Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 259: Nhan Tâm mắng người cũng rất cay độc

Cập nhật lúc: 2025-11-21 16:08:59
Lượt xem: 101

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm , thời tiết quang đãng, bầu trời trong xanh như gột rửa, ánh dương rực rỡ rải xuống sân viện cũng vô cùng trong trẻo.

Nhan Tâm dậy sớm quần áo.

mượn bộ trang phục dáng khỏe khoắn của Bạch Sương: áo khoác ngắn, quần dài, ống quần và ống tay đều buộc chặt, trông gọn gàng, lợi lộc.

Bạch Sương bên cạnh, dám .

"Sao thế?"

"Lần cô mượn quần áo của ngoài, liền gặp ám sát b.ắ.n tỉa." Bạch Sương ấp úng.

"Chỉ là trùng hợp thôi."

"Cô bằng may vài bộ quần áo mới." Bạch Sương .

"Lần , vẫn mặc đồ của cô. Nếu học lái xe mà đ.â.m cây, về sẽ mượn quần áo của cô nữa." Nhan Tâm đáp.

Bạch Sương: "..."

Khi Cảnh Nguyên Câu đến đón Nhan Tâm, chỉ khen cô mặc như , liên tưởng đến vụ ám sát cũng mặc trang phục tương tự.

Hắn sẽ khó bản , cũng trách móc bản .

Nhan Tâm luôn thể học hỏi điều gì đó từ .

Bãi đua ngựa ở ngoại ô dọn , thu dọn một đất trống lớn, Cảnh Nguyên Câu lái xe tới đó.

Hắn dạy Nhan Tâm nhận đơn giản các loại dụng cụ xe .

Nhan Tâm trí nhớ , một là nhớ .

Cảnh Nguyên Câu mẫu lái xe.

"Lại đây, em thử ." Hắn lái xong một vòng, với Nhan Tâm.

Nhan Tâm trợn mắt : "Anh dạy em như đó hả?"

Cảnh Nguyên Câu: "Không thì dạy thế nào? Chẳng lẽ lúc em chế thuốc, ông nội em cầm tay chỉ việc, chuẩn sẵn từng thứ t.h.u.ố.c cho em?"

Nhan Tâm: "Cái đó thì ... Để em thử. Hay xuống xe , kẻo thương cả hai ."

Cảnh Nguyên Câu : "Có khó cùng chịu."

Nhan Tâm c.ắ.n nhẹ môi.

Khi cô nhẹ nhàng đạp chân ga, xe khởi động, tâm trạng cô đột nhiên dấy lên một chút phấn khích.

Vòng đầu tiên, tay chân luống cuống. Biết là một chuyện, lúc thực hành là chuyện khác.

May mà cô thông suốt, bất cứ thứ gì mới mẻ, sờ một là quen, nhanh chóng thành thục, lái xe bon bon một cách lợi lộc.

Cảnh Nguyên Câu hạ cửa kính xe xuống, mặc cho ánh nắng và gió thu rắc đầy lên đầu lên mặt .

"Lái vững ." Hắn khen cô, "Tâm Tâm, em giỏi như ?"

Nhan Tâm khẽ mỉm .

Ánh dương rực rỡ chiếu đáy mắt cô, ánh mắt lấp lánh, thần sắc cô gần như rực rỡ.

Trong mắt Cảnh Nguyên Câu, cô là một thông minh. Đại khái điều liên quan đến tâm cảnh của . Hắn thể thưởng thức cô, thì cô tự nhiên là .

Bằng , sẽ như lời Khương Tự Kiều về cô: "Cứng rắn quá cũng chẳng chuyện gì ."

"Đôi khi còn nên tìm từ ngữ ho nào để khen em nữa." Hắn .

Nhan Tâm bật : "Anh còn khen thế nào nữa? Những lời ý em trong cả đời, cộng còn bằng những lời ."

"Về sẽ nhiều hơn nữa." Hắn , "Đừng hòng ai vượt qua ."

Lại , "Nếu đẻ thằng con trai miệng lưỡi ngọt ngào, nó cũng nịnh nọt em như , tới lúc đó sẽ chẳng còn giá trị nữa."

Nhan Tâm thu liễm thần sắc.

Cảnh Nguyên Câu lập tức im miệng, chỉ : "Rẽ ngoài, lái đường quan lộ phía ngoài một chút, luyện tập bản lĩnh thực sự."

Sự chú ý của Nhan Tâm lập tức chuyển hướng, do dự: "Được nhỉ? Em sợ gặp xe bò kéo, đ.â.m mất."

Trên quan lộ nhiều vận chuyển hàng hóa, kéo theo xe bò.

"Lái xe là để chạy, chứ chơi trò hư giả trong bãi đua ngựa. Đừng sợ, đ.â.m thì bồi thường tiền cho em." Cảnh Nguyên Câu .

Nhan Tâm còn chần chừ, gật đầu đồng ý.

Xe lên đường quan, suốt đường quả nhiên gặp hai xe ngựa, một xe la.

Lần đầu đối mặt vượt qua, Nhan Tâm giảm tốc độ, lòng bàn tay đẫm mồ hôi, thứ hai thuận lợi hơn nhiều; khi kinh nghiệm, đến thứ ba, cô định tránh .

Vân Vũ

Tay và tâm của cô, đều vững.

Cảnh Nguyên Câu luôn với cô, đời chẳng gì đáng sợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-259-nhan-tam-mang-nguoi-cung-rat-cay-doc.html.]

Lái một quãng đường, Nhan Tâm cảm thấy khá xa , hỏi Cảnh Nguyên Câu đây là .

Cảnh Nguyên Câu một địa danh.

"Về lái nhé, em sợ đủ tập trung, sẽ xảy chuyện." Nhan Tâm .

mệt .

Cảnh Nguyên Câu: "Không , em cứ lái về. Đi một lượt về một lượt như , là em học cách lái xe . Chuyện khá đơn giản."

Nhan Tâm .

Trên đường về, gặp một chiếc xe khác, nó ở phía xe của Nhan Tâm, chê tốc độ xe cô quá chậm, bấm còi hiệu bắt cô nhường đường.

Đường quan rộng rãi, Nhan Tâm chạy khá sát lề, đối phương thể vượt qua sát xe cô, nhưng ngừng bấm còi, tỏ khiêu khích.

"Người nào thế?" Nhan Tâm hỏi nhỏ Cảnh Nguyên Câu.

Xe ở Nghi Thành hiếm.

Năm ngoái cộng cũng chỉ hơn chục chiếc, năm nay lượng tăng vọt, đều do chính phủ quân sự và các đại lão Thanh Bang sử dụng.

Nguyên nhân là, dầu diesel cần dùng cho xe , hiện tại mua bán thị trường, cần kênh đặc biệt mới thể .

, dù những thương nhân phất lên giàu , tạm thời cũng dùng xe .

Phải đợi thêm vài năm nữa, nhà họ Cảnh chở về từ nước ngoài máy móc khai thác dầu mới, sản lượng dầu diesel tăng vọt, xe mới dần dần bước các gia đình giàu .

Bây giờ thể lái xe , đều lai lịch nhỏ.

Chiếc xe phía Nhan Tâm, đang khiêu khích, dường như mất kiên nhẫn, khiến cả Nhan Tâm và Cảnh Nguyên Câu đều nhíu mày.

Đặc biệt là Cảnh Nguyên Câu.

Hắn thò đầu cửa sổ xe, phía vài .

Nhan Tâm với : "Em tấp lề dừng xe, để họ vượt qua ."

Trên những chuyện nhỏ nhặt mà tranh hơn thua, là hành vi của bọn du đãng. Trông vẻ đắc ý, kỳ thực là mất giá.

Cảnh Nguyên Câu: "Đừng tấp lề, cứ dừng xe trực tiếp ."

Nhan Tâm lời dừng , vẫn chọn một vị trí khá giữa đường dừng xe, chặn đường chiếc xe phía .

"... Bây giờ thì ?" Cô hỏi .

Cảnh Nguyên Câu: "Đương nhiên là động, đợi phía tới."

• Nếu tới, trong xe b.ắ.n tỉa, trốn cũng kịp.

Cảnh Nguyên Câu chính vì khoe khoang mà chịu thiệt, giờ đây sẽ bao giờ sơ suất trong chuyện nữa.

Hắn chỉ bảo Nhan Tâm chặn đường.

Quả nhiên, chiếc xe phía buộc dừng, nhanh tới.

Một đàn ông cao lớn lực lưỡng, mặc âu phục tân thời, toát lên vẻ hợp thời khác lạ.

Hắn tới phía ghế lái, thấy Nhan Tâm, sửng sốt: "Đàn bà ?"

Có lẽ thực sự khá kinh ngạc, khi xong, cất cao giọng một chút, lặp một nữa: "Đàn bà ?"

Nhan Tâm mỉm nhạt: "Sao, từng thấy đàn bà bao giờ ? Trên bài vị trong nhà thờ họ nhà , một đàn bà nào ?"

Cảnh Nguyên Câu: "..."

Được, em gái miệng lưỡi cũng đủ cay độc.

Đối phương dường như hiểu. Tuy nhiên, Nhan Tâm như , lập tức trở nên lúng túng, mặt ửng đỏ.

" cô là đàn bà lái xe. Thảo nào cô lái loạn xạ như ." Người đàn ông .

Nhan Tâm trầm mặt.

"Chủ nhân của ? Thả con ch.ó của bậy bạ, chủ nhân của mềm xương, đường ?" Nhan Tâm hỏi.

Người đàn ông: "Cái gì? À chủ nhân, đó là xe của ."

Lại nghiệm điều gì, "Cô mắng ?"

Cảnh Nguyên Câu bên, lên đạn, chĩa nòng s.ú.n.g về phía : "Ồn ào c.h.ế.t , ch.ó hoang nào ?"

Người đàn ông dường như lúc mới thấy Cảnh Nguyên Câu ở ghế phụ, sắc mặt biến đổi.

Hắn lập tức mất vẻ lúng túng và ngại ngùng, cả như hoạt bát hẳn lên: "Ngươi là ai ?"

Phía , các phó quan của Cảnh Nguyên Câu lái xe theo tới, nhanh chóng bao vây chiếc xe nhỏ phía .

Trên xe, còn một đàn ông khác.

 

Loading...