Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 295: Cô ấy ngốc ngốc nghếch
Cập nhật lúc: 2025-11-21 18:28:05
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhà họ của Phụ Dung đến gây náo loạn một trận, Đại phu nhân Chương thị chuyện.
Bà tức giận.
"Bọn nhà quê , thật là ngu dốt sợ là gì, dám đến nhà chúng g.i.ế.c !" Đại phu nhân giận dữ .
như Nhan Tâm và Phụ Dung phân tích, Đại phu nhân tuyệt đối dám từ bỏ những nàng dâu goá chồng.
"Đây là tông tộc nhà quê của họ."
Sau đó, Thiếp nhỏ Mạch Thu với Đại phu nhân, là do bà mụ ở Chính phòng lời nhàn rỗi, nên nhà họ của Phụ Dung mới đến Khương công quán g.i.ế.c .
Bà mụ đó do ai xúi giục, ước chừng là Phụ Dung vũ nữ, cảm thấy cô tự tiện trụy lạc, khinh thường cô , nên mới với chị dâu Phụ Dung.
Đại phu nhân lập tức cho thôi việc bà mụ nhiều chuyện .
Bà đến chỗ Phụ Dung, an ủi cô vài câu, : "Chỉ cần còn sống một ngày, Khương công quán mãi mãi là nhà của con. Bọn họ dám đến gây sự nữa, cứ việc với !"
Phụ Dung xong, trong lòng một gợn sóng.
Cô đối với trong nhà họ Khương đều cảnh giác, ngoại trừ Nhan Tâm.
Tuy nhiên, cô vẫn vẻ cảm động: "Từ nay về con chỉ trông cậy bà ."
Chưa đầy mấy ngày , Nhan Tâm Trình Tẩu , nhà họ Phụ trục xuất Phụ Dung khỏi tông tộc, nhận cô là con gái nữa.
Sau khi cha cô qua đời, cũng cho phép cô về viếng tang.
"... Thật tàn nhẫn, hận cô đến ?" Nhan Tâm xong, thở dài.
Đây là chặt đứt con đường của Phụ Dung phương diện xã hội.
Ngũ thiếu gia đẩy Phụ Dung, Phụ Dung cố gắng chống cự, tìm cách leo cao; nhà họ của cô lúc , đẩy cô một cú nữa.
Không cô vấp ngã nữa .
Cuộc đời Nhan Tâm, cũng từng khó khăn như . Đi một bước, khác xô đẩy khiến ngã hai bước, loạng choạng tiến lên phía .
"Ngũ thiếu phu nhân cũng quan tâm. Nhà họ Phụ càng như thế, cô càng cố chấp cho đến cuối con đường." Trình Tẩu .
Nhan Tâm quan tâm nữa.
Cô thương cảm Phụ Dung, nhưng kìm chế lòng thừa thãi của bản . Bất kỳ thứ tình cảm nào, khi thừa thãi đều hại.
Phụ Dung vẫn đến Lệ Hiên ca vũ trường việc.
Đại phu nhân ngăn cản, trái còn cấp cho cô một hầu để sử dụng, ám chỉ cô nộp tiền sinh hoạt chung trong nhà. Phụ Dung thể kéo dài thì kéo dài, để Đại phu nhân toại nguyện.
Cô mỗi ngày lúc bốn giờ chiều đến ca vũ trường, chuẩn những thứ cần dùng cho nghề vũ nữ, cùng bữa tối của họ.
Cô đến kho lấy phấn son, bằng cầu thang phía . Cầu thang , gần với cầu thang chuyên dụng dành cho các quý khách lên lầu.
Ở chỗ rẽ cầu thang, Phụ Dung thấy mấy thanh niên.
Người thanh niên đầu, hơn hai mươi tuổi, mặc một chiếc áo choàng len màu xanh chàm. Dáng cao, áo choàng dài đến mắt cá chân, cũng thấp hình của .
Những , ai nấy đều ăn mặc lộng lẫy, thời thượng tinh tế. Vì đều thấp hơn , trông như tùy tùng của .
Hắn đôi mắt sáng, mắt một mí. Vì mí mắt khá mỏng, mắt to mà thần, ánh mắt sáng rực rỡ đậu Phụ Dung, khiến thể phớt lờ.
Phụ Dung cũng liếc .
• Hình như gặp qua, chút quen quen.
Cô dựa sang một bên, đợi những rẽ .
"Ái ái, cô là ai mà..." Người thanh niên lên tiếng .
Hắn , vô cớ đỏ mặt, đột nhiên trở nên lúng túng, "Cô ở đây gì?"
Phụ Dung cảm thấy khó hiểu.
" là hầu việc, thưa quý khách." Phụ Dung .
Người thanh niên chút tức giận: "Cô đang châm chọc ?"
Phụ Dung: "..."
Giọng điệu của cô cung kính, tuyệt đối ý mỉa mai, tại cảm thấy là châm chọc?
Có một quản sự tới, gỡ rối: "Sao Nhị thiếu gia vui? Mau xin Nhị thiếu gia ."
Lại khẽ với Chu Mục Chi xin , "Cô là mới, đồ của Tôn đường chủ. Nếu mạo phạm, xin ngài đại nhân nhớ tiểu nhân."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-295-co-ay-ngoc-ngoc-nghech.html.]
Chu Mục Chi kinh ngạc: "Đồ ? Cô là quả phụ nhà họ Khương ?"
Phụ Dung một nữa.
Chu Mục Chi đối diện ánh mắt với cô , ánh mắt đậu cổ trắng như tuyết của cô , trong đầu luôn hiện lên cảnh tượng cửa sổ trong rừng trúc, mặt bắt đầu đỏ lên.
May mà ánh đèn ở đây màu vàng cam, chiếu lên mặt , sự đổi sắc mặt.
"Nhị thiếu quen cô ? Cô đúng là chồng qua đời, ngoài kiếm kế sinh nhai. Thật đáng thương, xin Nhị thiếu gia cao tay tha cho."
Phụ Dung một lúc lâu, vẫn nhớ là ai.
Có chút ấn tượng, nhưng quá mờ nhạt, thể khớp với một cụ thể.
Quản sự thấy Phụ Dung trơ , hiệu cho cô : "A Dung, xin !"
Phụ Dung nghiêm trang cung kính: "Thưa Nhị thiếu, mạo phạm ngài đáng c.h.ế.t muôn , xin ngài tha tội."
Chu Mục Chi vẫy tay.
Bọn họ một đoàn lên lầu, xem ca sĩ Sanh Thu.
Sanh Thu là Nhị công t.ử nhà Chu Long đầu, đương nhiên cũng dịu dàng, chiêu đãi bọn họ uống .
Một đoàn chen chúc trong phòng nghỉ của Sanh Thu. Vì cô là bộ mặt của Trình Tam Nương, ai dám trêu chọc cô . Chọc giận Trình Tam Nương, bọn họ sẽ chịu nổi hậu quả.
Chu Mục Chi một thẫn thờ.
Hắn dựa cửa sổ hút thuốc, trong lòng buồn bã, cảm thấy chỗ .
Sanh Thu trông thấy, cảm thấy buồn : "Cái tên công t.ử ngốc , hôm nay đến chỗ giả vờ trầm tư thế?"
Về , Sanh Thu hát, mà tìm đến Trình Tam Nương.
Hắn hỏi Trình Tam Nương: "Chị Tam, Ngũ thiếu phu nhân nhà họ Khương đến ca vũ trường việc?"
"Chồng c.h.ế.t , kiếm miếng cơm, thì ngoài việc ?" Trình Tam Nương .
Chu Mục Chi: "Nhà họ Khương cơm cho cô ăn? Cô là con gái lương thiện, nổi việc ?"
"Cô khá là giỏi việc."
"Cô là vũ nữ ?" Chu Mục Chi hỏi.
Trình Tam Nương xong, sâu : "Mục Chi, định chuộc cho cô ?"
Chu Mục Chi lúng túng, phủ nhận: "Không dự định đó. Chỉ là hỏi thôi. Con gái lương thiện ngoài việc , vụng về chân tay, thể bao nhiêu khách hàng ?"
"Mục Chi, gì?"
"..." Ánh mắt lơ đãng, "Dì bên cạnh thiếu một hầu hầu hạ, chị hỏi xem cô . Tổng hơn là ở đây tiếp đón khách. Chị xem cái dáng ngốc của cô kìa!"
Vân Vũ
Trình Tam Nương : "Mục Chi, chỗ chị khế ước bán , đến thì đến, thì , trừ phi là chị bỏ tiền đào tạo.
Cô còn quan trọng đến mức đó. Nếu thương hại cô , tự hỏi cô , đừng tìm hỏi thăm. Cô ngốc , việc."
Chu Mục Chi hổ tức giận: " mới thương hại cô ."
Hắn bỏ .
Về Trình Tam Nương , Chu Mục Chi vẫn hỏi khắp nơi, rốt cuộc Phụ Dung ở Lệ Hiên ca vũ trường việc gì.
Hỏi rõ ràng đó, Nhị công t.ử nhà họ Chu việc việc chạy đến Lệ Hiên ca vũ trường.
Trình Tam Nương trong mắt, trong lòng thầm kinh ngạc.
Phụ Dung cũng trong đêm đó, đột nhiên nhớ Chu Mục Chi là ai.
Không nhớ ngoại hình của , mà là cách chuyện của .
Lần gặp đầu tiên, Khương Vân Châu hỏi là ai, "lão t.ử là quý khách"; gặp, Phụ Dung tôn xưng "quý khách", Phụ Dung châm chọc .
• Thì là ý đó.
Cảnh tượng trong rừng trúc, Phụ Dung cũng nhớ. Lúc đó cô suýt nữa hoảng sợ phát điên.
Về ở Lệ Hiên ca vũ trường gặp Chu Mục Chi vài , cô tránh kịp.
Thực sự tránh , thái độ cũng vô cùng cung kính, chỉ mong chọc , thêm rắc rối cho công việc của .