan hệ giữa hai bên vì thế càng thêm , quanh năm suốt tháng qua .

Giờ đây, Tiêu Túng hành vi khác thường như , mấy họ bản năng đều cho rằng phía lão gia họ Tiêu giở trò gì đó.

"Cửa nhà họ Tiêu cao như , tin tức dễ dàng lộ chứ?"

Trần Thi Ninh mấy kỳ vọng mạng lưới tình báo của Thẩm Tri Du, dù chẳng bao lâu điện thoại nội bộ reo, cũng chẳng nghĩ ngợi gì.

Vân Vũ

Đầu dây bên quả nhiên của Thẩm Tri Du, mà là nhà Trần Viên đến thúc về. Cậu lập tức đổi sắc mặt, bắt đầu những lời yêu đương ngọt ngào sến súa. Thẩm Tri Du cũng hỏi, liếc đồng hồ, nhấc chân định bỏ .

Sử Anh chặn , " từ lâu, đang đúng lúc vui, cứ về, phá hỏng hứng ?"

"Cậu thể về cùng."

Thẩm Tri Du màng, cầm áo khoác rời .

Sử Anh tức nghiến răng nghiến lợi, nhưng đành bất lực, thấy Trần Thi Ninh cũng định chuồn, liền túm lấy , "Cậu đừng học theo , nghĩ xem, bao lâu chúng cùng uống rượu?"

Trần Thi Ninh ấp a ấp úng, rõ ràng .

"Mai , ngày mai…"

"Không , là hôm nay."

Sử Anh cho cơ hội từ chối, hai kéo co một hồi lâu, vẫn đến kết quả gì.

"Để về ."

Tiêu Túng đột nhiên lên tiếng, "Tối nay cùng ."

Câu khiến cả hai đều sửng sốt. Trần Thi Ninh Tiêu Túng với vẻ kỳ quặc. Dù bốn họ thường tụ tập cùng , nhưng ai cũng thấy rõ, và Thẩm Tri Du mới là cùng một phe, còn với Sử Anh và thì đều mấy khi chơi chung.

là uống rượu, chứ b.ắ.n s.ú.n.g ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-co-to-da-khong-con-yeu-anh-tu-lau-roi/chuong-17-che-chen-say-sua.html.]

Sử Anh nhịn nhấn mạnh. Tiêu Túng một tay băng đạn, b.ắ.n hết một mạch, mới ném s.ú.n.g xuống, rút một điếu t.h.u.ố.c ngậm miệng, giọng lơ lớ : " điếc."

Sử Anh lập tức vui mừng khôn xiết, vội vàng châm lửa cho , "Vẫn là Thiếu soái nghĩa khí."

Hắn trừng mắt với Trần Thi Ninh, "Cậu cút nhanh , thấy là mất hứng."

Trần Thi Ninh ngược nữa, tùy tiện gọi điện thoại về Trần Viên, toe toé tiến gần, "Thiếu soái hiếm khi hứng thú như , chắc chắn góp thêm phần vui."

Mấy vòng vai bá cổ bước thang máy.

Sau một hồi rung lắc, sự náo nhiệt của Bách Lạc Môn ùa tai. Trần Thi Ninh như tái sinh, vội vàng đẩy Tiêu Túng về phía phòng VIP, nhưng đối phương nhúc nhích. "Vào phòng VIP gì? Ngoài đại sảnh mới náo nhiệt chứ?"

Hắn rẽ ghế sang trọng.

Ở Hải Thành ai , thấy tới, đều tránh .

Sử Anh bước dài theo , Trần Thi Ninh nhịn thò đầu bầu trời bên ngoài: "Chẳng lẽ hai mặt trăng? Hôm nay gió gì thế?"

Tuy nhiên, ai trả lời , đành gãi đầu gãi tai, theo.

Sử Anh gọi , chính là bà chủ mới mời. Kỳ thực, cần , quản lý cũng sẽ đưa tới, dù ba vị , ai thể đắc tội .

Chẳng mấy chốc, mấy cô vũ nữ áp tòng một bước tới. Người còn trẻ lắm, nhưng một phong thái mà những cô gái trẻ , một ánh mắt khiến tê dại, đến cả dung mạo của cô cũng lãng quên một cách vô thức.

Trong giới phong lưu đều , trình độ cao nhất của một kỹ nữ giao tế, là phong tình chứ phong , rõ ràng vị bà chủ .

" là một con yêu tinh."

Sử Anh lẩm bẩm c.h.ử.i thề, giơ tay chỉnh áo, dù động lòng, nhưng vẫn hiệu để cô cạnh Tiêu Túng, "Thiếu soái hiếm khi chịu xuống đây, hầu hạ chu đáo."

Bà chủ lời, nhưng sát Tiêu Túng, chỉ cúi rót cho một ly rượu.

Hiểu chuyện, điều.

Bốn chữ hiện lên trong đầu Tiêu Túng. Hắn phụ nữ thế nào mà thích cô đến gần, nhưng phản ứng khiến hài lòng.

Hắn tháo đồng hồ đeo tay, ném lên bàn .

Ánh mắt viên quản lý sáng rực, ngừng cảm tạ. Tiêu Túng để ý, cầm ly rượu nhấp một ngụm, "Các cứ chơi ."

Câu với Sử và Trần. Hai tự nhiên hiểu ý, tự chọn trượt vũ trường. Quản lý cũng điều rút lui, trong khu ghê sang chỉ còn và bà chủ.

Bà chủ cách một , yên lặng năng gì. Điều khiến Tiêu Túng bất ngờ, liếc một cái.

"Thiếp Thiếu soái thích yên tĩnh, ngài cứ coi như tồn tại là ."

Tiêu Túng vẫn lên tiếng, nhưng thực sự nữa, tự bắt đầu uống rượu.

Chẳng mấy chốc, Trần Thi Ninh . Thời điểm , lẽ một điệu nhảy còn kịp nhảy xong, rõ ràng tâm tư đặt ở đó.

"Huynh , hôm nay …"

Cậu lén lút tiến gần, Tiêu Túng một tay đẩy , "Đừng mà nhờn nhợt thế."

Bị chê bai, Trần Thi Ninh cũng bận tâm, tiến gần, nhưng kìm chế giữ một cách, "Nói với , gặp chuyện gì ?"

Tiêu Túng bằng ánh mắt lạnh lẽo, "Cậu nghĩ gặp chuyện gì? Chẳng lẽ thể là tâm tình , ngoài thư giãn chút ?"

"Được, , ."

Trần Thi Nhin bụng đáp lời, "Vậy cho , tại tâm trạng thế? Về bọn sẽ vui nhiều hơn, để cùng bọn chè chén say sưa."

Tiêu Túng nghĩ đến điều gì, càng thêm lạnh lùng, "Không cần các lo, cơ hội, nhiều là."

Trần Thi Ninh mặt mày đầy vẻ kinh ngạc, "Tô lão bản gây loạn? Cô coi kỹ lắm mà…"

Ánh mắt Tiêu Túng đột nhiên lạnh giá xuống, đang định gì đó, thì chiếc điện thoại quầy đột nhiên reo vang.

 

Loading...