Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 119: Cậu ăn giận rồi
Cập nhật lúc: 2025-11-19 14:42:01
Lượt xem: 128
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiền thế, Nhan Tâm từng tiếp xúc qua súng.
Cảnh Nguyên Câu tặng cô một khẩu Browning, cô đưa cho Bạch Sương dùng. Bởi vì đạn của loại s.ú.n.g dễ kiếm, Bạch Sương xem như bảo bối, giữ chặt vô cùng.
Vân Vũ
Súng lục ở trường bắn, to bằng cái hộp, nặng hơn nhiều so với tưởng tượng của Nhan Tâm.
Súng lục trọng lượng thực sự.
"... Thấy ?" Trương Nam Thù bên cạnh hỏi, "Có vui như em tưởng tượng ?"
Nhan Tâm: " để cho vui."
Trương Nam Thù: "Em đúng là nguyên tắc."
Cô thực sự ghét b.ắ.n súng, mỗi học đều tức tửi vì tay vững, ngắm chuẩn, sẽ các ca ca vô tình chế nhạo.
Thịnh Viễn Sơn ở bên : "Tâm Tâm, dùng hai tay cầm. Khẩu s.ú.n.g một tay em cầm nổi."
Cảnh Nguyên Câu đến phía cô, định giữ tay cô: "Anh dạy em."
Nhan Tâm tránh.
Cảnh Nguyên Câu cường thế, ấn lên vai cô, ôn lấy hình cô, điều chỉnh cho cô một tư thế cầm súng.
Thần sắc chuyên chú, ánh nắng chiếu xiên , tóc mai màu mực của ánh lên sắc nhạt.
"... Em thử một phát , đừng sợ." Cảnh Nguyên Câu .
Nhan Tâm b.ắ.n phát đầu tiên.
Lực giật của s.ú.n.g lục, dường như kỳ quái hơn so với tưởng tượng của cô.
Lực giật quá mạnh, mà là một lực đạo từ hướng khác, đẩy cô một cái. Cô như phòng sẽ như , khẩu s.ú.n.g trong tay tựa như con cá nặng nề nhưng cố gắng giãy giụa.
Nhan Tâm dùng hết sức giữ chặt.
Cảnh Nguyên Câu vỗ vỗ cánh tay của cô: "Thả lỏng, đừng dùng mãnh lực như ."
Hắn thuận thế xoa bóp cánh tay cô, cho cô cách dùng lực.
Hắn : "Súng lục, gọi tên , chính là sức ở tay thể bóp cò nó. Em sức yếu, một tay thì dùng hai tay, gì khó cả."
Giọng điệu nhẹ nhàng.
Nhan Tâm nghiêng mặt, liếc .
Mắt đen nhánh, cảm xúc trong đáy mắt thâm thúy, ánh mặt trời ánh mắt lấp lánh.
Hắn luôn tinh thần bão mãn.
Nhan Tâm nhận chút ảnh hưởng, liền chút tự tin: "Em cần luyện thành thần xạ thủ, đại ca. Chỉ cần hiểu cách b.ắ.n súng, tầm gần b.ắ.n trúng là ."
"Vậy thì nửa ngày là thể học ." Cảnh Nguyên Câu .
Hắn bảo điều chỉnh bia gần .
Phó quan , còn kịp điều chỉnh, bên cạnh bỗng b.ắ.n liên tiếp mấy phát.
Tiếng s.ú.n.g chói tai, Nhan Tâm cảm thấy tai tê; Trương Nam Thù thẳng thắn bịt chặt hai tai.
Thịnh Viễn Sơn một b.ắ.n hết một băng đạn.
Tên giả bia, đầu chỗ hồng tâm vỡ một lỗ lớn.
Đợi tiếng s.ú.n.g ngừng, Trương Nam Thù chạy qua xem, trở về phấn khích : "Lợi hại a Thịnh Lữ trưởng, phát phát đều trúng, còn đều b.ắ.n cùng một chỗ."
Lại hỏi , "Anh luyện mấy năm ?"
"Cái dựa thiên phú." Thịnh Viễn Sơn bình thản , " một trực thích b.ắ.n súng, nên xạ thuật ."
Nhìn về phía Nhan Tâm, "Tâm Tâm, học với ?"
Nhan Tâm: "..."
Cô đáp lời, Cảnh Nguyên Câu mở miệng.
"Thần xạ thủ chắc là thầy giỏi. Những gì , cũng ; nhưng những gì thể dạy, chắc dạy ." Cảnh Nguyên Câu .
Hắn giữ lấy tay Nhan Tâm, mượn tay cô bóp cò.
Một băng đạn b.ắ.n hết, cũng đều trúng hồng tâm đầu tên giả, cũng là cùng một vị trí.
Tai Nhan Tâm càng tê hơn, một lúc lâu bên tai vẫn văng vẳng; lòng bàn tay, khuỷu tay đều chấn động âm ỉ đau mỏi; ngón tay Cảnh Nguyên Câu ấn giữ để b.ắ.n súng, đau đến mất hết cảm giác.
"... Anh cũng lợi hại." Trương Nam Thù , "Tư thế của còn khó hơn."
Nếu Thịnh Viễn Sơn là một chạy hết một ngọn núi, thì Cảnh Nguyên Câu chính là cõng Nhan Tâm, cũng chạy hết cùng một cự ly.
Trương Nam Thù xạ thuật tam lưu, s.ú.n.g lục đến giờ vẫn cầm vững, nhưng giỏi bình phẩm - chủ yếu là để chọc tức các ca ca của cô, mỗi khi họ b.ắ.n s.ú.n.g là cô buông lời bất kính để luyện tập mà thành.
Cảnh Nguyên Câu buông Nhan Tâm , dạy cô băng đạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-119-cau-an-gian-roi.html.]
Cách nạp đạn như thế nào, cũng là một môn học nhỏ, dạy chăm chú.
Thịnh Viễn Sơn lẽ cảm thấy vô vị, bỏ .
Hắn , Trương Nam Thù lập tức chạy theo, căn bản b.ắ.n súng.
Trong quân đội, b.ắ.n s.ú.n.g và cưỡi ngựa là môn học bắt buộc, nên trường b.ắ.n cũng trường mã thuật, hai họ cưỡi ngựa.
Thịnh Viễn Sơn thúc ngựa, phi nhanh, đang trút bỏ sự phẫn uất trong lòng.
Trương Nam Thù là tiếc mạng nhất, liền dùng cách mà cô cho là an , chậm rãi phi nước kiệu, Thịnh Viễn Sơn đang phát cuồng một cách yên lặng.
Nhan Tâm luyện tập cả buổi sáng.
Cô cách dùng lực, cách ngắm bắn.
Sau buổi sáng luyện tập, cô hiểu đơn giản về súng, trong phạm vi hai mét thể ngắm bắn, vượt quá sẽ mất chuẩn.
Cảnh Nguyên Câu cô cực kỳ thiên phú.
"Tâm Tâm, em thần kỳ, học cái gì cũng nhanh." Cảnh Nguyên Câu .
"Giống một kẻ mọt sách, ?" Nhan Tâm hỏi .
Cảnh Nguyên Câu: " là mọt sách, lời dở cũng ."
Hắn thuận thế ôm lấy cô.
Thịnh Viễn Sơn và Trương Nam Thù đều ở đó, Cảnh Nguyên Câu hôn lên môi cô.
Nhan Tâm đối với , ngoài phẫn nộ còn cảm xúc nào khác. phẫn nộ cũng giúp ích gì, cô bình tĩnh để mặc hôn.
"... Cậu ăn giận ." Cảnh Nguyên Câu áp sát tai với cô.
Lần Nhan Tâm .
Cô hoang mang.
Cô dung mạo thập phần xuất chúng, chỉ là so với những phụ nữ khác thì giống đàn bà hơn một chút. Những đặc trưng riêng của nữ giới, ở cô rõ ràng hơn một chút mà thôi.
Cảnh Nguyên Câu là kẻ tục, đối với cô nhiệt tình, Nhan Tâm thể hiểu .
Cậu thì cần thiết. Tham luyến sắc tướng, thực sự tục, giống tính cách của lắm.
"Hắn ăn giận cũng cách nào, sẽ nhường em cho ." Cảnh Nguyên Câu .
Nhan Tâm: " khi nào thuộc về ?"
Cảnh Nguyên Câu ôm chặt cô: "Từ cái đầu tiên gặp em, em là của ."
Nhan Tâm ngoảnh mặt , mệt mỏi đến mức thở dài cũng thấy tốn sức.
Cô tranh cãi với kẻ vô .
Muốn lời "cảm ơn" dạy cô kỹ thuật b.ắ.n súng, thực dụng, dạy . Lúc cũng .
Cô im lặng.
Hôm đó trở về, Cảnh Nguyên Câu cứ nhất định xe của , bảo tài xế của đưa Nhan Tâm và Trương Nam Thù.
Phó quan đưa Nhan Tâm về , Trương Nam Thù thuận thế níu Tùng Hương Viện chịu .
Trình Tẩu đồ ăn ngon cho cô.
"... Hôm nay để cô xem trò ." Nhan Tâm tâm trạng thấp thỏm.
Cô nghĩ sẽ giấu Trương Nam Thù.
Trương Nam Thù thông minh, cũng nhạy cảm, cô chắc chắn đều .
"Có trò gì chứ?" Trương Nam Thù quan tâm , "Cô phát hiện , cô là lấy nhu thắng cương?"
Nhan Tâm:?
"Bất kể là hôn nhân của cô, những đàn ông ngưỡng mộ cô bên ngoài, đều đang theo đường kẻ mà cô vạch .
Cô ở trong một đường kẻ, khác ở ngoài. Cô như sức kháng cự, kỳ thực cũng ai thực sự thể phá vỡ phòng tuyến của cô.
thấy cô đáng , cô lợi hại. Đáng là những đàn ông , vì ai sở hữu vầng trăng mà đ.á.n.h . Vầng trăng thuộc về bất kỳ ai, họ quá cao xem bản ." Trương Nam Thù .
Nhan Tâm: "..."
Cô lặng lẽ nghĩ về những lời , khóe môi nhịn cong lên.
Trương Nam Thù cúi sát cô: "Tại họ gọi cô là Tâm Tâm? Là c.h.ử.i ?"
"Họ , . cô chắc chắn là đang c.h.ử.i ." Nhan Tâm .
Trương Nam Thù ha ha to.