Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 249: Lời Khuyên Của Phu Nhân

Cập nhật lúc: 2025-11-21 03:47:32
Lượt xem: 104

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm xuống, tiếng dế mùa thu ri rỉ bên góc tường, khiến cho đêm thu thêm phần xôn xao, ồn ã nhỏ bé.

Đốc quân đem lời của Nhan Tâm cho Phu nhân ; đến ý kiến của các quan chức cao cấp khác: "Đại khái là đều lắm."

Phu nhân xong, trầm ngâm tiên, đôi mắt hiền dịu yên lặng, thu ánh hào quang.

Bà như suy nghĩ một lúc lâu, mới : "Sáng sớm hôm nay, đưa Nam Thù và Nhu Trinh ngoại thành."

Đốc quân bà, hiểu tại đến chuyện liên quan.

"Chúng xem lúa mùa thu. Tối qua mơ, mơ thấy cánh đồng ngoại ô thành Nghi cháy, thiêu rụi hết lúa mùa thu. Trời sáng tỉnh dậy, tinh thần yên, thực sự nổi, bèn đưa hai cô gái ngoại thành xem tình hình lúa mùa thu." Phu nhân .

là sự thật.

Tối qua bà quả thực mơ, lửa cháy ngút trời, bà sợ c.h.ế.t.

Sáng nay bà cũng thực sự đưa Thịnh Nhu Trinh và Trương Nam Thù , vì mà lỡ mất giờ ăn sáng.

Lúc Nhan Tâm đến hơn mười giờ, họ vẫn ăn sáng xong.

"Thật ?" Đốc quân sửng sốt.

Phu nhân nhíu chặt lông mày thanh tú: "Mơ thì đều là ngược , ngoại thành xem , lúa mùa thu an , lúa chín vàng gần tám phần. Trên bờ ruộng thấy lão nông canh giữ đồng ruộng, ông mười ngày nửa tháng nữa là thể thu hoạch. Năm nay mưa thuận gió hòa, bông lúa mùa thu nặng trĩu, sẽ mùa lớn."

Đốc quân: "Ta cũng lúa mùa thu năm nay . Cho nên mới do dự. Thu hoạch sớm thì đáng tiếc."

"Không đáng tiếc. Thu hoạch sớm mười ngày nửa tháng, hạt lép chỉ một hai phần. Ta đặc biệt hỏi qua lão nông ." Phu nhân .

Đốc quân: "Ý em là nên Tâm Tâm?"

"Năm nay mưa thuận, dù giảm sản lượng một hai phần, thì cũng vẫn thu nhiều lương thực hơn những năm thất bát. Nếu thực sự vạn nhất, sang xuân năm c.h.ế.t đói, thì sẽ phiền phức. Đốc quân, chúng biến động, các tay quân phiệt lớn khác sẽ nhân cơ hội đ.á.n.h tới ? Lần ngài còn , vùng Tây Nam đang đ.á.n.h , bọn họ là những kẻ bất an nhất. Nếu chúng gặp nạn, đến Tây Nam, chỉ riêng Nguyên soái họ Trương , liệu mang quân tiến xuống phía Nam ?" Phu nhân .

Vân Vũ

Ánh mắt Đốc quân chấn động, nhất thời gì.

"Ngài chắc chắn nghĩ tới, ba năm mưa thuận bình thường, kho lương mỏng. Năm nay mùa lớn, ngài đang dốc lực lấp đầy tất cả kho lương thực. đời chuyện mười mười . Tâm Tâm hai dự đoán, đều vô cùng chính xác. Nếu là ngài, nhất định chấp nhận giảm sản lượng một hai phần, để giữ lấy phần lớn." Phu nhân .

Đốc quân: "Để suy nghĩ thêm."

Phu nhân gì nữa.

Nhan Tâm và Trương Nam Thù cũng ngủ, hai cũng đang bàn luận về lúa mùa thu.

"... Những cây lúa , vàng ươm, trĩu nặng những bông lúa, trông thật ." Trương Nam Thù .

"Ai cũng mong mùa. Sáng sớm, Phùng Ma nhà còn , lương thực mùa thu xuống, sẽ bánh gạo cho chúng ăn. Còn lương thực mới đặc biệt , nấu cơm cũng thơm." Nhan Tâm .

Trương Nam Thù: "Bây giờ đang lo lắng ?"

"Ừ." Nhan Tâm .

Mặc dù cô , Cảnh Nguyên Câu sẽ tìm cách kiếm lương thực cứu trợ, thành Nghi biến loạn, và cũng từng xảy chiến tranh.

Sau khi trọng sinh, nhiều chuyện đổi, ai mà kiếp sẽ ?

Trương Nam Thù hỏi cô: "Đốc quân thực sự mặt thuộc hạ, rằng ông cũng quyết định ?"

Nhan Tâm: "Ừ."

Trương Nam Thù: "Ông thật dám! Ông Đốc quân , . Nếu như giống cha , tự tranh giành gia nghiệp, ước chừng ông chỉ thể tiểu đội trưởng thôi."

Cảnh Phong là kế thừa quân đội của cha và tài sản của gia tộc, chiếm giữ thành phố cảng, kinh tế phồn thịnh, thuận buồm xuôi gió mấy chục năm.

Biến cố lớn triều đại sụp đổ, vì nắm giữ trọng binh, hầu như ảnh hưởng.

Nhà Trương Nam Thù thì khác.

Cha cô xuất từ nông dân nghèo. Có một ông chú họ khổ học thành tài, thi đỗ công danh, một chức quan nhỏ ở Bắc thành. Thấy cha Trương Nam Thù từ nhỏ lanh lợi, bèn đón về nuôi nấng bên cạnh.

Trương soái từ con trai nhà nông dân nghèo, trở thành cháu trai nhà quan nhỏ, tiếp xúc với nhiều giáo d.ụ.c hơn.

"Cha tự thi đậu trường Quân , đó thượng cấp trọng dụng. Thượng cấp của cha giao tình với ngoại tổ phụ , mối cho cha lấy ." Trương Nam Thù .

Nhan Tâm: "Mẹ xuất ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-249-loi-khuyen-cua-phu-nhan.html.]

"Xuất thì , nhưng cũng sa sút. Cha thì từng bước thăng tiến, đến địa vị ngày nay. So với Đốc quân họ Cảnh, cha chịu quá nhiều khổ cực, từng lính, từng tiểu đội đều do chính tay ông gây dựng." Trương Nam Thù .

Lại , "Kỳ thực Đốc quân họ Cảnh cũng coi là giỏi. Nói chung, binh lính nhà giàu dễ phá hỏng gia nghiệp. Đốc quân họ Cảnh những phá hỏng cơ nghiệp, ngược còn thể chiếm cứ một phương, thể cùng cha phân chia thế lực Giang Nam Giang Bắc."

Nhan Tâm cảm thấy, Đốc quân họ Cảnh chỗ mạnh của ông .

Ông lời khuyên.

Dù là của thuộc hạ, của Phu nhân, thậm chí đề nghị của con trai, ông đều sẵn sàng .

Nếu ông quyết đoán thêm vài phần, thì cần phân chia Giang Nam Giang Bắc, thể đ.á.n.h sang bên Trường Giang.

Người ai hảo.

Cảnh Nguyên Câu là hấp thụ chỗ mạnh của cha , nền tảng gia nghiệp phong phú do Đốc quân giữ vững đỡ từ bên , mới sự nghiệp .

"Đốc quân kẻ tầm thường, chỉ là ông thích hợp với việc giữ gìn cơ nghiệp. Đáng tiếc , thời loạn dung nạp chỉ thủ. Không tiến lên, sẽ từ từ lùi , nuốt chửng." Nhan Tâm .

Trương Nam Thù tán đồng.

Hai chuyện nửa đêm, đều buồn ngủ.

Trương Nam Thù gọi nhũ mẫu của , bảo bà lấy chút đồ ăn khuya.

Nhũ mẫu bảo tiểu nhà bếp chuẩn mì thịt gà.

Dầu trong nước dùng mì hớt bỏ, còn thêm trứng, Nhan Tâm và Trương Nam Thù mỗi ăn một tô, mới nặng trĩu ngủ.

Hôm , Nhan Tâm và Trương Nam Thù đến viện chính ăn sáng, Đốc quân cũng ở đó.

Thịnh Nhu Trinh đến hai họ.

Thần sắc Đốc quân nghiêm trọng, mặt xám xịt. Nhìn bộ dạng , ông thức trắng đêm.

Nhan Tâm thấy nỡ trách ông. Suy cho cùng, ông chỉ là quen thận trọng.

Nếu vì ông quá thận trọng như , gia nghiệp nhà họ Cảnh thể giữ đến bây giờ, ông là một chủ tướng khá .

Có ông, là phúc của bách tính.

Trên bàn ăn im lặng.

Bữa sáng sắp kết thúc, Cảnh Nguyên Câu trở về.

Anh mang tài liệu cho Đốc quân.

Anh thức trắng đêm, đưa kiểm tra nông điền các nơi, còn thăm hỏi các lão nông.

"Lúa mùa thu gần như chín vàng tám phần. Thu hoạch lúc , chỉ giảm sản lượng hai phần." Cảnh Nguyên Câu .

Đốc quân họ Cảnh hít sâu mấy , cuối cùng : "Vậy thì thu hoạch . Bảo Chính phủ Quân sự lệnh, bảo cảnh báo bão, lệnh tất cả các trang viên trong vòng ba ngày thành việc thu hoạch lương thực mùa thu."

Cảnh Nguyên Câu giậm giày chào: "Tuân lệnh!"

Anh vội vã việc .

Quách Viên tức giận thất thần.

Nhị phu nhân , cũng kinh ngạc, đồng thời mắng Nhan Tâm: "Thịnh thị nuôi những loại hồ ly tinh gì bên cạnh ? Thu hoạch mùa thu liên quan đến đại sự sinh kế của dân, cô cũng dám bậy! Đốc quân nên b.ắ.n c.h.ế.t cô !"

Quách Viên thở dài.

Cuối cùng ông cũng hiểu, khi xưa những yêu cô họa quốc bên tai quân vương dèm pha, các đại thần cay đắng và bất lực đến nhường nào.

"Đốc quân chỉ lệnh thành thu hoạch mùa thu trong ba ngày, các kho lương thực cũng đang công tác phòng chống lũ. Những kho lương thực ở vị trí thấp hơn một chút, đều đang chuyển khẩn cấp. Trong thành dán thông báo, yêu cầu bách tính và các cửa hàng sớm chuẩn . Mọi giận mà dám ." Phó quan của Quách Viên báo cáo với ông.

Quách Viên xong, khẽ nhắm mắt.

Ông ước gì thể tìm thời cơ, b.ắ.n c.h.ế.t Nhan Tâm, giải quyết cái họa .

Hai cha con Đốc quân đều nàng mê hoặc .

 

Loading...