Thiếu soái, cô Tô đã không còn yêu anh từ lâu rồi - Chương 221: Chết mà vẫn còn cứng miệng
Cập nhật lúc: 2025-11-01 05:03:10
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Uyên khóa chặt cánh tay, căn bản thể tránh né, thấy tát càng lúc càng gần, cô bé bản năng nhắm chặt mắt .
cái tát mãi chịu rơi xuống, ngược bên tai vang lên một tiếng kêu đau đớn, nhanh, khống chế cô bé cũng buông tay , cô bé sửng sốt một chút, vội vàng mở mắt .
Chỉ thấy Tô Dao một cú quật lưng, ném xuống đất, đó túm lấy tóc đập mạnh xuống đất, đối phương lập tức mất hết động tĩnh.
Tên đ.á.n.h thuê đang khống chế cô bé xông lên trợ giúp, nhưng còn kịp tới gần, một cước đá trúng ngực, ngay đó Tô Dao đuổi theo, một cước đá ngang, trúng thẳng đầu đối phương, đàn ông lập tức mềm nhũn .
Hai kẻ vênh váo hung ác lúc nãy, trong chớp mắt đều còn là mối đe dọa.
Tiêu Uyên như choáng váng, nguyên tại chỗ nhúc nhích, cho đến khi Tô Dao nhanh chóng bước tới, "Không chứ?"
Cảm nhận lòng bàn tay ấm áp , giọng điệu quen thuộc, Tiêu Uyên "oa" òa lên, lao thẳng lòng Tô Dao, "Em tưởng chị quan tâm đến em nữa..."
Cô bé quá dữ dội, như trút bỏ hết tất cả những uất ức chịu đựng trong những ngày qua.
Tô Dao cũng sửng sốt một chút, một lúc lâu mới khẽ thở dài, đưa tay xoa xoa đầu Tiêu Uyên, "Thôi, đừng nữa, chúng tìm một chỗ an để trốn ."
Tiêu Uyên gật đầu mạnh, vô cùng ngoan ngoãn lời, chỉ là gật đầu, cô bé dùng sức lau má, nhưng nước mắt dường như vỡ đê, lau thế nào cũng sạch.
Tô Dao đang định lấy khăn tay lau cho cô bé, thì tên đ.á.n.h thuê khác tìm tới, cô cầm lấy túi xách tay, tát cho một cái, nhân lúc đối phương hoa mắt chóng mặt, cô kéo Tiêu Uyên bỏ , thế nhưng trong đại sảnh vang lên một tiếng thất thanh, "Thiếu soái!"
Tô Dao giật nảy , bước chân đột nhiên dừng phắt .
Tiêu Uyên rõ ràng cũng thấy, quên cả lau nước mắt, "Có đại ca xảy chuyện ?"
Tô Dao do dự, kéo Tiêu Uyên tiếp tục , "Đừng quan tâm đến nữa, chúng tìm chỗ an ."
Cho dù Tiêu Túng bên trong thật sự gặp chuyện, cô dẫn Tiêu Uyên trong, cũng chỉ thêm phiền phức, ít nhất định đứa trẻ .
Cô vội vã dẫn Tiêu Uyên đến một sân viện vắng vẻ, Thẩm Tri Tâm đang đợi cô ở trong đó, nơi là do cô bé với Tô Dao, bảo rằng đây là sân viện của Trần Bình Di, cô bé từng tới mấy , nhớ đường.
"Hai ở đây đợi , đợi phía yên , sẽ tìm."
Ánh mắt cô dừng Thẩm Tri Tâm, "Những điều với em lúc nãy, em còn nhớ chứ?"
Thẩm Tri Tâm giơ tay lên, Tiêu Uyên lúc mới phát hiện, trong tay cô bé cầm một khẩu súng.
"Em nhớ, chỉ cần đây chúng quen, thì b.ắ.n c.h.ế.t ."
Tô Dao gật đầu đáp một tiếng, chạy về phía đại sảnh.
Tiêu Uyên đuổi theo, cô bé mơ hồ ý thức việc đuổi theo chỉ thêm phiền, nhưng theo bản năng liếc Thẩm Tri Tâm, cô bé chỉ lớn hơn vài tuổi, thể bình tĩnh như ?
Trần Viên hỗn loạn khắp nơi, cũng vang lên tiếng thét kinh hãi và tiếng c.h.ử.i rủa.
Trên đường Tô Dao hướng về lễ đường, cô gặp bao nhiêu tay chân của Lục Vũ.
Những liều mạng một cách bất ngờ, đại khái cũng hiểu rõ, sự tình đến mức , ngoài việc theo Lục Vũ rời khỏi Hải Thành, họ còn đường nào khác để .
Cô một cước đá bay cản đường, nhanh chóng xông đại sảnh, bên trong hỗn loạn thành cảnh, Lục Vũ quả hổ danh xưng Ngũ gia, hình cơ bắp cuồn cuộn cũng đồ trang trí, bước cửa, cô thấy Tiêu Dực đá văng , cô vội vàng đưa tay đỡ lấy, Tiêu Dực may mà ngã xuống đất.
"Không chứ?"
Cô quan tâm hỏi một câu, mở miệng, Tiêu Dực mới phát hiện tới là cô, sắc mặt trong chớp mắt đỏ bừng lên.
"Tô, Tô tiểu thư..."
Hắn đột nhiên nhận , vội vàng thẳng , " , đừng cao lớn chắc khỏe , kỳ thực căn bản là đối thủ của ."
Tô Dao nghẹn lời, khóe mắt liếc thấy một bóng khác loạng choạng lùi phía , cô vội vàng đỡ lấy, đợi dừng cô mới rõ là Tiêu Túng.
Cô nhịn trợn to mắt, ngay cả Tiêu Túng cũng là đối thủ ?
"Không chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thieu-soai-co-to-da-khong-con-yeu-anh-tu-lau-roi/chuong-221-chet-ma-van-con-cung-mieng.html.]
Nghe thấy giọng cô, Tiêu Túng sửng sốt một chút, "Sao em ở đây? Chỗ an ."
Hắn theo bản năng thẳng , Tô Dao từ xuống , thấy cô mới lên tiếng, "Em đang ở cùng Tiêu Uyên và Thẩm Tri Tâm ? Bọn họ ?"
"Anh còn hỏi thăm Tiêu Uyên đấy ?"
Nhắc đến chuyện , Tô Dao tức kìm , "Anh nơi sẽ xảy chuyện, tại còn dẫn theo cô bé? Không như ."
Tiêu Túng mắng xối xả một trận, sững sờ một lúc mới định thần, nhưng còn kịp mở miệng gì, đầu ho sù sụ.
Hắn tùy tiện lau vệt m.á.u ở khóe miệng, "Nó rốt cuộc cũng thấy qua những thứ ... Nó chứ?"
Tô Dao câu tức đến mức thở nổi, nhịn lạnh một tiếng, "Có chuyện thì muộn ."
Dù là châm chọc, nhưng Tiêu Túng vẫn thở phào nhẹ nhõm, "Cảm ơn em chăm sóc nó."
Tô Dao thèm để ý đến , ánh mắt dừng Lục Vũ.
Trần Bình Di đối phó với biến cố gia tộc , cũng chuẩn , chỉ là Lục Vũ thực sự quá hung mãnh, mười mấy tay chân nhà họ Trần vây công , đều thể gần, ngược còn đ.á.n.h thương mấy .
"Lục Ngũ gia quả nhiên danh bất hư truyền, ngay cả các cũng là đối thủ."
Tiêu Túng nhíu mày, "Một kẻ thô lỗ, khó đối phó đến ."
Câu với câu của Tiêu Dực lúc nãy, thật là khác đường cùng tới một đích, hổ là cùng lớn lên.
Tô Dao một tiếng, nhưng cho giữ thể diện, "Lúc nãy còn đ.á.n.h bay kìa."
Tiêu Túng nghẹn lời, hiếm thấy đỏ mặt, đưa tay sờ lên cánh tay, khẽ c.h.ử.i thề một câu gì đó, đó về phía Tiêu Dực, "Đi thôi, đ.á.n.h trả , sắp biến thành phế vật ."
"..."
Tiêu Dực theo bản năng lên tiếng, ánh mắt dừng cánh tay Tiêu Túng, nhưng còn hết, Tiêu Túng thấy bóng dáng, dường như để giành lấy một , một cước đá thẳng mặt Lục Vũ, nhưng đối phương chéo tay chặn .
Lục Vũ hạng ngốc, phát hiện cánh tay thương, liền bám lấy chỗ thương của buông, mấy suýt nữa khiến Tiêu Túng thương thêm nặng, Tiêu Dực thấy tim đập chân run, vội vàng xông lên trợ giúp.
Vân Vũ
May mà Lục Vũ rốt cuộc cũng chỉ là , nhiều vật lộn, dần dần kiệt sức, Trần Bình Di nắm lấy cơ hội, khống chế mặt đất.
Tình thế cuối cùng cũng định , những tay chân đang bắt khắp nơi bên ngoài cũng lượt khống chế, áp giải ở trong sân.
Sự tình đến mức , Tô Dao rốt cuộc cũng .
Vở kịch hôm nay, nhân vật chính là Trần Bình Di.
Tiêu Túng định cục diện nhà họ Trần, chỉ là việc nhỏ như trở bàn tay, thế nhưng nhượng bộ nhiều , còn tốn công tốn sức đ.á.n.h tay đôi, một là để khép tội Lục Vũ g.i.ế.c , hai là để Trần Bình Di tự tay bắt lấy .
Chỉ dựa uy vọng từ việc , đủ để cô tiếp quản Trần Viên một cách thuận lợi.
qua, Tiêu Túng là quan tâm đến Trần Thi Ninh, tại hợp tác là Trần Bình Di?
Vẫn là vì lợi ích ?
" mà, một kẻ thô lỗ, cần tốn nhiều công sức."
Giọng của Tiêu Túng đột nhiên vang lên, thong thả bước tới, Tô Dao phức tạp một cái, nhưng khóe mắt thoáng thấy một vệt đỏ, cô nghiêng đầu, quả nhiên thấy cánh tay Tiêu Túng dính máu, "Anh thương ?"
Tiêu Túng theo bản năng nghiêng , "Không của , chuyện ở đây xong , em dẫn hai đứa nhỏ đó về , lát nữa chúng về, phần còn nhúng tay nữa."
Tô Dao xung quanh, xác định tình thế thực sự khống chế, mới tìm hai đứa trẻ, Tiêu Uyên lo lắng cho Tiêu Túng, suốt đường đều hỏi, thế nhưng khi họ trở lễ đường, Tiêu Túng thấy .
"Anh ?"
Tiêu Dực thần sắc ngượng ngùng, "Thiếu soái lúc nãy chút việc gấp, ."
Tô Dao sửng sốt, Tiêu Uyên vẫn còn ở đây, Tiêu Túng cũng thèm một cái, cứ thế tự bỏ ?