Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 220: Trúng độc rồi?

Cập nhật lúc: 2025-11-21 03:47:02
Lượt xem: 95

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Yên Lan của Khương Tự Kiều trong phòng, tâm thần bất định.

Đứa trẻ do v.ú nuôi bế ngoài chơi; Yên Lan ăn hết chén cháo sữa bò .

Tối hôm đó, Khương Tự Kiều trở về nhà, men nồng nặc, tinh thần càng hưng phấn.

Yên Lan hầu hạ rửa mặt, nhưng chịu yên, cứ ghẹo cô.

Lúc mặn nồng, gọi Yên Lan: "Biểu ."

Tiểu Yên Lan rõ, dạo gần đây Khương Tự Kiều đang ngoại tình với một quả phụ giàu bên ngoài, thỉnh thoảng còn ngủ nhà quả phụ trẻ tuổi đó.

Ngoài còn một tiểu thư trẻ tuổi từ một trường nữ trung học, qua thiết với Khương Tự Kiều, hai thường xuyên cùng uống cà phê, đến vũ trường giải trí.

Yên Lan vốn tưởng quên lãng Chương Thanh Nhã, đang tìm kiếm những thú vui mới.

Không ngờ, khi say rượu vẫn nhớ tới Chương Thanh Nhã.

"Cô điểm gì ? Rốt cuộc cô điểm gì chứ?" Yên Lan gào thét trong lòng, gương mặt thậm chí chút méo mó.

Không cần so với khác, chỉ so với vợ của Khương Tự Kiều là Nhan Tâm, Chương Thanh Nhã đủ kiều diễm, cũng chẳng bản lĩnh gì.

Vậy mà Khương Tự Kiều yêu cô !

Thứ tình yêu chẳng đạo lý gì, theo quy tắc nào, khiến phát điên lên .

Yên Lan nhớ tới bức thư Khương Tự Kiều giấu trong tập tranh.

Chương Thanh Nhã độc ác ích kỷ, trong thư ám chỉ bảo Khương Tự Kiầu g.i.ế.c c.h.ế.t đứa trẻ, hoặc là g.i.ế.c c.h.ế.t Yên Lan.

Yên Lan xác định thấy chữ "tử" đó, chỉ là cô c.h.ế.t đứa trẻ c.h.ế.t.

Làm hầu gái, Yên Lan hạ sinh trưởng tôn cho Khương gia, cô ghi gia phả, là ân nhân của Khương gia.

Cô biểu tiểu thư đó rốt cuộc là thứ gì?

chỉ là một ngoài!

Yên Lan quá đau khổ, cô nhất định gì đó.

Thế nhưng, cô dám. Hầu gái thường chút nô tính, dám dễ dàng phản kháng, trừ khi dồn đến đường cùng.

Yên Lan đẩy Khương Tự Kiều , tự tắm rửa, thu dọn quần áo và túi xách của Khương Tự Kiều.

Đột nhiên, từ trong túi tài liệu của Khương Tự Kiều rơi một vật nặng.

Yên Lan nhặt lên, kỹ, hóa là một con d.a.o găm nhỏ.

Nếu là , Yên Lan sẽ cảm thấy kinh ngạc; nhưng bây giờ, trong lòng cô bệnh, nên vô cùng khiếp sợ.

Tứ thiếu gia văn nhã nhã nhặn, tại giấu d.a.o găm trong túi? Có thực sự định g.i.ế.c Yên Lan, hoặc đứa trẻ?

Yên Lan run rẩy .

chợp mắt cả đêm.

Sáng hôm , Yên Lan vẫn như thường lệ hầu hạ Khương Tự Kiều rửa mặt, dùng bữa sáng.

Cô thử dò hỏi về con d.a.o găm: "... Đâu ?"

Khương Tự Kiều uống quá nhiều, vẫn lơ mơ, đau đầu vì say: "Cái gì?"

"Dao găm." Yên Lan .

Khương Tự Kiều: "Em lục túi tài liệu của ?"

"Không ..."

Vân Vũ

"Đừng động đồ của , ?" Khương Tự Kiều tức giận, "Em càng ngày càng voi đòi tiên, cả đồ của cũng dám lục lọi bừa bãi!"

Yên Lan c.ắ.n chặt môi, mắt ngấn lệ.

Khương Tự Kiều lập tức nổi cáu: "Đừng , sáng sớm tỉnh mắt lóc, xui xẻo ?"

Yên Lan nghĩ, đây như . Tứ thiếu gia vốn dịu dàng, ân cần chu đáo nhất, chỉ cần cô dâng nóng, cũng hỏi cô bỏng .

Mới mấy năm, biến thành dạng ?

Hắn vẫn phong độ tuấn tú như thế, đàn bà con gái thấy đều mềm lòng, nhưng Yên Lan thấu sự độc ác lớp vỏ bọc .

Khương Tự Kiều gì về chuyện con d.a.o găm.

Hắn về phòng thấy nó, nghi hoặc, nhưng lười suy nghĩ nhiều, lập tức ném nó ngăn kéo .

Hôm nay còn ứng tiệp, tan còn cùng hai bạn gái.

Hai bạn gái đó, một hai mươi tám tuổi, phong thái vẫn còn, thủ quá nửa năm, trong tay tiền nhà; là con gái của một tiểu quan trong quân đội, nhà đẻ chút thế lực.

Cả hai đều yêu Khương Tự Kiều say đắm.

Khương Tự Kiều cũng cần dùng tâm tư để duy trì.

Và dù tức giận, xa lánh Chương Thanh Nhã, nhưng trong sâu thẳm, vẫn cảm thấy biểu là nhất.

Những phụ nữ bên ngoài, dù giàu quyền thế đến , dù trẻ trung xuân sắc thế nào, cũng khiến rung động như biểu .

Yên Lan cúi thấp ánh mắt, mãi cho đến khi rời khỏi sân viện, cô mới lộ ánh mắt hung ác.

Nhan Tâm thả hết mồi câu, chỉ đợi cá c.ắ.n câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-220-trung-doc-roi.html.]

"... Thưa bà, chiều tối mặt trời lặn còn nóng nữa, bế tiểu thiếu gia ngoài dạo, cháu sẽ quấy đấy." Vú nuôi với Yên Lan.

Yên Lan: "Bà cứ bế cháu ngoài ."

" mà, tiểu thư họ Chương treo nhiều bùa Hoa Thần trong sân. Mắt trẻ con quá sạch sẽ, thấy những thứ , nếu cháu cũng sẽ ma quỷ ám." Vú nuôi .

Yên Lan , vội : "Chuyện khi nào ?"

"Hôm qua chúng ngoài, thấy . dắt tiểu thiếu gia tránh , nhưng vẫn chạm trán vài cái. Tối qua tiểu thiếu gia ngủ yên, cứ rên rỉ suốt." Vú nuôi .

Yên Lan: "Chuyện tin, trẻ con chịu nổi ."

"Vậy thì bế ngoài nữa?"

"Trước mắt đừng bế ."

Qua hai ngày, đứa trẻ càng quấy dữ dội hơn. Bình thường nó vẫn bế ngoài dạo, thành thói quen.

Đột nhiên , nó chuyện gì, bèn lóc.

"... Chỉ khu vực hồ sen là treo bùa Hoa Thần, sẽ đường khác. Đi về phía Tùng Hương Viện, ." Vú nuôi .

Yên Lan đành để v.ú nuôi .

Bùa Hoa Thần trực tiếp đổi lộ trình dạo bế con của v.ú nuôi, buộc bà đổi đường. Chỉ cần dạo dắt con, là qua cửa Tùng Hương Viện.

Lại một hôm, khi v.ú nuôi dắt Khương Chí Tiêu dạo, từ một con mèo hoang từ ngọn cây nhảy xuống, chui v.ú nuôi.

Vú nuôi sợ hãi hét mắng, mới đuổi con mèo hoang .

Tiếng động của bà kinh động đến trong Tùng Hương Viện, mở cửa.

Áo vải mùa hè mỏng manh, gáy áo của v.ú nuôi mèo xé rách một mảng; trời tối muộn, lúc mặt trời lặn, sân vườn vẫn còn sáng sủa.

Vú nuôi vô cùng lúng túng, áo che kín .

"Vào đây , áo của ." Phùng Ma của Tùng Hương Viện gọi bà , "Bà dắt tiểu thiếu gia nghỉ chân một lát."

Vú nuôi đành theo.

phòng Tùng Hương Viện, nhưng dường như hầu khác qua, thấy bà Tùng Hương Viện.

Tứ thiếu phu nhân đến nỗi trong viện hại đứa trẻ.

Vú nuôi bước .

Chỉ một đó thôi.

Sau đó, v.ú nuôi cảm thấy trong khỏe; đứa trẻ cũng sốt.

Khương Tự Kiều mấy hôm nay đều nhà.

Tiểu Yên Lan sốt ruột c.h.ế.t , nhiều năn nỉ đại phu nhân mời bác sĩ.

Bác sĩ mời tới, v.ú nuôi chút trúng độc: "Đây là ăn thứ gì ? Đứa trẻ cũng chút trúng độc."

Bác sĩ , "Chuyện lớn, độc cũng nặng, thải cũng gần hết . Ăn một ít viên giải độc, dưỡng vài ngày là khỏi."

Còn , "Trời nóng dễ trúng độc nhất. Mấy hôm , nhà họ Tống diệt côn trùng cho cây ăn quả trong vườn, dùng một ít thuốc.

Kết quả, hầu chủ trong nhà đều nhiễm t.h.u.ố.c do thời tiết nóng nực, cả nhà trúng độc, nôn mửa tiêu chảy."

Cuối cùng , "Mùa hè là , tự cẩn thận, chuyện nhỏ, nguy hiểm đến tính mạng ."

Yên Lan vô cùng kinh ngạc.

Chương Thanh Nhã một bên cũng vô cùng chấn động: "Sao thể trúng độc, nhà chúng rắc t.h.u.ố.c cho cây ăn quả. Ai hại Chí Tiêu? Cháu là bảo bối, là trưởng tôn mà."

Lại , "Trong cái nhà , ngoại trừ Tứ tẩu, Chí Tiêu phiền mắt ai ."

Yên Lan .

Ánh mắt , vô cùng nặng nề, dường như lời của cô cho kinh hãi.

Đại phu nhân nhíu mày: "Mấy dạo gần đây ăn cháo sữa bò Nhan Tâm gửi đến ? Lần gửi cho chúng , chúng dám ăn."

Yên Lan: "Tứ thiếu phu nhân đúng là gửi, nhưng v.ú nuôi và đứa trẻ ăn, là ăn. cả, vẫn khỏe mạnh bình thường."

Đại phu nhân nữa cau mày.

hỏi v.ú nuôi, "Có mày đến Tùng Hương Viện ?"

Vú nuôi: " đến, nhưng... ăn cũng uống gì."

"Đến đó gì?"

"Chỉ một bộ quần áo." Vú nuôi .

Đại phu nhân xong, thở dài: "Đồ ngốc! Thuốc cũng thể bôi lên quần áo. Quần áo ?"

Vú nuôi run rẩy: "Giặt, giặt , trả ."

"Chứng cứ đều còn." Đại phu nhân thở dài, "Tổ tiên phù hộ, đàn bà độc ác mới đắc thủ."

"Cô, bây giờ ? Báo quan thôi!" Chương Thanh Nhã ở bên cạnh .

 

Loading...