Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 255: Suy nghĩ chu toàn
Cập nhật lúc: 2025-11-21 16:08:55
Lượt xem: 104
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Số lượng gạo mà Nhan Tâm tích trữ tung bộ, là một con hề nhỏ.
Do chỉ là một tai ương nhỏ, nên giá gạo biến động cũng chỉ trong thời gian ngắn. Một tiểu thương nhân lúc trục lợi, nhưng cũng kéo dài.
Vài ngày nữa, Sảnh đường Thành chính chắc chắn sẽ sắp xếp mới.
Nhan Tâm vặn lấp đầy trống mấy ngày , định giá gạo. Chút d.a.o động thị trường t.h.ả.m họa Nhan Tâm dẹp yên.
Cô phát tin đồn, rằng Phu nhân Đốc quân lệnh cho cô như , nhường danh tiếng cho Phu nhân.
Phu nhân vốn thanh danh , kính phục.
"... Đừng xem thường giá gạo chỉ chừng . Vạn trượng đê điều vỡ chỉ vì tổ kiến, giá gạo một khi loạn, các giá cả hàng hóa khác cũng sẽ theo đó mà dậy sóng.
Sau tai ương, dẹp yên là chuyện , dẹp yên sẽ tạo một khe hở. Khe hở , ở nơi mà Phủ Đốc quân thấy, càng xé càng lớn." - Phu nhân với hầu cận tín.
Đó là một bà quản gia hầu cận tín, dò la việc Nhan Tâm tạm thời mở một cửa hàng gạo trong thành, bán lương thực với giá t.h.ả.m họa, còn là do Phu nhân chỉ thị, bèn chuyển lời cho Phu nhân.
Phu nhân xong, vui mừng khôn xiết, bà đang lo lắng về việc giá gạo tăng gấp ba.
Điều bà lo lắng chỉ là giá gạo, mà là sự bất của kinh tế và đời sống dân chúng.
Gạo là hàng hóa thông thường, nó là lương thực thiết yếu. Nó là hàng hóa, tính đặc thù của nó. Nó định, sẽ tiềm ẩn nguy cơ cực lớn.
Bất kỳ chính phủ nào, cho dù là triều đại suy tàn thối nát, triều chính vô quyền, cũng sẽ định giá gạo tiên.
Giá gạo tăng gấp ba, nếu Phu nhân tìm đến Chính phủ Quân sự giải quyết việc , thì là chuyện bé xé to; xử lý, Phu nhân lo lắng trong bóng tối ẩn giấu nguy cơ gì đó, tương lai sẽ thành họa lớn.
Một chuyện lớn nhỏ, đang thiếu một quan trọng nhưng quá liên quan để .
Nhan Tâm .
Hành động một nữa khiến Phu nhân chấn động, bà với tín: "Tâm Tâm nghĩ xa. Đứa bé , ít , nhưng cái gì cũng thấu trong mắt."
"Không chỉ nghĩ xa, mà việc cũng . Người trẻ tuổi mà, quá hiểu chuyện đời, nếu như đến mức 'tặng gạo công', còn mượn danh nghĩa của Phu nhân, đưa Phu nhân lên cao đài.
Tương lai nếu chuyện gì nữa, Phu nhân tặng gạo nữa, bách tính bảo Phu nhân giả nhân giả nghĩa. Đại Tiểu thư nghĩ đến tất cả những mối lo ngại tiềm ẩn ." - Người hầu gái .
Phu nhân: "Phải, thật sự ngờ, nó việc chu như . Hồi bằng tuổi nó, chắc suy nghĩ chu như thế."
Lại , "Việc nếu giao cho Nhu Trinh , nó thể hai phần, là khá lắm ."
Rất cảm thán.
Phu nhân cảm thấy, Nhan Tâm giống như một dòng sông, bề ngoài trông thật trinh tĩnh, ưu nhã, nhưng sự cuồn cuộn và thâm sâu đều ẩn giấu bên vẻ trầm .
Nhìn kỹ nàng, mới nàng tuyệt vời nhường nào!
Đây là thiên phú chăng?
Cho dù ở tuổi của Phu nhân bây giờ, trải qua gần ba mươi năm gió mưa rèn luyện của nhà họ Cảnh, bà cũng khỏi khâm phục Nhan Tâm.
Người hầu gái im lặng, suy nghĩ một chút, với bà: "Thưa Phu nhân, ngài một chuyện kỳ lạ. Cửa hàng gạo của Đại Tiểu thư, phá đấy."
Bà lấy tờ báo sáng hôm đó đưa cho Phu nhân xem.
Từng câu từng chữ đều nhắm Nhan Tâm.
Mấy ngày nay Phu nhân quá bận, kịp xem báo. Bà từng chữ một, sắc mặt âm trầm.
"Vừa đúng cùng một ngày. Nếu sớm hơn một ngày, Tâm Tâm cũng khó mà giải thích rõ." - Phu nhân .
Người hầu gái: "Vâng."
"Ai ?"
"Mấy ngày nay đều bận, đều hỗn loạn, ai tra. Tuy nhiên, báo chiều và tờ 《Hòa Bình Tảo Báo》 đấu với , phản bác họ." - Người hầu gái .
Phu nhân: "Đi tra xem."
Người tín lời.
Ngày thứ tư t.h.ả.m họa, đường phố Nghi Thành quét dọn sạch sẽ, các bức tường góc tường vẫn thể thấy dấu vết của vôi sống, những vết thương nhạt đang lấp đầy.
Trong tai ương , nhà đổ, mái thủng; cũng cửa hàng ngập, thứ đều ngâm trong nước; cũng c.h.ế.t...
Trời lạnh, núi xa thăm thẳm, cây gần mờ mịt, chỉ một đêm lá cây ngả vàng hoặc đỏ, sắc màu rực rỡ.
Vân Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-255-suy-nghi-chu-toan.html.]
Chủ bút 《Hòa Bình Tảo Báo》 Ngô Quang Nho cúi đầu thất vọng bước khỏi tòa soạn, đột nhiên thấy tiếng còi ô tô vang lên.
Âm thanh lạ lẫm vang dội, khiến giật , theo phản xác ngẩng đầu lên.
Một chiếc xe nhỏ màu đen, đỗ bên lề đường, vài chiếc lá vàng của cây ngân hạnh rơi nắp ca-pô, xe sáng bóng.
Cửa xe mở , bước xuống một thiếu nữ trẻ tuổi.
Tiết trời mới chớm lạnh, nàng mặc một chiếc sườn xám màu sen ngó, vai khoác một chiếc khăn choàng.
Những tua rua khăn choàng quá dài, theo động tác bước xuống xe của nàng mà đung đưa, tựa như sóng nước dập dờn quanh , khiến vẻ của nàng mang theo khí chất tiên.
Ngô Quang Nho dám nhiều, liếc mắt chỗ khác.
cô gái hướng về phía , và gọi : "Chủ bút Ngô."
Ngô Quang Nho nàng một cái.
Ánh nắng xế chiều rực rỡ, trong đáy mắt nàng ánh lên những tia sáng nhỏ, dịu dàng mê hoặc.
"Đến tính sổ với ?" - Giọng Ngô Quang Nho cứng nhắc.
"Cô ?"
"Đốc quân nhận cô nghĩa nữ, báo chí đăng hình, bài báo trang nhất đó là do . đương nhiên cô." - Ngô Quang Nho .
Khi chuyện, mắt , thần sắc ngạo mạn; nhưng mặt thiếu nữ trẻ tuổi, vô cùng căng thẳng bất an.
"Thì là , còn tưởng tự giới thiệu." - Nhan Tâm mỉm , "Chủ bút Ngô, mời uống tách cà phê ?"
Ngô Quang Nho cảnh giác, sống lưng cứng đờ: "Cô gì cứ thẳng ."
"Ngồi xuống, chuyện từ từ." - Nhan Tâm , "Nếu tiếc tiền, mời ?"
Ngô Quang Nho: "..."
Quán cà phê gần tòa soạn, chật hẹp đông đúc, nhưng cà phê pha thơm ngon, bánh ngọt Tây phương cũng ngon.
Ngô Quang Nho uống vài ngụm cà phê, ăn nửa miếng bánh, tinh thần mới thư giãn.
"Nói cho , tại chuyện tích trữ gạo." - Nhan Tâm thẳng, chỉ cầm chiếc tách cà phê sứ trong lòng bàn tay, uống.
Cô ăn bánh ngọt, cũng thích uống cà phê lắm.
" đủ khổ , cô còn đến chế nhạo nữa ?" - Ngô Quang Nho .
Bài báo đó của , báo sáng phát hành. Thế nhưng lượng bán kịp mở rộng, cửa hàng gạo của Nhan Tâm khai trương.
Tờ báo đó, bài báo đó, trở thành trò , nhiều chửi.
《Nghi Thành Vãn Báo》 ngay đó đấu với tòa soạn bọn họ, chuyên nhắm họ.
《Nghi Thành Vãn Báo》 giẫm lên họ, lượng bán tăng vọt; còn 《Hòa Bình Tảo Báo》 vốn danh tiếng khá , giáng xuống thành "tờ báo tam lưu", lượng bán liên tục giảm mạnh.
Khi một bài báo của bạn chứng minh là nhảm, bạn mất cơ sở của sự tin tưởng, sẽ còn ai xem những thứ bạn nữa.
Đọc báo, là để hiểu thời sự, chứ xem bạn tạo dao.
Cho dù sự thật, cắt đầu bỏ đuôi, cũng tự viên tự thuyết, chứ tự tát miệng .
Muốn xem tin đồn nhảm, thì các báo lá cải, còn thú vị hơn .
Ngô Quang Nho hôm nay ông chủ mắng nửa buổi chiều, tâm tình chán nản.
Còn thanh danh của Nhan Tâm, hề ảnh hưởng, trái còn nâng cao.
Nàng một nữa nổi tiếng.
" chỉ tò mò. Có nhắm , tổng tìm hiểu rõ rốt cuộc ai đang giở trò đằng , .
vài đối tượng nghi ngờ, điều tra mấy ngày, phát hiện và họ đều quan hệ gì, đến mức họ bài báo bịa đặt.
Như , đoán đoán , cũng phiền phức, chi bằng trực tiếp đến hỏi . Anh yên tâm, hưng sư vấn tội, tự do bài." - Nhan Tâm .