Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 166: Sự Dịu Dàng Của Thiếu Soái

Cập nhật lúc: 2025-11-20 03:08:38
Lượt xem: 132

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhan Tâm ở phủ Đốc quân năm ngày.

Phùng Ma mà cô mang theo thiết với những bên cạnh Trương Nam Thù.

Bên cạnh Trương Nam Thù hơn mười , đều là những mang theo từ Bắc Thành tới, Phùng Ma khiêm tốn học hỏi, nắm bắt khá nhiều quy củ trong phủ Đốc quân.

Bạch Sương ngoài việc hàng ngày theo Nhan Tâm, lúc rảnh rỗi cũng gặp gỡ những bạn cũ.

Nhan Tâm yên lặng.

Đêm đầu tiên Cảnh Nguyên Câu trở về, lén lút lên đến tiểu lâu của Trương Nam Thù.

"Cút chỗ khác chơi, đây là phòng khuê các của ." Trương Nam Thù hạ thấp giọng, nhưng hỏa khí bốc lên từng đợt.

Cảnh Nguyên Câu cãi với cô, chỉ : "Hết Tết Thiên Tân một chuyến, dẫn em theo thì ? Cho em về nhà ở vài ngày."

Trương Nam Thù sững : "Ta thể chứ?"

"Lén lút thôi, biến em thành Phó quan." Cảnh Nguyên Câu .

Trương Nam Thù: "…"

thực sự động lòng, nhưng cũng .

Quân sự trò đùa. Chỉ cần sơ sẩy một chút, Nam Bắc khai chiến, bao nhiêu sẽ ly tán.

Sinh trong loạn thế, Trương Nam Thù chẳng thể gì. Việc duy nhất cô thể là cố gắng thêm phiền phức. Thuộc về trách nhiệm của bản , cô nỗ lực thật , bao giờ tự quyết định.

về nhà, ai mà nhớ quê hương?

, cô thể lén lút trở về, thể sẽ gây họa lớn.

"… Nếu em thực sự dám, em mang về một ít đồ chơi quê hương. Quần áo, trang sức gì em quên mang theo, cũng thể em chạy một chuyến." Cảnh Nguyên Câu .

Trương Nam Thù ngăn cản nữa.

Cô chỉ : "Khối sắt, đừng chuyện vô ích, Tâm Tâm thích ."

"Cô thích, chỉ là dám thích. Trong lòng cô rõ, như thế nào." Cảnh Nguyên Câu .

Trương Nam Thù tròn mắt, đôi mắt hình hạnh thủy: "Chỉ dựa cái vô liêm sỉ của ngươi, ngươi thành công thì ai thành công?"

— Tâm Tâm thoát .

Cảnh Nguyên Câu vượt qua cô, lên lầu.

Trương Nam Thù bảo hầu và các Phó quan nghỉ ngơi, bản cô cũng lên lầu ngủ.

Khi Cảnh Nguyên Câu lên lầu, Phùng Ma đang giúp Nhan Tâm xõa tóc.

Tóc cô dày, mềm mượt, khi ngủ đều chải thông, nếu sáng dậy sẽ khó chải, dễ rối tóc.

Cảnh Nguyên Câu gõ cửa trực tiếp bước , Phùng Ma kinh ngạc.

"Cụ xuống , để chải." Hắn với Phùng Ma.

Phùng Ma Nhan Tâm.

Nhan Tâm từ trong gương trang điểm liếc Cảnh Nguyên Câu, gật đầu với Phùng Ma.

Phùng Ma , đóng cửa cho họ.

Cảnh Nguyên Câu bước đến phía cô, vén mái tóc tựa thác nước của cô lên, khẽ ngửi: "Đây là mùi hương gì ?"

"Loại dầu gội đầu , bách hóa là hương trái cây, ngửi thấy giống hoa hồng, thực sự phân biệt ." Nhan Tâm .

Cảnh Nguyên Câu: "Rất thơm."

Mùi hương nhàn nhạt, ấm cơ thể nữ tỏa , thoảng qua, thấm tim gan.

Trong gương, làn da cô trắng hơn tuyết, đôi mắt kiều mị, long lanh sắc màu.

Hắn nhịn động tình, ôm cô dậy, đặt lên bàn trang điểm, hôn lấy cô.

Chân cố chấp rẽ chân cô, ghì giữa hai chân cô, giữ chặt cô bàn trang điểm.

Nhan Tâm ở trong một tư thế yêu kiều. Cô khép chân , nhưng như quấn lấy eo , khí càng thêm diễm lệ.

Trong trống nụ hôn, thở cô thông: "Tránh , đừng nghịch ngợm."

"Hôm ở tiệm may hỏi em, em vẫn trả lời ." Cảnh Nguyên Câu chịu, nâng mặt cô, khẽ hôn lên chóp mũi cô.

"Hỏi gì?"

"Hỏi em nhớ , em trả lời." Hắn .

Nhan Tâm: "… Đại ca, như thật quá vô vị, ý nghĩa gì."

"Có ý nghĩa." Hơi thở nóng hổi của Cảnh Nguyên Câu phả bên má cô, "Anh . Em vài câu ngọt ngào cho vui ."

Nhan Tâm liền : " nhớ . Hơn nữa, mấy hôm gặp ."

"Mấy hôm gặp , em nhớ , một cái chớp mắt trở nên xa cách? Trái tim em, vất vả lắm mới ấm , qua mấy ngày tự nguội ." Cảnh Nguyên Câu .

Hắn móc lấy cằm cô, "Tâm Tâm, cầu ."

Nhan Tâm kinh hãi, tức giận gọi , "Không nghịch ngợm, Cảnh Nguyên Câu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-166-su-diu-dang-cua-thieu-soai.html.]

"Như đó, cầu hôn em. Anh thích ." Hắn cố chấp , ngón tay cái nhẹ nhàng xoa lên da cằm cô.

Rần rần, ngứa, khiến yên.

Nhan Tâm chịu trả lời .

tránh, đầu ngả về phía , chạm tấm gương trang điểm lạnh lẽo, giật vì lạnh.

Cảnh Nguyên Câu cao lớn, nghiêng về phía , liền ép nửa của cô lên mặt gương, khiến cô thể nhúc nhích.

Nhan Tâm thể thoát , đành thôi động đậy nữa, mặc cho mơn trớn.

Hắn xoa má cô, hôn môi, má và dái tai cô, cảm giác tỉ mỉ dày đặc, kéo theo tứ chi trăm xương, cô mềm nhũn.

Cô thực sự sợ .

"Cảnh Nguyên Câu, tắt đèn ." Cô nhỏ, "Đừng hành hạ nữa. Anh gì, thì nhanh lên."

Chiến nhanh rút gọn.

Cảnh Nguyên Câu : "Gấp ?"

Nhan Tâm hổ hóa giận, trừng mắt đầy hận thù.

Cô tự cho là ánh mắt hung ác, kỳ thực nhiễm chút nước, ánh mắt long lanh, kiều mị diễm lệ. Ánh mắt liếc ngang, quyến rũ hồn phách.

Yết hầu Cảnh Nguyên Câu lăn, vặn tắt đèn đầu giường.

Căn phòng chìm bóng tối.

Hắn cởi nhanh quần áo, chui chăn, mới ôm cô .

Bản trần trụi, nhưng cởi quần áo của Nhan Tâm, vẫn nhẹ nhàng vuốt ve má cô.

Nhan Tâm vẫn tưởng hôm nay sẽ xong chuyện đơn giản.

Không ngờ, một lúc : "Tâm Tâm, chăn ấm . Ngoan, cởi bộ quần áo vướng víu ."

Không đợi Nhan Tâm trả lời, nhanh chóng cởi khuy áo của cô.

Chăn đúng là lạnh.

ân cần đến , thú vật vẫn là một con thú nuốt chửng dịu dàng.

Cô chỉ chịu giao bản cho .

Bất kể gì, mơn trớn thế nào, cô vẫn kiên quyết bước đến bước đó.

Cảnh Nguyên Câu cô trộm chuông bịt tai, Nhan Tâm : " thể thai."

Không thể một chút rủi ro nào.

Cô tuyệt đối dám nuôi con nữa, đây là nỗi sợ hãi lớn nhất trong lòng cô.

Cảnh Nguyên Câu kéo tay cô...

Thỏa mãn xong, kéo tay cô, dạy cô cách khám phá chỗ bí mật của chính .

Nhan Tâm đối với việc , cảm thấy sởn gai ốc.

Hai cứ thế vật lộn hơn một tiếng, cuối cùng cũng lắng xuống, cô mệt đến mức hoa mắt.

Cảnh Nguyên Câu bế cô tắm, trong bồn tắm chuẩn sẵn nước nóng; lúc trở về phòng, Phùng Ma ga giường, vỏ chăn sạch sẽ cho họ.

Nhan Tâm đầu óc trống rỗng.

một nữa đạt cực khoái, và mệt mỏi, chút tâm sự nào ngủ trong lòng .

Vân Vũ

Nửa đêm, Cảnh Nguyên Câu trở dậy, lặng lẽ xuống lầu, từ cửa hẹp, trở về phòng .

Sáng hôm , lúc rạng đông, Nhan Tâm tỉnh dậy.

yên nhúc nhích.

Bên gối, như vương chút mùi khói nhạt. Rất nhạt, thơm ngọt ngào, cho cô một đêm yên .

mơ.

"… Nhan Uyển Uyển c.h.ế.t , Phu nhân bắt đính hôn với Nhu Trinh ? Dù , Nhu Trinh từ nhỏ bồi dưỡng như nữ chủ nhân tương lai của phủ Đốc quân, bây giờ trở ngại nào khác."

Tất cả đều trở quỹ đạo, quan hệ giữa Nhan Tâm và Cảnh Nguyên Câu hiện nay, Thịnh Nhu Trinh hẳn là xé nát cô chứ?

Tính cách Thịnh Nhu Trinh, chút hiếu thắng. Chỉ thể cô hơn khác. Người khác vượt qua cô , cô sẽ vui.

Nếu cướp thứ của cô , sẽ căm thù tận xương.

Nhan Tâm bây giờ hiểu nỗi hận của cô đối với Nhan Uyển Uyển kiếp .

Bữa sáng, Nhan Tâm và Trương Nam Thù đến bên Phu nhân để ăn, Thịnh Nhu Trinh, Cảnh Nguyên Câu và Đốc quân đều ở đó.

Họ đang bàn bạc chuyến .

"Đi ?" Nhan Tâm hỏi.

 

Loading...