Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 313: Đêm Khuya Nhớ Đến Cảnh Nguyên Câu

Cập nhật lúc: 2025-11-21 18:28:57
Lượt xem: 80

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối tháng Mười Một, Nghi Thành đón trận tuyết đầu tiên của năm.

Tuyết ở Hoa Đông lớn, chỉ phủ một lớp mỏng lên mái nhà ngọn cây tạnh, để lộ ánh dương rực rỡ. Mặt trời chiếu lên tuyết, ánh sáng lạnh lẽo.

Những ngày , Nhan Tâm trấn tại tiệm thuốc.

Cuối năm , Đại Chưởng quầy Trương Phùng Xuân những chuẩn kết hôn, mà còn An Quốc d.ư.ợ.c thị, tất bật ngược xuôi, chân chạm đất.

Ban ngày mệt mỏi vì bận rộn, đêm đến Nhan Tâm xuống là ngủ, ngược cảm thấy sung mãn.

Liên tục bận rộn hơn mười ngày, mắt thấy đến Lạp Bát, Trương Phùng Xuân cũng từ An Quốc d.ư.ợ.c thị trở về, hôn lễ của sắp cử hành, Nhan Tâm mới thể rảnh rang.

"... Không cần nấu nữa nhỉ? Đốc quân phủ sẽ gửi sang, năm ngoái ăn hết mà."

Hôm đó, Nhan Tâm về sớm Viện Tùng Hương, bước cửa thấy Phùng Ma .

Bán Hạ giúp cô cởi áo khoác ngoài dày , Nhan Tâm hỏi Phùng Ma: "Cái gì cần nấu?"

"Chúng đang chuyện cháo Lạp Bát." Phùng Ma đáp, "Lạp Bát năm ngoái, Đốc quân phủ sai gửi cháo Lạp Bát đến, chúng đều ăn hết."

Cháo Lạp Bát của Đốc quân phủ, năm loại gạo bảy vị, từng thứ đều chọn loại thượng hạng, nấu trong tám canh giờ, thêm một loại nho khô vận chuyển từ Tây Bắc về, hương vị cực kỳ thơm ngon.

Mỗi năm đến tiết Lạp Bát, Phu nhân Đốc quân đều sai đại nhà bếp nấu một nồi lớn, gửi tặng cho thích và những nhà tín.

Mọi đều lấy việc nhận cháo Lạp Bát của Phu nhân Đốc quân vinh dự.

Nếu năm nay nhận , cái Tết e là khó qua. Sẽ suy nghĩ xem công việc của nhà , sang năm còn .

"Lạp Bát nhanh thế ." Nhan Tâm .

"Cuối năm . Tiểu thư, hàng Tết và lễ Tết chúng chuẩn , tiểu thư tự xem qua ?" Phùng Ma hỏi.

Nhan Tâm dùng nghi ngờ, lắc đầu: "Đưa danh sách cho xem là ."

Phùng Ma đáp .

Nhan Tâm : "Tối nay ăn cháo , hôm nay hứng thú ăn uống gì."

Trình Tẩu thấy tiểu thư nhà hứng thú ăn uống, liền trổ hết tài nghệ, nấu cháo thật mềm nhừ thơm ngon, dễ ăn hơn cả lúc bình thường.

Nhan Tâm uống một bát lớn, khiến cô ngủ đến giờ Tý dậy vệ sinh, đó ngủ .

Nửa đêm mùa đông, bên ngoài yên tĩnh một tiếng động, thỉnh thoảng tiếng gió thổi qua cành cây khẳng khiu, xào xạc nhẹ.

Chăn đệm của cô lúc đầu ấm áp, khi cô trằn trọc ngủ , chăn đệm càng lúc càng lạnh.

Lúc , Nhan Tâm nhớ Cảnh Nguyên Câu.

Anh bờ vai rộng, lồng n.g.ự.c vững chắc, tay chân dài chiếm lấy chăn đệm của cô, như một lò sưởi ấm.

Nhan Tâm nhớ đến những nụ hôn của , mùi khói t.h.u.ố.c nhẹ the the; cơ bắp săn chắc, khi ôm cô, bắp tay căng phồng, căng vải áo; làn da màu mật ong của thấm một lớp mồ hôi mỏng, tóc ngắn đen nhánh dính thái dương, lộ đôi mắt đen sâu thẳm đầy ham ...

Cô lật .

Cụm từ "đêm dài cô đơn", cô bỗng chốc thấu hiểu.

Kiếp phiền não về phương diện , tránh đàn ông như tránh rắn rết.

"Trận bình loạn đ.á.n.h thế nào ? Bao giờ mới về?" Nhan Tâm thầm nghĩ.

Chắc là thua trận, nếu Đốc quân phủ bên nhận quân báo , Đốc quân và Phu nhân tâm trạng sẽ .

Trong bóng tối của màn trướng, cô cửa sổ , hy vọng nó bỗng nhiên kêu lên một tiếng.

.

Gần đến sáng, Nhan Tâm mới mơ màng chìm giấc ngủ nữa.

Cô ngủ nông, nhưng mộng mị liên miên.

Trong mơ một chuyện với cô. Không con trai cô Khương Chí Tiêu, điểm thể phân biệt , vì bé đen đúa gầy gò.

Cậu bé dường như tiếng Quảng Đông.

Tiếng Quảng Đông khó hiểu, mỗi thôn mỗi trại phương ngôn riêng, ngôn ngữ cực kỳ phức tạp.

"... Chạy thoát , bọn họ sẽ bán chị đến nhà chứa thôi. Chị chạy , tỷ A Viễn chị chạy nhanh , đừng quan tâm đến em."

"Không cần chị quan tâm em, chị chạy ! Bọn họ sẽ hại em !"

Giấc mơ của Nhan Tâm kết thúc.

Vân Vũ

dậy giường, trong đầu vẫn vang vọng giọng của đứa trẻ đó, rõ ràng như thật.

Nhan Tâm rõ, nó gọi cô là "tỷ A Viễn", cô hiểu ý nghĩa phương ngôn đó, chỉ là ; nhưng trong phương ngôn Quảng Đông, cách phát âm của nó là "tỷ A Vân".

Nó gọi cô, tỷ A Vân...

Nhan Tâm sững sờ một lúc lâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-313-dem-khuya-nho-den-canh-nguyen-cau.html.]

Lúc mới quen Cảnh Nguyên Câu, nhắc đến Nhan Uyển Uyển, Cảnh Nguyên Câu lỡ gọi Nhan Tâm là "A Vân".

Đường Bạch còn hỏi cô, từng đến Quảng Đông .

Nhan Tâm còn suy nghĩ kỹ hơn, nhưng khi tỉnh dậy manh mối gì. Có một đoạn ký ức như khóa cánh cửa nặng nề.

Cánh cửa đó quá nặng, thể đẩy mở.

Vì giấc mơ , Nhan Tâm thức dậy sớm trong trạng thái mệt mỏi, tinh thần uể oải.

Mấy ngày tiếp theo trời đều âm u, ẩm ướt lạnh lẽo, ch.ó con Tiểu Hắc chân Nhan Tâm, thỉnh thoảng rên rỉ vài tiếng.

Thời tiết đến ch.ó cũng chê.

Tâm trạng Nhan Tâm cũng . Cô ngoài nữa, mỗi ngày đều bên bếp lửa, bảo Trình Tẩu đổi khẩu vị các món ngon.

Viện Tùng Hương lúc nào cũng tràn ngập hương thơm của đồ ăn ngon.

Thoắt cái đến Lạp Bát, quả nhiên Đốc quân phủ gửi cháo đến.

Mọi chia ăn, Nhan Tâm bảo Trình Tẩu gửi một phần cho Ngũ Phụ Dung.

Trình Tẩu .

Phụ Dung ca chiều, ban ngày đều ở nhà ngủ bù, lúc gửi cháo đến cô vẫn dậy.

Trình Tẩu một lúc.

Khương công quán còn mấy hầu, cả khuôn viên lớn hầu như qua , chỉ duy trì riêng từng tiểu viện nhỏ.

"... Nghe hầu bên Ngũ thiếu phu nhân , Đại phu nhân bệnh." Trình Tẩu về .

Nhan Tâm: "Bệnh gì?"

"Hình như là cảm mạo. dính giường bệnh nửa tháng ." Trình Tẩu .

Lần Nhan Tâm cố ý đến kích thích bà , con trai bà Khương Vân Châu lẽ c.h.ế.t. Lúc đó Đại phu nhân nổi giận, đó tìm trai bà , dò hỏi tin tức của Khương Vân Châu.

Chắc là hy vọng.

Gần hai năm , như bốc , lòng tin của Đại phu nhân dần đ.á.n.h gục, một trận cảm mạo nhỏ khiến bà dậy nổi.

Tòa lâu đài do bà dựng nên, Nhan Tâm đẩy một cái, sụp đổ một nửa.

Nửa còn , dù con trai bà thật sự c.h.ế.t, Đại phu nhân cũng sẽ gắng gượng sống tiếp, bà dễ dàng đ.á.n.h gục như .

Nhan Tâm: "Thiếp nhỏ Mạch Thu thì ? Cô về nhà đẻ , vẫn tiếp tục ở tại Chính viện?"

Trình Tẩu: "Cô vẫn ở tại Chính viện."

Nhan Tâm gì.

Thiếp nhỏ ước đoán đổi phe. Cô một bí mật, nhưng , cô chứng cứ để chỉ chứng Nhan Tâm điều gì.

Sau khi Đại lão gia qua đời, nhỏ lẽ Đại phu nhân mê hoặc. Tất nhiên, chắc chắn là cô ý đồ riêng, tham vọng, Đại phu nhân mới thể xúi giục .

Lòng đáng tin, Nhan Tâm thất vọng.

Lại qua hai ngày, đến ngày Trương Phùng Xuân đại hôn.

Trời vẫn âm u.

Tuy nhiên, Nhan Tâm ngủ ngon cả đêm, sáng dậy tinh thần , bảo Bán Hạ lật tìm áo choàng lông đỏ tươi của cô, bên trong mặc áo dài màu bạc đỏ, kết hợp váy dài màu nhạt, đến nhà Trương Phùng Xuân dự tiệc cưới.

Cô tặng lễ một trăm đại dương.

Nhà họ Trương mấy khách, nhưng nhà họ gái bằng cố hữu đông như mây, hai nhà là hàng xóm, cả con phố đều nhộn nhịp.

Nhan Tâm đến nhà họ Trương, sắp xếp vị trí chủ tịch, cùng với một của Trương Phùng Xuân.

Trong lòng Nhan Tâm vui mừng, cả ngày hôm đó nụ mặt hề tắt.

Trong khách mời, lão luyện hoạt bát đến chào hỏi cô, cô cũng chào hỏi từng .

cảm giác vui mừng như trai độc nhà cuối cùng cũng cưới chị dâu. Người chị dâu hài lòng, càng vui hơn.

Cô dâu đón về nhà họ Trương, động phòng , mở tiệc. Trương Phùng Xuân ngoài mời rượu, Nhan Tâm uống một ly lớn.

Rời khỏi nhà họ Trương, Bạch Sương lái xe về Viện Tùng Hương, là 9 giờ tối.

Lúc đến ngã ba, một chiếc xe ngang qua, Bạch Sương suýt nữa đ.â.m .

Xe ở phía , dừng chặn ngay giữa đường. Con đường hẹp, buộc Bạch Sương cũng dừng xe, và rút s.ú.n.g từ trong túi , lên đạn.

Người đàn ông xe bước xuống, cao lớn lực lưỡng.

 

Loading...