Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 302: Chuẩn Thiếu Phu Nhân ra ngoài giao tế

Cập nhật lúc: 2025-11-21 18:28:46
Lượt xem: 93

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm , trận mưa đầu đông tạnh, sáng sớm sương mù dày đặc, khắp nơi một màu trắng xóa.

Nhan Tâm ngoài.

Cô cũng bảo Bạch Sương đừng , ở nhà dưỡng cổ tay.

Trong nhà các quan chức cao cấp Chính phủ Quân sự hỗn loạn cả lên.

Những nhà con thương thì đau lòng, lo lắng; còn những nhà con qua đời thì đau buồn tột độ.

Mười giờ sáng, Phu nhân gọi điện cho Nhan Tâm, bảo cô đến phủ Đốc quân.

Nhan Tâm vội vàng ngay.

dẫn Bạch Sương theo, tự lái xe, chỉ cho phó quan Lang Phi Kiệt theo xe.

Xe thẳng từ cổng phụ , dừng bên ngoài chính viện.

"... Tâm Tâm, lát nữa em theo ngoài." Phu nhân .

Nhan Tâm: "Dạ . Là viếng tang, là đến Quân y viện thăm những thương ạ?"

"Đều cả." Trong lòng Phu nhân chút nhẹ nhõm.

Nhan Tâm cần dạy. Chỉ cần một câu, cô hiểu dụng ý của Phu nhân.

Sự ăn ý thật khó , thể sánh ngang với vị quản sự v.ú nuôi tâm phúc theo Phu nhân hơn hai mươi năm.

— Thậm chí, lẽ cô đoán Phu nhân gọi đến để gì, nên đặc biệt chiếc áo dài và váy dài màu sắc giản dị.

Trong lòng Phu nhân chỉ thoáng nhẹ nhõm trong chốc lát, biểu cảm mặt vẫn nghiêm trọng.

Nhan Tâm hỏi: "Có vẫn tìm thấy Nhu Trinh ?"

Phu nhân nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.

"Ừ." Phu nhân thở dài, "Chắc là , tiếp tục cho tìm. Người của Sở Cảnh sát điều tra bọn côn đồ, từng nhà từng hộ. Người của Phó quan xứ tìm Nhu Trinh, chắc cũng sớm tìm thấy thôi."

Nhan Tâm suy nghĩ một chút: "Lúc đó một bảo vệ Nhu Trinh chạy ngoài, thương, và giống Tam thiếu gia nhà Tây phủ."

Phu nhân khựng .

"Chỉ là giống thôi. Có bốn năm mươi khách mời, em giao thiệp, nên thấy Cảnh Thúc Hồng cũng ở đó. , lưng thì giống, trí nhớ của em cũng khá." Nhan Tâm .

Phu nhân lập tức quyết đoán, gọi Trưởng phó quan của : "Mang đến Tây phủ xem xét. Cứ là lời của , ai ngăn cản thì b.ắ.n c.h.ế.t đó."

Trưởng phó quan đáp: "Tuân lệnh."

Nhan Tâm liền cùng Phu nhân ngoài, thăm hỏi từng nhà từng hộ.

Họ đến nhà họ Ngô , đến nhà họ Hàn và nhà họ Đậu.

Con của ba nhà đều c.h.ế.t.

Người nhà họ đều đến ngất , bà Thái nhà họ Ngô thậm chí còn treo cổ, may hầu phát hiện cứu kịp.

Từng một đều nắm chặt lấy tay Phu nhân, lặp lặp : "Phải trả thù cho chúng !"

Phu nhân đều đáp ứng hết.

Người nhà , Phu nhân và Nhan Tâm cũng theo.

Đi hết ba nhà, cổ họng Phu nhân khô khản, mắt đỏ sưng, mệt mỏi.

Vân Vũ

Ngồi trong xe , Nhan Tâm lấy nhân sâm thang cho Phu nhân uống. Đây là lúc sắp khỏi cửa, vị quản sự v.ú nuôi của Phu nhân dặn Nhan Tâm mang theo.

Phu nhân uống nửa cốc, phần còn đưa cho Nhan Tâm: "Con cũng uống chút ."

Nhan Tâm uống nốt nửa cốc còn .

Hơn bốn giờ chiều, hai họ đến Quân y viện, một phen an ủi.

So với những gia đình mất con, các bà vợ quan chức cao cấp ở Quân y viện kiềm chế hơn nhiều. Không ai lóc ầm ĩ mặt Phu nhân, chỉ ấm ức kể nỗi khổ con chịu.

Còn một bà phu nhân tính tình thẳng thắn, với Phu nhân: "Hãy bắt giam nhà họ Quách mà thẩm vấn! Cửa cao nhà lớn như , tin là nội ứng. Ngay cả cái sân nhỏ nhà chúng , bọn côn đồ cũng dễ gì trèo ."

Nhan Tâm ở bên cạnh đáp lời: "Đợi khi tìm manh mối, chắc chắn sẽ hồi đáp cho các vị. Bà Lưu, bà hãy thông cảm cho những khó khăn của con."

Vị phu nhân đó lau nước mắt: " nóng vội quá, xin Phu nhân đừng trách."

"Sao dám trách, cũng là , lẽ nào hiểu nỗi đau lòng của bà?" Phu nhân .

Hai phối hợp ăn ý, rốt cuộc cũng thành việc an ủi bề mặt.

Họ khỏi nhà từ hơn mười giờ sáng, trở về phủ Đốc quân thì trời tối.

Cả hai đều uống chút nhân sâm thang, cả ngày ăn lấy một hạt cơm, đầu Phu nhân âm ỉ nhức.

Nhan Tâm còn đỡ hơn, sai dọn cơm, còn gắp thức ăn cho Phu nhân.

"... Con xuống ăn cơm , cũng mệt cả ngày ." Phu nhân kéo tay cô.

Nhan Tâm: "Con vẫn , cũng sức gì."

Liền thuận thế xuống cạnh Phu nhân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-302-chuan-thieu-phu-nhan-ra-ngoai-giao-te.html.]

Phu nhân sai đến chỗ Trương Nam Thù một tiếng, dọn dẹp phòng ốc, tối nay Nhan Tâm sẽ ở phủ Đốc quân.

"Trưởng phó quan ? Bên Tây phủ , tìm thấy Nhu Trinh ?" Cơm ăn một nửa, Phu nhân đột nhiên hỏi.

Trưởng phó quan bước bẩm báo.

"Đã tìm thấy . Tuy nhiên, cánh tay của Tam thiếu gia đạn b.ắ.n xuyên qua, lẽ sẽ dùng sức nữa. Nhị phu nhân cho tiểu thư Nhu Trinh rời ." Trưởng phó quan .

Vẻ thư thái mặt Phu nhân biến mất, nhíu mày: "Không đưa Nhu Trinh về ?"

"Tam thiếu gia kéo cho tiểu thư Nhu Trinh , Nhị phu nhân cho phép. Tiểu thư Nhu Trinh xin Phu nhân yên tâm, ngày mai cô sẽ trở về." Trưởng phó quan .

Phu nhân: "Thật là bậy bạ!"

dậy, cơm cũng ăn nữa, sang Tây phủ.

Lần Nhan Tâm theo cùng.

Phu nhân bảo cô nghỉ ngơi , cần đợi bà.

Nhan Tâm ăn no nửa, nhưng cũng tâm trạng ở một dùng bữa. Cô đến tòa nhà nhỏ của Trương Nam Thù, hai ghế sô pha chuyện.

Trương Nam Thù hỏi: "Làm Chuẩn Thiếu Phu Nhân, cảm giác ngoài giao tế thế nào?"

Nhan Tâm: "Cậu đừng trêu nữa."

"Chuyện lớn như , Phu nhân dẫn , chính là dẫn bước giới giao tế xã hội. Cậu đừng giả vờ ngốc nữa." Trương Nam Thù .

Lại hỏi cô, "Thế nào, cảm thấy khá đơn giản ?"

" theo học. Bà thế nào, thế nào, ở bên cạnh quan sát." Nhan Tâm .

Trương Nam Thù: "Phu nhân thật lòng đối với , coi như nhà mà dạy bảo."

Nhan Tâm: "Mẹ thật sự đối xử với ."

"Đằng hàng rào ngăn cách, thợ thủ công thi công khá lâu , tầng thứ nhất sắp xây xong. Toàn bộ tòa nhà lẽ sẽ thành Tết. Phu nhân đối với thật ." Trương Nam Thù .

Nhan Tâm gật đầu.

Hai chuyện, Nhan Tâm quá mệt mỏi, tựa tựa ngủ .

Cô hao tổn tinh thần quá nhiều.

Trương Nam Thù dời nổi cô, chỉ sai lặng lẽ di chuyển lò sưởi đến phòng khách, đắp chăn dày cho cô, cởi giày cho cô.

Nhan Tâm ngủ hai tiếng đồng hồ, tỉnh dậy thì Trương Nam Thù vẫn ngủ, đang kê bàn nhỏ bên cạnh bài tập.

"... Bài tập đến khuya thế ?" Nhan Tâm hỏi.

Trương Nam Thù: "Ngày nào cũng như ."

"Cậu chịu khổ như ." Nhan Tâm .

Trương Nam Thù: " thi lấy bằng cấp, lẽ sẽ nước ngoài vài năm. Đợi khi chuyện bên thỏa, sẽ học ba năm."

Lại , "Sau gánh vác gia nghiệp, học thức khó lòng phục chúng. Những ngày sắp tới, ngày càng vất vả, vui vẻ cũng chỉ mấy năm thôi."

Nhan Tâm mỉm .

Trương Nam Thù sắp xong bài tập, gọi nhũ mẫu chuẩn tiêu , cô và Nhan Tâm cùng ăn.

Nhan Tâm ăn xong tiêu , bụng no căng, chạm gối ngủ nữa, đến sáng hôm mới tỉnh.

Tối qua, Phu nhân đón Thịnh Nhu Trinh về.

Trương Nam Thù và Nhan Tâm sang đó ăn sáng, Thịnh Nhu Trinh cũng ở đó.

Mặt cô vàng vọt, dung mạo tiều tụy. Mái tóc uốn vàng cháy cũng còn thời thượng nữa, trông rối rắm thô ráp.

Tinh thần của cô dường như rút hết.

Nhan Tâm thấy cô như , gì; Trương Nam Thù cũng đùa bỡn, chọc giận cô .

Sắc mặt Phu nhân cũng , đến muộn; Đốc quân cũng đến, cùng một vẻ bực dọc.

Trên bàn ăn thấy bất kỳ âm thanh nào, chỉ tiếng chén bát va chạm nhẹ.

Ăn xong cơm, Nhan Tâm và rời khỏi phòng ăn.

Thịnh Nhu Trinh phía họ, đột nhiên gọi Nhan Tâm: "Chị."

Nhan Tâm dừng chân.

Thịnh Nhu Trinh bước vài bước lên phía , nhỏ với cô: "Chị, em chuyện riêng với chị."

Trương Nam Thù thấy , liền : " về , thầy giáo đang đợi lên lớp. Hai các cô cứ chuyện từ từ."

về.

Vừa , cô nghĩ về Thịnh Nhu Trinh: "Con , trông vẻ thông minh, nhưng đầu óc cũng chẳng linh hoạt lắm. Cô đuổi , lẽ nào Heo Heo sẽ kể với ?"

Làm như , Thịnh Nhu Trinh ngoài việc đắc tội , hầu như chẳng ích lợi gì.

 

Loading...