Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 102: Nhan Tâm dọa ra sự thật
Cập nhật lúc: 2025-11-19 09:00:18
Lượt xem: 129
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lão phu nhân : "Ngày đoàn viên sum họp, chỉ thiếu mỗi tiểu tam nhi, rốt cuộc nó chừng nào mới chịu về?"
Lại , "Nó mà về nữa, sắp c.h.ế.t đến nơi , tuổi tác cao đến thế ."
Thất thẩm tính tình hoạt bát, khẽ thầm.
Đại phu nhân sắc mặt tái xanh.
Chuyện Khương Vân Châu cùng hầu gái trốn , chỉ trong Khương công quán đều , mà ngay cả bằng quyến thuộc bên ngoài cũng tin.
Chuyện giấu những hầu trong nhà, thì cũng chẳng khác gì công bố cho cả thiên hạ.
"Mẹ, đến Tết Vân Châu nhất định sẽ về, con sai tìm nó ." Đại phu nhân nhịn giận .
Đại lão gia cũng : "Tên nghịch t.ử đó, chờ nó chơi chán sẽ tự về, lẽ nào c.h.ế.t ở bên ngoài?"
Vân Vũ
Tỏ thất vọng với Khương Vân Châu.
Đại phu nhân càng tức đến nghẹn tim, sắc mặt bình hòa giờ cũng giữ nổi.
Nhan Tâm lặng lẽ quan sát.
Đại phu nhân kiếp , mãi mãi thong dong tự tại, nắm chắc phần thắng, tất cả đều trong lòng bàn tay bà , bao giờ bà thất thế như ?
Lúc đó, Khương Vân Châu hề mất tích, Đại lão gia cũng ý định để nhỏ mang thai, thứ trong nhà đều hợp với ý Đại phu nhân.
Còn bây giờ?
Một bước sơ suất, thua cả ván cờ, báo ứng của Đại phu nhân vẫn còn ở phía .
Khi Đại phu nhân thu ánh mắt, chạm ánh của Nhan Tâm.
Nhan Tâm khẽ mỉm .
Trong mắt Đại phu nhân lóe lên vẻ độc ác, cùng sự căm ghét thể kìm nén.
Mãi mãi đều là của Nhan Tâm.
Cho dù con trai bà "trốn ", cũng là do Nhan Tâm khiến nó chịu tổn thương tình cảm.
Nghĩ đến đây, nụ của Nhan Tâm càng thêm ung dung, trinh tĩnh.
Bữa tiệc tối Trung thu , ít ăn mùi vị.
Trong nhà mời một ban hát, đang hát vang trời ngoài sân cùng với tiếng chiêng trống.
Ăn cơm xong, Nhan Tâm ở ngoài sân cùng lão phu nhân hát, thưởng trăng, mãi đến nửa đêm mới trở về.
Sau Trung thu, thời tiết trở lạnh, nóng rét, hoa quế trong sân viện nở rộ thơm ngát. Gió thổi qua, cánh hoa vụn rơi đầy đất, hương hoa dễ chịu.
Nhan Tâm thích mùa .
Khương công quán cũng hiếm hoi yên tĩnh trở , đều sống cuộc sống của riêng .
Nửa tháng đó, nhà của nhỏ Mạch Thu đến Khương công quán bốn .
Lần đầu là cô , đó là em trai cô .
Họ đến thường xuyên, mỗi đều là mang rau củ quả tươi từ trang viên đến cho nhỏ.
Đại phu nhân mỗi đều sai Vú nuôi Hạ tiếp đón. Vui vẻ nhận đồ, còn gói bánh kẹo cho họ mang về.
Nhìn , vấn đề gì, mà còn đủ lễ nghi.
sắc mặt của nhỏ ngày một kém .
Không ai để ý, chỉ cho rằng phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i đều như .
Em gái mười ba tuổi của nhỏ, Đại phu nhân đón đến để ở cùng cô .
Sau khi em gái cô rời , ngày hôm nhỏ ngoài, mắt dường như sưng húp vì .
Việc cô ngoài cũng chẳng chuyện gì to tát, chỉ là quanh quẩn ở một tiệm bánh phố Vạn Nham, mua bánh sơn tra mới về ăn.
Đối với một t.h.a.i phụ, thèm ăn một chút cũng là chuyện bình thường.
Khương công quán vẫn ai để ý.
Người của Nhan Tâm, luôn để mắt đến nhỏ và nhà họ của cô , vì cô là duy nhất, ngoài bày mưu kế , hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện.
Có lẽ ngay cả bản nhỏ cũng thực sự rõ, rốt cuộc cô rơi một cái bẫy như thế nào.
Có một hôm, nhỏ nũng, đòi Đại lão gia cùng dạo.
Khi vườn , ngang qua Tùng Hương viện, nhỏ bỗng : "Thiếp gần đây ngủ ngon, hỏi Tứ thiếu phu nhân xin một phương t.h.u.ố.c an thần."
Đại lão gia: "Con cứ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-102-nhan-tam-doa-ra-su-that.html.]
Trời sắp tối, Đại lão gia với tư cách là ông công, con trai ở đây, ông tiện đem tiểu viện của con dâu.
Trừ khi Đại phu nhân cùng.
Ông bảo nhỏ tự , còn ông thì hút t.h.u.ố.c chờ ở chiếc đình nghỉ mát xa đó.
Kể từ lúc nhỏ gõ cửa Tùng Hương viện, Nhan Tâm , kế hoạch gói trọn cô trong .
Cô mỉm , tiếp đón nhỏ.
"... Đêm nào cũng như ngủ , cứ mơ màng chìm sâu, lúc nào cũng thấy bồng bềnh." Thiếp nhỏ .
Nhan Tâm: "Ăn một ít A giao, thể trạng con vẫn là âm hư. Âm hư ở , tâm và thận giao hòa nên mới ngủ yên."
"Thiếu phu nhân thể kê cho một đơn t.h.u.ố.c ?" Thiếp nhỏ hỏi.
Nhan Tâm: "Diện thái vẫn nên tìm lão lang trung, sẽ an hơn."
Thiếp nhỏ: " y thuật của thiếu phu nhân là nhất."
"Y thuật của , chữa bệnh thì bình thường, chữa tâm mới khá hơn. Thiếp nhỏ, gần đây trong lòng chuyện nên mới ngủ yên ?" Nhan Tâm hỏi.
Thiếp nhỏ tỏ vẻ nghi hoặc: "Không , gì chuyện gì."
" nhà đẻ của diện thái thường xuyên đến thăm, còn tưởng là nhà chuyện."
"Không , họ chỉ đến mang chút đồ ăn, t.h.a.i mà." Thiếp nhỏ .
Lại hỏi, "Người hầu còn bàn tán cả chuyện ?"
"Người hầu cái gì cũng ." Nhan Tâm , "Đôi khi chúng trong giếng trời, ngược thông suốt bằng ánh mắt của hầu.
Ví dụ như, hầu đều để ý thấy, Đại lão gia nhiều diện thái, sinh bao nhiêu thiếu gia tiểu thư, mà giờ còn một lão diện thái nào.
Con đến nỗi đều ngu xuẩn như , cũng đến nỗi ai cũng thể trạng . Diện thái, bà để ý thấy ?"
Sắc mặt nhỏ đột nhiên biến đổi.
Dường như cô cũng để ý đến điểm .
Đôi khi "mù đèn", ngược bỏ qua những chuyện ngay mắt.
"Tiệm bánh phố Vạn Nham mà bà thường lui tới, là nơi mà Trương Phùng Xuân, chưởng quầy hiệu t.h.u.ố.c của , thích đến, vì thích ăn bánh của tiệm đó." Nhan Tâm .
Sắc mặt nhỏ đột nhiên biến đổi, kinh ngạc cô: "Cô, cô gì , hiểu…"
"Bà cố tình tránh giờ, từng gặp mặt Trương Phùng Xuân. Chiêu của Đại phu nhân sắp đặt khá .
Bà tưởng rằng, khi sự việc thành công, bà thể đạt thứ , thậm chí thể bảo vệ nhà, thì bà lầm.
Kết cục duy nhất, chính là bà c.h.ế.t, hai mạng một cõi. Còn liên lụy , c.h.ế.t , bà thể đ.á.n.h cược xem. Tất nhiên, khả năng lớn là bà sẽ thấy ." Nhan Tâm .
Thiếp nhỏ phắt dậy, suýt chút nữa đ.â.m bàn .
Cô mặt mày biến sắc Nhan Tâm: "Cô… cô hết !"
" ." Nhan Tâm mỉm .
Trước đó chỉ là phỏng đoán, giờ dọa một cái, quả nhiên hết tất cả.
"Thiếp tự nguyện, Tứ thiếu phu nhân, cũng sợ!" Thiếp nhỏ bật , " nếu lời Đại phu nhân, các em trai em gái nhà , thể sẽ gặp chuyện."
"Bà c.h.ế.t , họ cũng sẽ gặp chuyện như , thậm chí còn khử khẩu." Nhan Tâm .
"Đại phu nhân chỉ phá thai, từng nghĩ đến chuyện g.i.ế.c ." Thiếp nhỏ .
Nhan Tâm: "Thuốc thể bẩn. một ví dụ đơn giản, câu vấn còn gọi là cỏ đoạn trường, nó giống với kim ngân hoa. Bà thể phòng ?"
Thiếp nhỏ run rẩy.
Cô đột nhiên quỳ xuống mặt Nhan Tâm: "Tứ thiếu phu nhân, xin hãy cứu ! Thiếp phá thai, cũng c.h.ế.t!"
Nhan Tâm liếc Phùng Ma.
Phùng Ma đỡ cô dậy.
"Thiếp nhỏ, thà rằng bà hãy về , vài hôm nữa hãy đến. Đại lão gia vẫn còn đang đợi ở ngoài ." Phùng Ma .
Thiếp nhỏ run rẩy.
Cô run ngừng.
Nhan Tâm dậy, về phòng , thèm để ý đến cô nữa.