Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 148: Nhan Tâm thích hợp hơn để gả cho Cảnh Nguyên Câu

Cập nhật lúc: 2025-11-19 18:11:40
Lượt xem: 128

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảnh Nguyên Câu hiếm khi trở về thành phố hai ngày.

Phu nhân nhận máy vô tuyến điện tặng, nhưng thấy bóng dáng , chút hiểu.

"Nguyên Câu ? Trước đây dù bận rộn đến , về thành cũng ghé thăm ." Phu nhân .

Đốc quân đoán chừng nghịch t.ử , nhưng dám nhắc với phu nhân, chỉ : "Nó hơn hai mươi tuổi , đương nhiên những mối quan hệ riêng của nó."

"Con trai đều đáng tin cậy, vẫn là con gái lấy lòng." Phu nhân , "Nhu Trinh sắp trở về , thật sự nhớ nó."

Phu nhân cưng chiều Thịnh Nhu Trinh như ngọc như ngà.

Con gái mười hai, mười ba tuổi bắt đầu bàn chuyện hôn nhân.

Con gái đầy mười lăm tuổi, đến tuổi "và đính" là gả chồng. từ lúc đính hôn đến thành hôn, một quá trình phức tạp, những gia đình câu nệ một chút thì cần đến hai ba năm.

Thịnh Nhu Trinh năm mười ba tuổi, phu nhân chọn nhà gả chồng cho cô.

Lựa chọn đều thấy ai thích hợp, là chán nản.

Về Đốc quân : Có em nỡ gả Nhu Trinh ?

Phu nhân như bừng tỉnh cơn mộng.

Khi Thịnh Nhu Trinh ái mộ Cảnh Nguyên Câu, bà mừng rỡ vô cùng.

Từ đó về , bà đối xử với Thịnh Nhu Trinh như con dâu tương lai mà bồi dưỡng.

Chuyện , chỉ riêng phu nhân và Thịnh Nhu Trinh hiểu ngầm với , mà những bà lớn trong gia đình quan chức cao cấp chính phủ quân sự cũng đều phong thanh.

Đột nhiên, Cảnh Nguyên Câu và Nhan Uyển Uyển đính hôn, phu nhân trở tay kịp, cũng giải thích thế nào với Thịnh Nhu Trinh.

"... Không Nhu Trinh trách ." Phu nhân , "Đáng lẽ , nên để nó gả cho Nguyên Câu."

Đốc quân , lập tức trốn tránh.

Chuyện gia đình, so với quân vụ cũng kém, cũng khiến đau đầu.

Cảnh Nguyên Câu thích Nhan Tâm, phu nhân thiên vị Thịnh Nhu Trinh, còn thêm Nhan Uyển Uyển với cái ơn "cứu mạng", chuyện chỉ cần sơ sẩy một chút, ba bọn họ sẽ sinh hiềm khích.

Đốc quân sợ nhất chuyện .

Ông dám phu nhân vui, cũng thể để mất lòng con trai.

 

 

Chỉ riêng ông là rõ cả hai đầu, giờ kẹt ở giữa, thật chút khó xử.

• Chỉ hận cái nghịch t.ử , nhất định rõ tâm ý của với Đốc quân, khiến Đốc quân trong ngoài khó xử.

Ông thà rằng còn hơn.

"Nhu Trinh sẽ trách em. Chuyện , em cũng hài lòng, nếu nó thương em, nó sẽ hiểu cho thôi." Cảnh Đốc quân .

Lại chuyển chủ đề, "Tâm nhi dạo gây tiếng vang lắm, em thấy ?"

Phu nhân lập tức tươi rạng rỡ: "Sao ? Bà lớn họ Lục nhắc đến mặt mấy , còn mấy bà lớn khác nữa, đều đến chúc mừng ."

"Tâm nhi thực tài năng lớn." Đốc quân .

Phu nhân: "Sao ? Nói đến cùng, Tâm nhi mới là tính cách con gái mà mong mỏi."

Trên Nhan Tâm, những đặc trưng rõ của con gái Giang Nam: kiều mị, hiền nhã trinh tĩnh.

Đốc quân phu nhân nhận nàng con gái, cũng lo lắng nàng sẽ chịu nổi sự quý phái đột ngột , phạm sai lầm gì.

Không ngờ rằng, hơn nửa năm nay, nàng ở cũng đắc thể. Cách đối nhân xử thế, ai là khen ngợi.

"Nếu con dâu, em thấy Tâm nhi hơn, Nhu Trinh hơn?" Đốc quân hỏi.

Phu nhân ngẩn .

"Tâm nhi?" Bà từng nghĩ tới điểm , bởi vì Nhan Tâm gia đình .

"Trên đời khó tránh khỏi vạn nhất, em cũng nhà chồng của Tâm nhi lắm." Đốc quân .

Phu nhân kinh hãi: "Nếu nó ly hôn tái giá, Nguyên Câu sẽ chê nó chứ? Nguyên Câu ngạo mạn lắm, cái ưa, cái thích."

Đốc quân: "..."

Bà thật sự tâm tư của thằng tiểu t.ử hỗn hào nhà .

"Chúng chỉ tán gẫu, bừa thôi, quyết định gì ." Đốc quân .

Phu nhân liếc ông.

Bà trầm mặc một lúc, mới : "Nếu con dâu, đương nhiên là Tâm nhi hơn."

Đốc quân sửng sốt: "Em thích Nhu Trinh ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-148-nhan-tam-thich-hop-hon-de-ga-cho-canh-nguyen-cau.html.]

"Đứa trẻ do chính nuôi dưỡng, hiểu Nhu Trinh nhất. Nhu Trinh thích hợp cô gái kiều kỳ, nâng niu, che chở.

trưởng tức của Đốc quân phủ, cần gánh vác gia đình, lập mưu kế, đủ mưu lược. Về phương diện , Nhu Trinh bằng Tâm nhi." Phu nhân .

Lại , "Em xem , trong thời gian ngắn ngủi, Tâm nhi hầu như mượn ánh sáng của chúng , kết giao bao nhiêu nhân mạch? Ai là tâm phục khẩu phục nàng?"

Đốc quân kinh ngạc.

Ông trầm mặc hồi lâu, mới : "Ý em thực là cảm thấy Nhu Trinh thích hợp trưởng tức Đốc quân phủ?"

Vân Vũ

Phu nhân thở dài: "Ta chỉ là nỡ nó, nó gả xa. Hơn nữa, c.h.ế.t ngay , thể giúp đỡ nó vài năm.

Kỳ thực, nào hưởng chút thanh nhàn, giao gia nghiệp cho con dâu? Nếu Nhu Trinh gả cho Nguyên Câu, vất vả thêm chút thôi; còn nếu là Tâm nhi, thể buông tay ."

Cảnh Đốc quân bèn : "Nói , trong lòng em, Nhu Trinh chỉ là con gái. Em là cảm thấy ai xứng đáng với con gái em, giữ nó ở nhà."

"Phải."

"Vậy thì em sớm nên dẹp bỏ ý định gả nó cho Nguyên Câu , bất kể Nhan Uyển Uyển cửa .

Em nghĩ xem, chồng và nuôi là giống . Nếu em cưng chiều Nhu Trinh như , khó tránh khỏi hai trở thành thù địch." Đốc quân .

Phu nhân bèn thở dài: "Ta cũng sớm mối lo ngại , nào lo lắng?"

Lại , "Gỗ thành thuyền, Nhu Trinh gả cho Nguyên Câu, cũng thở phào nhẹ nhõm. Dù nỡ đến , con gái cũng gả , sẽ tìm cho nó một nhà ."

Lại cảm thán, "Thật sự nhớ Nhu Trinh."

Phu nhân đối với Thịnh Nhu Trinh, một lòng chân thành, gần như thành khẩn.

Đốc quân thì ngược , cảm giác gì mấy.

Một là, ông bận rộn quân vụ, Thịnh Nhu Trinh lớn lên ngay mắt ông, một năm ông gặp cô mấy .

Hai là, Tây phủ hai đứa con gái ruột của Đốc quân, Thịnh Nhu Trinh là duy nhất, trong lòng Đốc quân cô cũng quá quý giá nữa.

Đốc quân thích những đứa trẻ tài, nên ông đối với Nhan Tâm - con gái nuôi , ngược còn thiện cảm hơn so với Thịnh Nhu Trinh.

Khi Nhan Tâm đang bận rộn ở hiệu thuốc, hắt hai cái.

"Chẳng lẽ cảm ?"

Gần đây Cảnh Nguyên Câu đều ở trong thành, đêm nào cũng gặp Nhan Tâm.

Nhan Tâm cố chấp chịu cho , cũng tìm đủ cách trêu chọc.

Mỗi ngày nàng ít nhất tắm hai , bây giờ là tiết đầu đông, Nhan Tâm nghi ngờ nhiễm lạnh .

"Đông gia, Phùng Xuân ca ạ?" Nhan Tâm đang suy nghĩ, thì một giọng nữ duyên dáng cắt ngang dòng suy nghĩ của nàng.

Con gái nhà họ Vương tương đến .

Cô gái tên Vương Nguyệt Nhi, năm nay tròn hai mươi tuổi.

Cô mười bốn tuổi đính hôn, đầy hai năm , nhà trai bệnh c.h.ế.t; và bà nội của nhà trai đều dữ dằn, nhất quyết cô khắc c.h.ế.t vị hôn phu.

Tính tình Vương Nguyệt Nhi cũng nóng nảy, cãi kịch liệt với họ, cãi đến nỗi nổi tiếng khắp nơi gần xa.

Từ đó, mối cho cô cũng ít .

Mọi đều sợ cô, nghi ngờ cô thực sự khắc chồng, hôn sự của cô cứ thế trì hoãn từng ngày.

Cha cô sốt ruột phát điên, cô thì để ý, còn tương lai sẽ rước rể, tìm một gã trai nghèo.

Từ khi Trương Phùng Xuân chữa bệnh cho cô, hai vài tiếp xúc, cô gái thường xuyên chạy đến hiệu thuốc.

Nhan Tâm cũng gặp cô vài .

"Đại chưởng quầy đến chợ d.ư.ợ.c liệu , nhập hàng lượng lớn, ước tính mười ngày nửa tháng mới về." Nhan Tâm .

Vương Nguyệt Nhi thất vọng.

"Đông gia, nhà mới tương, lấy ít cho cô nếm thử." Vương Nguyệt Nhi .

Nhan Tâm: "Đa tạ. Tương nhà cô ngon."

Vương Nguyệt Nhi hứng khởi về lấy.

Người giúp cô đóng hũ, là một nữ công mới đến, da ngăm, việc nhanh nhẹn lắm, tay cụt mất nửa, may mà cô "nửa năm cần tiền công".

Cha Vương Nguyệt Nhi, là những tiểu thương bình thường nhất nơi thị tứ, lợi mà chiếm thì coi như lỗ, nên giữ nữ công .

"Cô đến Ôn Lương Bách Thảo Đường ?" Nữ công hỏi Vương Nguyệt Nhi.

"Ừ, đem tương cho Đông gia." Vương Nguyệt Nhi .

" cùng cô ?" Nữ công hỏi.

 

Loading...