Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 237: Giả Điếc Ăn Cắp Chuông
Cập nhật lúc: 2025-11-21 03:47:20
Lượt xem: 122
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Chu Quân Vọng tin Nhan Tâm trúng đạn nhập viện, thì cô thoát khỏi nguy hiểm, thể miễn cưỡng ăn chút gì đó .
Anh đến quân y viện thăm, nhưng quân y viện dễ , liền gọi điện cho Thịnh Nhu Trinh.
Không ai bắt máy.
Không là trong phòng cô , điện thoại của cô hỏng.
Chu Quân Vọng còn cách nào, đành gọi cho Trương Nam Thù.
"... Đại công tử, hai quen đến mức đó chứ? dẫn , lỡ như mưu sát, cũng chịu trách nhiệm." Trương Nam Thù .
Chu Quân Vọng : " cũng là địa vị, phận, kẻ vong mạng , Trương tiểu thư."
"Việc dám đảm bảo. Ở Dịch Thành , cũng như đang tù, sơ suất gì, cũng chịu tội c.h.ế.t theo." Trương Nam Thù .
Chu Quân Vọng thở dài, đành lui một bước: "Thôi , Trương tiểu thư cho hỏi, hiện giờ đại tiểu thư thế nào ?"
"Tạng phủ chút tổn thương, may là chạm đến chỗ hiểm. Quân y mặt Phu nhân thì khá nhẹ, kỳ thực tình hình khá nghiêm trọng.
May mà cô còn trẻ, thể vốn khỏe mạnh, thần d.ư.ợ.c sulfanilamide, nên các quân y mới dám mạnh tay điều trị. Mạng thì giữ , nhưng điều dưỡng về trạng thái như , nghỉ ngơi nửa năm." Trương Nam Thù .
Lại thêm, "Nói là nghiêm trọng, thì cũng đến mức nguy hiểm tính mạng; nghiêm trọng, thì cũng là một lượt trong cõi t.ử sinh."
Trái tim Chu Quân Vọng thắt , đau nhói.
Anh còn hỏi thăm, nhưng Trương Nam Thù còn kiên nhẫn chuyện với nữa, cúp máy.
Một trong bóng tối, bóng tối bao trùm lấy Chu Quân Vọng, chìm trong u ám.
Mãi lâu , mới khẽ mỉm : "Vì mà đỡ đạn, là tự nguyện ?"
Nụ gượng gạo, còn khó coi hơn cả .
Chu Quân Vọng gọi điện cho Thịnh Nhu Trinh.
Giống như , gọi , Thịnh Nhu Trinh mấy ngày đóng cửa ngoài.
"Kỳ lạ thật, đúng lúc cô nên thể hiện nhất, trốn ?" Chu Quân Vọng hiểu lắm.
Lần Nhan Tâm cứu Thịnh Viễn Sơn, cứu Cảnh Nguyên Câu, nhà họ Cảnh sẽ ơn cô, đặc biệt là Đốc phu nhân.
Điều càng đe dọa địa vị và sự sủng ái dành cho Thịnh Nhu Trinh.
Cho dù Thịnh Nhu Trinh hành động gì, thì ít nhất cũng nên cố gắng tìm cách gây chú ý, để khác lãng quên cô.
Việc ẩn , giống phong cách của cô chút nào.
"Chẳng lẽ cô tay, chỉ là thất bại, giờ đang ẩn náu chờ thời?"
Không gặp cô , đoán suy nghĩ của cô , Chu Quân Vọng sốt ruột.
Anh tìm em trai .
"Em nghĩ cách nào đó, tìm Thịnh Nhu Trinh đây, việc cần với cô ." Chu Quân Vọng .
Chu Mục Chi: "Gọi điện cho cô , gọi trực tiếp."
"Gọi thông."
"Em cũng cách nào , đó là phủ Quân chính, bảo em xông ? Thân thể bằng xương bằng thịt của em mà chịu đựng đạn ?" Chu Mục Chi hỏi.
Chu Quân Vọng: "Em đúng là trông cậy gì!"
Chu Mục Chi: "..."
Khi cần dùng thì là em trai , khi dùng thì chê là đồ bỏ , cái tài qua cầu rút ván của trai thật đúng là đạt đến mức thượng thừa.
Tin tức của Chu Mục Chi linh thông như trai, xảy chuyện gì.
Anh thử gọi một cho Thịnh Nhu Trinh, đúng là thể gọi thông, đành bỏ cuộc.
Tình hình của Nhan Tâm ngày một khá lên.
Cô đơn thuốc, bảo Trương Phùng Xuân bào chế thành dạng viên đưa tới.
Thuốc của cô dùng hơn.
Trương Phùng Xuân tới vài , lo lắng: "Đông gia, ngài vẫn chứ? Có cần t.h.u.ố.c bổ gì ?"
"Người suy nhược quá độ thể dùng t.h.u.ố.c bổ ? Y thuật học, trả hết cho ông ngoại ?" Nhan Tâm .
Trương Phùng Xuân ngượng ngùng: "Đông gia, ngài thương, thật sự mất hết tinh thần."
Nhan Tâm ngừng nụ .
Cô : " sẽ c.h.ế.t , Phùng Xuân."
Khương Tự Kiều vẫn còn sống, Đại phu nhân cũng c.h.ế.t, cô là một con quỷ dữ từ địa ngục trở về, tư cách gì để ?
Kết cục của Chương Thanh Nhã, Nhan Tâm tận mắt chứng kiến, cô hài lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-237-gia-diec-an-cap-chuong.html.]
Cho dù ông trời mạng cô, ít nhất cũng nên để cô thấy Đại phu nhân và Khương Tự Kiều kết cục , thì nỗi oán hận trong lòng cô mới thể tan biến, bằng c.h.ế.t cũng thành quỷ dữ.
Vân Vũ
"Đông gia, với về ngài, bà suốt một đêm." Trương Phùng Xuân .
Nhan Tâm sốt ruột: "Anh với lão phu nhân gì? Bản bà khỏe ."
Trương Phùng Xuân: "Lúc đó giấu , bà thấy thần sắc đúng, liền hỏi chuyện gì. sợ bà suy nghĩ lung tung, nên mới sự thật với bà."
Lại , "Mẹ bảo, 'Lục tiểu thư là như , sẽ thiên thần bảo hộ'. Người lớn tuổi chuyện căn cứ, Đông gia sẽ sống lâu trăm tuổi."
Mắt Nhan Tâm ướt nhòe: " sẽ thôi, Phùng Xuân."
Trên đời , nhiều mong cô bình an.
Cũng nhiều cần đến cô.
Cảnh Nguyên Câu hầu như ngày nào cũng ở bệnh viện. Cùng ở đó còn Trương Nam Thù, cô rời nửa bước.
Nhan Tâm bảo hai họ thể về nghỉ ngơi, cô ở trong bệnh viện, chăm sóc.
Cảnh Nguyên Câu chịu .
Anh , Trương Nam Thù cũng .
Nhan Tâm sợ cô vất vả, nhiều : "Nam Thù, em về ngủ ."
Trương Nam Thù: "Đồ ngốc, về ngủ, khác thấy một ở đây, sẽ lời bàn tán."
Nhan Tâm: "Ừ..."
Trương Nam Thù: "Giả điếc ăn cắp chuông, thì ít nhất cũng che tai ."
Lại mắng Cảnh Nguyên Câu, "Anh thể cút về , để Choè Choè thở một chút?"
Nhan Tâm cũng : "Đại ca, về nghỉ ngơi , gầy hẳn ."
Cảnh Nguyên Câu: "Anh thật sự về một chuyến, chút việc. Tâm Tâm, em ăn gì? Anh sẽ bảo nhà bếp , bảo Bội Lan mang đến cho em."
"Canh sườn heo nấu ngó sen, thanh đạm một chút." Nhan Tâm .
Cô thực sự ăn, chỉ là kiếm cớ để trở về.
Cảnh Nguyên Câu cúi , hôn lên trán cô.
Trương Nam Thù chép miệng: "Chét."
Cảnh Nguyên Câu đành lòng, nhưng cũng rời .
Vừa khỏi, Trương Nam Thù lập tức vạch trần bộ dạng xí của : "Hắn hình dạng, sợ hết hồn."
Cô bắt chước dáng vẻ của Cảnh Nguyên Câu, "... như đó, nước mắt đầm đìa, như một thằng ngốc to tướng. Đốc quân bên cạnh mà lo đến c.h.ế.t."
Lại , "Nhà ai sinh thằng con ngốc nghếch như mà chẳng lo chứ?"
Nhan Tâm: "..."
"Bà giúp việc cũ nhà , khi sắp c.h.ế.t, sống to thể cảm động quỷ thần. Có lẽ là thật, nên mới cứu mạng ." Trương Nam Thù .
Nhan Tâm: "Cậu thật là kiêng kỵ gì cả."
" xem tướng mạo , đại phú đại quý, trường thọ bách tuổi, gì e ngại?" Trương Nam Thù .
Còn với cô, "Nhìn là dễ đẻ mà. Sau con đàn cháu đống, lão phu nhân, thể c.h.ế.t non ? tin ."
Nhan Tâm thấy, cảm thấy đúng, khẽ nắm lấy tay cô: "Nam Thù, ."
Trương Nam Thù mắt đỏ hoe: " , thật là sến súa."
Cô dậy bước ngoài.
Buổi tối, nữ tỳ Bội Lan từ biệt quán của Cảnh Nguyên Câu mang canh sườn heo nấu ngó sen đến.
Còn một bát cá kho.
"Trương tiểu thư, Thiếu soái cũng dặn cơm cho cô, món cá kho đặc biệt cho cô. Cô ở đây canh giữ, cũng vất vả lắm." Nữ tỳ Bội Lan .
Trương Nam Thù thò đầu , ngạc nhiên, về Cảnh Nguyên Câu: "Mua chuộc lòng !"
Miệng thì , nhưng tay chậm chút nào, nhanh chóng giúp bày bát đũa, tiên múc canh cho Nhan Tâm.
Hai cùng ăn cơm.
Trương Nam Thù cá kho ngon, tiếc là Nhan Tâm ăn .
Cảnh Nguyên Câu gần cả ngày, đến tối mới trở quân y viện.
Cùng với , còn Thịnh Viễn Sơn.
Hai họ ở hành lang cổng bệnh viện hút thuốc, bàn luận về vụ ám sát .