Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 163: Hôn nàng tại tiệm may

Cập nhật lúc: 2025-11-20 03:08:35
Lượt xem: 120

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhan Tâm tạm trú một vài ngày tại phủ Đốc quân.

Phu nhân vui, mỗi ngày đều dẫn theo ba cô gái dạo phố.

— Phu nhân vốn là ưa náo nhiệt.

Ngoài quân vụ, phủ Đốc quân còn gia sản khổng lồ, tất cả đều do một tay phu nhân quản lý.

Bà quản lý tài chính của cả gia tộc.

Sáng sớm, khi dùng bữa, phu nhân phân phó công việc trong phủ cả một ngày; bận rộn đến trưa, ăn cơm trưa nghỉ ngơi, buổi chiều bàn bạc công việc với từng trong hơn chục vị đại quản sự.

Chỗ nào thu nhập, chỗ nào tổn thất, các mối quan hệ giao tiếp cần xuất bao nhiêu lễ vật, Đốc quân gần đây đang áp chế ai, chiêu mộ ai, cần qua với phu nhân nhà nào, v.v… tất cả đều trong đầu bà.

Bà thích tĩnh lặng, chỉ vì suy nghĩ quá nhiều, đầu óc mệt mỏi, chịu nổi sự ồn ào.

Gia nghiệp to lớn, cũng giống như thống lĩnh nghìn quân vạn mã, đều cần lao tâm.

Đốc quân yêu phu nhân, đồng thời cũng vô cùng kính trọng bà.

Đổi một khác, gia nghiệp khổng lồ của phủ Đốc quân và nhà họ Cảnh, đều thể nào xử lý thỏa.

Mấy chục năm , phu nhân từng xảy bất kỳ sai sót nhỏ nào.

Những ngày sắp đến kỳ sinh nở, bà còn vì việc một chưởng quỹ tiệm ngân hàng nhà tham ô, mà xử lý .

Xử lý khiến khác tâm phục khẩu phục.

Bên Tây phủ bất mãn, bởi tài sản của Tây phủ thuộc về chú của Đốc quân Cảnh, còn phong phú hơn.

Dù cho Đốc quân thừa kế, cũng nên giao cho Nhị phu nhân quản lý.

Thế nhưng Đốc quân giao hết cho phu nhân.

Phu nhân nắm giữ quyền tài chính bên Tây phủ, ăn mặc tiêu dùng của họ đều sự điều phối của phu nhân.

Bên hận bà đến tận xương tủy, e dè bà.

Phu nhân hiếm khi thư giãn, giao hết việc nhà cho đại tổng quản, bà dẫn ba cô gái ăn uống vui chơi.

Sổ sách Tết, bà đối chiếu xong, các việc trong dịp Tết cũng phân phó xuống , chỉ còn "phong ấn", những việc còn đợi Tết xử lý.

Phu nhân dẫn họ đến Châu Các các may quần áo.

Châu nương t.ử thấy mấy , liền chào hỏi : "Phu nhân, ngài bận trăm công nghìn việc, gọi đến phủ hầu hạ là ."

Phu nhân : " bận, ngoài dạo chơi một chút."

Châu nương t.ử ứng phó xong phu nhân, chào Nhan Tâm: "Hương chủ, ngài cũng đến ? đặc biệt giữ hai tấm vải mà các cô gái trẻ thích, lát nữa ngài xem ý ."

Thịnh Nhu Trinh liếc .

Nhan Tâm bên cạnh, thần sắc bình thản: "Đa tạ ngài dụng tâm."

Mấy lên lầu nhã gian lớn nhất.

Tiểu tiểu nhị bưng lên một bàn điểm, mang lên loại hồng phu nhân thích nhất.

Thịnh Nhu Trinh luôn khoác tay phu nhân, ủ rũ áp sát bên tai bà, dùng giọng điệu chỉ hai họ mới thấy, hỏi bà: "Mẹ, chị là hương chủ gì ?"

Phu nhân cảm thấy .

Bốn cùng , hai thì thầm bên tai, rõ ràng là bài xích hai .

, phu nhân phóng to âm lượng, tươi : "Con bé Nhu Trinh , tính tình trẻ con, cái gì cũng tò mò. Nó hỏi Tâm Tâm nhi là hương chủ gì."

Nhu Trinh sững sờ, đó cúi đầu dựa cổ bà, khúc khích .

vẻ thuần thục, ngây thơ đáng yêu, chút nào gượng gạo.

Có thể thấy, cô và phu nhân quả thật tình cảm sâu nặng.

Nhan Tâm cũng nhớ, phu nhân yêu quý Thịnh Nhu Trinh nhất.

Kiếp , dù Cảnh Nguyên Câu cho Nhan Uyển Uyển thể diện, Thịnh Nhu Trinh vẫn áp đảo Nhan Uyển Uyển một bậc, khiến Nhan Uyển Uyển mặt cô chịu thấp kém hơn.

Bởi vì phu nhân luôn vô điều kiện ủng hộ Thịnh Nhu Trinh, bà là chỗ dựa lớn nhất của Thịnh Nhu Trinh.

Tình cảm , ngoài thể xen , thế.

Nhan Tâm kỳ vọng, cũng cố gắng tiếp cận.

Cô đang quan sát Thịnh Nhu Trinh.

Thịnh Nhu Trinh thì đang quan sát cô và Trương Nam Thù.

"... Chút chuyện nhỏ thôi. từng cứu Chu Long đầu, ân thưởng của ông cho, chỉ là hư danh mà thôi." Nhan Tâm chủ động với Thịnh Nhu Trinh.

Thịnh Nhu Trinh: "Chị thật giỏi."

"Tâm Tâm nhi quả thật giỏi." Phu nhân .

"Mẹ, tại đều gọi chị là Tâm Tâm nhi? Danh xưng , con nghĩ mãi cũng hiểu. Con thấy, và ba đều gọi như , cũng gọi như ." Thịnh Nhu Trinh .

Phu nhân là gần đây mới đổi cách gọi; Đốc quân theo phu nhân mà đổi.

Bà giải thích cho Thịnh Nhu Trinh .

Ánh mắt Thịnh Nhu Trinh thoáng lóe lên, nhanh chóng cúi hàng mi, ém nhẹm cảm xúc xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-163-hon-nang-tai-tiem-may.html.]

Khi ngẩng mắt lên , trong mắt thuần tịnh: "Vậy trai thì ? Anh gọi chị là gì?"

"Anh cũng gọi Tâm Tâm nhi." Phu nhân .

Thịnh Nhu Trinh: "Nghe đấy."

Giọng điệu chậm , như đang suy nghĩ chút gì.

Khi , thần sắc bình thường.

Châu nương t.ử tiên chọn hoa văn cho phu nhân.

Thịnh Nhu Trinh dựa sát bên phu nhân, phụ giúp lựa chọn.

Trương Nam Thù liền : "Con xuống tầng dạo một chút, xem kệ hàng gì mới lạ ."

Phu nhân: "Đừng chạy lung tung. Sắp đến Tết , tiệm may đông lắm."

"Con ." Trương Nam Thù .

Cô kéo Nhan Tâm .

Hai ở kệ hàng trưng bày tầng một lựa chọn, chỉ bàn về hoa văn màu sắc vải vóc, chuyện khác.

Trương Nam Thù với Nhan Tâm: "Loại gấm đoạn yên hà hồng đề , thì bình thường, thậm chí lòe loẹt. mặc lên đặc biệt ."

Vân Vũ

"Thật ?"

"Sẽ khiến da trông trắng sáng, sắc hồng." Trương Nam Thù .

"Em thì từng may quần áo loại yên hà hồng đề , sợ chống màu." Nhan Tâm .

Trương Nam Thù: "Em cần, em vốn quá diễm lệ . Mặc thêm đồ như , đơn giản giống yêu tinh, đàn ông chỉ nuốt chửng em."

Nhan Tâm trách móc: "Lại bậy ."

"Em mua loại , may thành xiêm y. Mặc trong phòng..."

Nhan Tâm: "Em còn bậy, chị đ.á.n.h mồm đấy."

Trương Nam Thù .

Một ngã rẽ, bỗng thấy Thịnh Nhu Trinh bước .

Trương Nam Thù gọi cô : "Nhu Trinh, đây xem tấm gấm đoạn yên hà hồng đề , bọn chị thấy nó may quần áo ."

Thịnh Nhu Trinh cầm lên, áp Trương Nam Thù và Nhan Tâm so sánh, : "Làm trắng da, chắc là ."

"Có may một bộ như ? May áo ngắn, mặc dịp Tết." Trương Nam Thù .

Thịnh Nhu Trinh: "Em may áo ngắn nữa . Em béo , áo ngắn càng khiến em trông béo hơn."

Lại với Nhan Tâm, "Chị, chị thể may áo ngắn."

"Cô may gì chẳng . Thân hình cô thế , đều là quần áo phối cô , chứ phối quần áo." Trương Nam Thù .

Thịnh Nhu Trinh mím môi : "Quả thật, hình chị thật ."

"Mấy đàn ông , đều mê mẩn, em ..."

Nhan Tâm ho khan.

Trương Nam Thù dừng lời.

"Không gì?" Thịnh Nhu Trinh truy hỏi.

Những lời phía của Trương Nam Thù, đương nhiên là lời trêu đùa. Theo tính cách tinh tế của Thịnh Nhu Trinh, lẽ nên hỏi tiếp.

Thế nhưng cô vô thức hỏi.

Trong khoảnh khắc , cô "mấy đàn ông " mà Trương Nam Thù , là những ai.

Trương Nam Thù áp sát Thịnh Nhu Trinh hơn, thì thầm bên tai cô : "Em quen ..."

Nhan Tâm: "Nam Thù, chị thật sự đ.á.n.h đấy."

Trương Nam Thù .

Thịnh Nhu Trinh cũng , ngăn Nhan Tâm, chỉ hỏi Trương Nam Thù: "Nói cho em , khi em quen cũng nên."

Trương Nam Thù: "Chúng ngoài ."

Hai họ chạy mất.

Trương Nam Thù là phân biệt nặng nhẹ, dũng cảm thông suốt, Nhan Tâm lo cô bậy.

Làm như , ước chừng mục đích khác.

Nhan Tâm nhào chỗ đông , yên lặng kệ hàng xem.

Đột nhiên, một đôi tay dùng lực kéo mạnh cô, khiến cô loạng choạng.

Cô giật , rơi một vòng n.g.ự.c ấm áp chắc nịch.

Nhan Tâm: "..."

Lúc tại Trương Nam Thù nhất định xuống tầng xem kệ hàng, cũng tại dẫn Thịnh Nhu Trinh ngoài .

 

Loading...