Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 286: Nhan Tâm Đến Trước Phật Đổi Lời

Cập nhật lúc: 2025-11-21 18:27:56
Lượt xem: 99

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhan Tâm ở nhà.

Dưới sự sắp xếp của Phùng Ma, chuyển đồ đạc của cô về Viện Tùng Hương.

Cô sẽ trong một thời gian ngắn.

"Tiểu thư ?" Bán Hạ hỏi.

Phùng Ma: "Sáng sớm dẫn Bạch Sương , hình như xe, mà là cưỡi ngựa."

Tiết trời qua Lập Đông, sáng sớm sương mù giăng mắc, lá cây trong sân vườn rụng rơi, ánh bình minh như một tấm voan mỏng quấn quýt.

Bán Hạ ôm lấy tay: "Trời mà cưỡi ngựa , lạnh c.h.ế.t mất."

Lại , " lấy áo lông mùa đông của tiểu thư phơi mới , hôm nay trời , tranh thủ phơi phóng. Một khi trời mưa sẽ càng lạnh hơn, là mặc ngay."

lảm nhảm ngừng, nhưng việc nhanh nhẹn, cần gọi khác giúp, chẳng mấy chốc lôi hết quần áo mùa đông của Nhan Tâm .

Khi Nhan Tâm và Bạch Sương đến chân núi chùa Long Hoa, gương mặt hai lạnh tím tái.

"Đáng lẽ nên em, ngoài mặc một chiếc áo lông." Nhan Tâm .

Bạch Sương: "Chúng leo lên thôi, đại tiểu thư, vận động một chút là ấm lên ngay."

Nhan Tâm gật đầu.

Hai bước lên từng bậc thang, thông báo cho bất kỳ ai.

Trên đường, tiểu sa di đang quét dọn trông thấy cô, nhận là quý nhân, vội vã chạy lên báo tin.

Khi Nhan Tâm và Bạch Sương leo lên đến sân đan điện chùa Long Hoa, toát nóng, trụ trì cùng hai vị cao tăng áo quần chỉnh tề, đang đợi ở cửa.

"Không cần phiền phức, chỉ đến thăm thôi." Nhan Tâm ngại ngùng.

Trụ trì: "Đại tiểu thư đến sớm thế, trong chùa còn chút đồ chay dùng cho bữa sáng, ngài dùng chút nhé?"

"Vâng, đa tạ."

Trụ trì sai sắp xếp, còn thì cùng Nhan Tâm tham quan.

Nhan Tâm thẳng tiến đến đại điện .

Buổi tụng kinh sáng của các tăng nhân vẫn xong, trong chùa vẫn còn vài vị khách hương, tiếng tụng kinh dứt.

Đại điện mà Nhan Tâm đến khá yên tĩnh.

Vân Vũ

Vừa bước cửa, Nhan Tâm thấy một pho tượng Phật lộng lẫy ngời vàng, sửng sốt một chút.

Trụ trì : "Đại tiểu thư, thiếu soái cho trùng tu bộ tượng các vị thần lớn trong chùa, là để tích phúc cho ngài."

Nhan Tâm: "... "

Điều trong dự đoán của cô, nhưng tim cô vẫn nóng ran.

Lần Cảnh Nguyên Câu nhắc đến, ắt hẳn sẽ thật.

Lúc đó đến chuyện "đổi lời", thái độ nghiêm túc, dường như thực sự tin tưởng.

Hắn Nhan Tâm yêu , sợ nàng thật sự mệnh hệ gì, sợ nàng sẽ "c.h.ế.t thây".

Trong lòng Nhan Tâm ấm áp, chua xót, đủ loại cảm xúc lẫn lộn, trong mắt đọng chút nước mắt.

Hắn trân trọng mạng sống của nàng hơn cả chính bản nàng.

Lúc đó Cảnh Nguyên Câu : ăn chay một tháng, trùng tu vàng cho bộ tượng Phật trong chùa, và mười việc thiện.

Thân vàng của các tượng Phật trùng tu xong, Nhan Tâm cần tự ăn chay và mười việc thiện.

Cô hỏi trụ trì: "... Như thể đổi lời ?"

Trụ trì mỉm : "Đại tiểu thư, chúng sinh chỉ cầu duy nhất nơi tâm niệm, tâm thành thì ắt linh ứng."

Nhan Tâm: "Thực sự chỉ cần ăn chay một tháng, mười việc thiện thôi ?"

"Khẩu sám chỉ là nghiệp nhỏ, nhân lớn, đương nhiên cần quá phiền phức. Hơn nữa, thiếu soái trùng tu vàng cho bộ tượng Phật trong chùa, công đức dày nặng, đại tiểu thư chỉ cần thành tâm là ." Trụ trì .

Ý , một chuyện nhỏ, thiếu soái bỏ tiền lớn, Bồ Tát sẽ so đo nữa, việc ăn chay, việc thiện, tận lực là .

Nhan Tâm gật đầu.

Cô theo trụ trì, cao tăng giảng Phật pháp cả buổi sáng, ăn cơm ở chùa Long Hoa, mới trở về nhà.

Tháng cô bắt đầu ăn chay.

Còn việc thiện, cao tăng cũng , cần cố ý gì, gặp việc gì thì tính việc đó.

Lại : "Đại tiểu thư đây dự đoán cơn bão, cứu sinh mạng, Bồ Tát sẽ phù hộ cho ngài."

Tâm tình Nhan Tâm lập tức trở nên khoáng đạt.

ít việc ác, cô cũng nhiều việc thiện.

Một trận mưa thu, mang theo ấm cuối cùng còn sót của cuối thu, thời tiết trở lạnh.

Bán Hạ lôi áo lông mùa đông của Nhan Tâm , mấy hôm phơi qua một lượt, giờ xốp mềm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-286-nhan-tam-den-truoc-phat-doi-loi.html.]

Nhan Tâm trông thấy một chiếc áo choàng ngắn màu nâu hạt dẻ bằng lông chồn, trầm mặc lâu.

"Sao tiểu thư?" Bán Hạ hỏi, "Không mặc chiếc ?"

Nhan Tâm: "Chiếc , là lão phu nhân tặng cho ."

Lão phu nhân tặng cô ít áo lông.

Mới đó mà lão phu nhân mất gần một năm .

Một năm , Khương gia trang từ chỗ náo nhiệt trở nên thưa thớt .

Sau khi lão phu nhân , Nhan Tâm còn mềm lòng nữa.

Kiếp những khiến cô ấm áp, lão phu nhân mất, Thịnh Nhu Trinh và Chu Quân Vọng đổi; kiếp những ràng buộc mới, Phu nhân vô điều kiện yêu thương cô, Trương Nam Thù và Cảnh Nguyên Câu là những đồng hành hơn.

Được nhiều hơn mất.

Nhan Tâm còn đau khổ, chỉ thỉnh thoảng nhớ thấy buồn.

" nhớ chuyện , thật đáng c.h.ế.t." Bán Hạ áy náy, " tìm một chiếc khác cho ngài."

"Không, thích chiếc ." Nhan Tâm đón lấy.

Đồ lông của cô nhiều lắm, đủ mặc.

Đang lúc thu dọn thì tiếng gõ cửa ở cổng .

Trình Tẩu mở cửa, là Phó quan trưởng Đường Bạch của Cảnh Nguyên Câu, dẫn theo mấy , khiêng bốn chiếc rương lớn bước .

Nhan Tâm mặc áo choàng lông chồn màu nâu hạt dẻ, bên trong là chiếc sườn xám màu xanh lam hồ lót bông, thong thả bước .

"Đại tiểu thư, chiếc áo lông lắm, hợp với ngài." Đường Bạch .

Nhan Tâm cảm ơn: "Phó quan trưởng mang gì thế?"

"Thật trùng hợp, cũng là mang áo lông đến cho ngài. Có một lô hàng của Bạch Nga, lông mịn nhẹ mềm, kiểu dáng thời thượng, thiếu soái chặn hết, để ngài chọn ." Đường Bạch .

Nhan Tâm: "... Bên Phu nhân thì ?"

"Bên Phu nhân cũng bốn rương. Đồ gửi đến Phu nhân, màu sắc trầm hơn một chút; màu sắc tươi sáng đều gửi đến chỗ ngài hết." Đường Bạch .

Nhan Tâm: "Đa tạ."

Cô liếc Phùng Ma.

Phùng Ma hiểu ý cô, mở hòm tiền, lấy tiền thưởng cho những phó quan khiêng rương.

Đường Bạch dẫn ngoài.

Nhan Tâm bảo mở rương.

Tổng cộng mười sáu chiếc áo lông, áo choàng dày nặng, cũng áo lông ngắn, áo gi-lê, áo choàng dài ngắn, đủ loại.

Nhan Tâm chọn một chiếc áo choàng dài và một chiếc ngắn nhất, gọi Bạch Sương đem tặng Trương Nam Thù; chọn bốn chiếc, tặng Phụ Dung hai chiếc, Miêu Thấp hai chiếc.

Số còn , Nhan Tâm tự chọn ba chiếc, mùa đông năm nay mặc phối đồ, còn vẫn cất trong rương.

Chưa đầy một giờ , điện thoại reo.

Nhan Tâm tưởng là Cảnh Nguyên Câu, ngờ là Trương Nam Thù.

"Cảm ơn nhớ đến , Phu nhân cho hai chiếc, tặng hai chiếc nữa. Trưa nay đến tìm ăn cơm." Trương Nam Thù .

Nhan Tâm bật : "Tặng áo cho , còn thêm một bữa cơm nữa ?"

" chuyện lớn với . Cậu thích thì thôi." Trương Nam Thù .

Nhan Tâm: "Chuyện lớn gì thế?"

"Bảo Trình Tẩu nấu canh vịt muối măng đông, thích ăn món . Đợi đến ." Trương Nam Thù .

Cúp máy, Nhan Tâm dặn Trình Tẩu chuẩn bữa tối.

Chưa đầy mười phút , cổng viện vang lên tiếng gõ, hóa là Cảnh Nguyên Câu đến .

"... Áo lông thích ?" Hắn hỏi.

Nhan Tâm: "Đều là hàng thượng hạng. Cảm ơn đại ca nhớ đến em."

Cảnh Nguyên Câu: "Hôm nay mới trụ trì chùa Long Hoa , em đến chùa?"

Trên mặt lộ rõ vẻ hưng phấn khó giấu.

Nhan Tâm ừ một tiếng: "Em theo lời ..."

Cảnh Nguyên Câu , một tay ôm chặt lấy cô nâng bổng lên, nửa như nâng nàng lên cao.

Nhan Tâm chống tay lên vai , sợ ngã xuống: "Đừng nghịch ngợm!"

Cảnh Nguyên Câu buông, chỉ ngẩng mặt lên: "Tâm Tâm, hôn ."

Nhan Tâm cúi đầu, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên môi .

 

Loading...