Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 272: Nhan Tâm Biết Trước
Cập nhật lúc: 2025-11-21 16:09:12
Lượt xem: 96
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhan Tâm đợi Khương Tự Kiều tới hai tiếng đồng hồ, nên khi họ tới Trương công quán trễ giờ.
Cơm canh đều nguội ngắt, nhà bếp .
Phía nhà họ Chương, lão gia Chương Động Văn, đại thiếu gia Chương Phủ, đại thiếu phu nhân Trịnh Nhã Lan và nhị thiếu gia Chương Dật tiếp khách.
Nhan Tâm , Chương lão gia còn một vợ kế, cùng mấy đứa con còn nhỏ thành niên.
Tuy nhiên, nhà gọi tiếp khách, cô cũng giả vờ như .
"... Tự Kiều ở ngân hàng chút việc gấp, nên trễ." Nhan Tâm giải thích.
Đại thiếu gia Chương Phủ : "Không , chúng đều là vội, trễ một chút là gì. Vừa nhà bếp còn hầm cái chân giò, cần thời gian."
Nhan Tâm mỉm .
Khương Tự Kiều tiều tụy, còn nồng nặc mùi rượu, đều tò mò .
Hắn luống cuống, há miệng tìm lý do, nhưng nhất thời nghĩ .
"Trời lạnh, thêm giờ trong văn phòng tay chân đau cóng, Tự Kiều uống chút rượu để xua lạnh. nên, bảo quên mất tối nay khách." Nhan Tâm giải thích.
Thời tiết lúc , còn lâu mới tới mức đông tay cóng chân.
Dù thì cũng cái cớ, ai cũng chẳng ngốc, đều Khương Tự Kiều .
Mọi nhà họ Chương liền hỏi nữa, để tránh càng thêm bất an.
", đúng ." Khương Tự Kiều , thỉnh thoảng run lên.
Đại thiếu phu nhân tiếp lời Nhan Tâm: "Những năm ở Bắc thành, lúc chúng mặc áo bông . Các vẫn còn mặc đơn."
Vân Vũ
"Cũng hẳn là đơn, mặc áo dày ." Đại thiếu gia .
Nhan Tâm: "Có lẽ là chúng sợ lạnh hơn."
Mọi nhân lúc chuyện thời tiết, bắt đầu trò chuyện, các nữ tỳ lượt dọn thức ăn lên.
Nhị thiếu gia Chương Dật đó, thỉnh thoảng tiếp một hai câu, nhưng đều hỏi đúng trọng tâm.
Hắn hỏi Nhan Tâm: "Đệ thuật pháp giỏi đến ?"
Nhan Tâm: "Cái gọi là thuật pháp, cũng chỉ là chút nhân tình thế thái. Sanh Thu sẽ nổi, Trình đường chủ liền nâng đỡ cô . Bỏ tiền nâng đỡ, phần lớn đều thể nổi, bởi thực lực của cô cũng kém."
Chương Dật xong, gật đầu, khẽ mỉm , nốt ruồi giữa chân mày càng thêm đỏ tươi: "Quả đúng là nhân tình thế thái."
Lại , "Nàng và Trình đường chủ, quả thật thiết."
"Thân thiết thật sự, là giấu trong chỗ tối. Những thứ bề mặt, đều là cho khác xem. Nhị biểu ca hẳn hiểu điểm ." Nhan Tâm .
Chương Dật mỉm , nụ chạm tới mắt, nhạt nhòa: "Nào câu nào cũng lý."
"Cậu và đại ca, nhị ca đều việc ở chính phủ thành phố, lẽ mối quan hệ giữa Thanh Bang và quân chính phủ, liên quan gì tới các vị, thế mà các vị quan tâm như , còn tìm Tự Kiều hỏi han, thật khá bất ngờ." Nhan Tâm .
Trịnh Nhã Lan : "Đều tại tò mò, hỏi Tự Kiều. Sau đó công gia và A Phủ, nhị đều trách , mắng nên nhiều chuyện."
Đại thiếu gia Chương Phủ: "Phải, đó cũng mắng cô , quá lắm lời, e rằng sẽ đa nghi, tưởng cô dò xét hư thực."
"Thì chỉ là chuyện gia đình? Vậy quả thật đa nghi ." Nhan Tâm , "Tự Kiều chạy tới chất vấn , giật cả ."
Khương Tự Kiều ở bên cạnh, vẫn còn như hồn xiêu phách lạc, mặt mày tái nhợt, và bắt đầu toát mồ hôi lạnh nơi khóe trán.
Thấy , nhà họ Chương liếc , đều chút nghi hoặc.
Bữa cơm kết thúc, từ biểu cảm và lời của nhà họ Chương, Nhan Tâm ý đồ của họ.
Họ đang tìm kiếm sai sót của Nhan Tâm, lợi dụng cô để kích động mâu thuẫn giữa Thanh Bang và quân chính phủ, khiến cô ăn nên.
Cơm nước xong xuôi, Nhan Tâm cáo từ.
Nhị thiếu gia Chương Dật với Khương Tự Kiều: "Tự Kiều, ở đây tỉnh rượu, sáng mai thẳng từ chỗ cho tiện. Đường gần."
Rồi Nhan Tâm, "Được chứ, ?"
Nhan Tâm một tiếng: "Tự Kiều đồng ý là ."
Khương Tự Kiều gật đầu, : "Đa tạ nhị ca."
Nhan Tâm .
Bạch Sương lái xe tới đón cô.
"... Đại tiểu thư, của chúng mai phục gần Trương công quán. Bọn họ phòng , khi cô ngoài liền rút, sợ quá mức sẽ phản tác dụng." Bạch Sương .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-272-nhan-tam-biet-truoc.html.]
"Hoàn phòng ? Là thật sự chuyện gì, cố ý cho chúng xem?" Nhan Tâm hỏi.
Bạch Sương: "Không thể chắc chắn."
"Gia đình thật phiền phức!" Nhan Tâm khẽ siết chặt ngón tay.
Nhan Tâm linh cảm mãnh liệt, cảm thấy họ ở cũng , nhưng thể nắm bất kỳ chứng cớ nào.
Tựa như tất cả chỉ là do cô quá đa nghi.
Bạch Sương: "Có cần dồn tâm lực đối phó với họ ?"
Nhan Tâm gần đây nhiều việc lo, địch cả lẫn , nhân lực đủ, sợ đ.á.n.h động rắn.
"Tạm thời cứ bất động." Cô chuyển đề tài, hỏi về Khương Tự Kiều: "Hắn ?"
"Chúng vẫn nào để ý tới . Tuy nhiên, khi xuất phát sai tra tung tích hôm nay, đợi chúng về tới Viện Tùng Hương, sẽ thôi." Bạch Sương .
Suốt buổi tối hôm đó Nhan Tâm tốn chất xám, lúc trở về đầu óc cô đau.
Trình Tẩu nấu chút yến sào, bỏ nhiều đường phèn, cô uống một chén nhỏ, mới cảm thấy tinh thần hồi phục chút ít.
Bạch Sương ngoài tiếp xúc với thám t.ử của Phó quan xứ, chẳng mấy chốc về, kể cho Nhan Tâm những việc dò thám tối nay.
"... Xác định chứ?" Nhan Tâm lập tức thẳng dậy.
Bạch Sương gật đầu nặng nề: "Xác định, thấy thi thể, Cao Nhất Ninh giấu trong nhà kho. Người của chúng động , sợ đ.á.n.h động rắn."
Nhan Tâm: "Khương Tự Kiều chiều nay g.i.ế.c Âu Dương Đái, nên mới cái bộ dạng c.h.ế.t đó ? Hắn tại ?"
Bạch Sương: "Có thể là một cái bẫy, Âu Dương Đái c.h.ế.t oan. Trước đó cô và thiếu soái từng gặp hai em họ Cao, thiếu soái sai đến Nam thành tra phận hai em họ, để , tra ít chuyện."
Nhan Tâm: "Nói cho nào."
Bạch Sương đem những tin tức tiếp nhận thuật từng cái một cho Nhan Tâm.
Nhan Tâm: "... Ý là, cái tên Cao nhị thiếu , để mắt tới Tự Kiều? Hồi lúc ăn cơm, cảm giác ."
Phán đoán của cô hề sai.
Đã phán đoán của cô vốn chuẩn, thì chút cảnh giác của cô với Chương Dật, e rằng cũng là ảo tưởng.
Nhan Tâm trong lòng khá hơn chút.
" , vốn dám tay tàn độc."
"Cái bẫy , Khương Tự Kiều sa . Chỉ tiếc cho Âu Dương Đái, cô thật vô tội." Nhan Tâm .
Bạch Sương: "Cô đáng lẽ cần thủ tiết, cứ yêu đương bình thường. Nếu tư thông với Khương Tự Kiều, cô tới kết cục ."
Câu , Bạch Sương vô tình, Nhan Tâm hữu ý.
Cô khẽ c.ắ.n môi.
Không kẻ đang tư thông với Cảnh Nguyên Câu như cô, tương lai sẽ kết cục thế nào?
Nhan Tâm để Bạch Sương thấy sắc mặt khác thường của , thu liễm tâm tình, chỉ : "Khương Tự Kiều ở Trương công quán, cực thể sẽ kể chuyện với nhà họ Chương."
Bạch Sương kinh hãi: "Hắn ngu đến mức đó chứ?"
Thêm một , càng khó giải thích cho rõ.
" hiểu Khương Tự Kiều, lòng tự trọng của tệ đến mức đó, chắc chắn chịu nổi việc Cao nhị thiếu ép buộc. Hắn ích kỷ, chỉ quan tâm cảm nhận của bản , lo cục. Để tránh khổ đau, chắc chắn sẽ cầu cứu em nhà họ Chương. Dù cầu cứu, những nhà họ Chương khéo ăn cũng sẽ dụ ." Nhan Tâm .
Bạch Sương đồng ý với nhận định .
Người nhà họ Chương, quả thật đơn giản.
"... Em tin , chuyện vốn chẳng liên quan gì tới chúng , nhưng xoay một vòng, chắc chắn sẽ đổ dồn lên đầu chúng ." Nhan Tâm .
Bạch Sương: "Chắc chắn. Người nhà họ Chương ý , cho rằng cô hại Chương Thanh Nhã và Chương Hiên, sẽ buông tha cho cô . Lần là một cơ hội."
"Nếu họ tay, chúng cũng chính diện đối đầu với nhà họ Chương một trận, xem ai đạo hạnh cao hơn." Nhan Tâm .
Đầu óc cô chuyển động nhanh chóng, với Bạch Sương, " gặp đại tẩu và ngũ . Hai họ sẽ sức giúp một , sẽ hỗ trợ họ."
Nhan Tâm tiếp tục giữ thái độ nửa vời như nữa.
Mượn chuyện , hãy lật bài ngửa, nhân tiện đập tan cái sự yên giả tạo ở Khương công quán.
Nhan Tâm hết kiên nhẫn .