Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 330: Quà Tết của Thiếu Soái
Cập nhật lúc: 2025-11-22 04:12:45
Lượt xem: 85
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhan Tâm tỉnh dậy lúc nửa đêm, thấy ngủ trong gian lầu giữa hồ suối nước nóng.
Trong lầu ấm áp như đầu hạ, cô và Cảnh Nguyên Câu đắp chung một tấm chăn mỏng, vẫn cảm thấy ấm.
Có lẽ là do nước suối nóng quá ấm, cũng thể là do Cảnh Nguyên Câu tỏa ấm.
Trên cô mặc áo lót và quần lót.
Cô khẽ cựa , Cảnh Nguyên Câu cũng tỉnh giấc: "Con mèo say, em bắt c.h.ế.t mệt đấy."
Nhan Tâm: "..."
Lúc say, cô nhớ gì, chỉ là ký ức vỡ vụn thành từng mảnh, cô thể sắp xếp theo logic nào.
Cô giật lấy chăn quấn chặt quanh : "Đừng bậy."
"Anh hầu hạ em mặc quần áo, lau khô tóc, dỗ em ngủ, như đủ gọi là c.h.ế.t mệt ?" Hắn .
Nhan Tâm lừa .
"Em đang nghĩ gì thế?" Hắn cúi gần hỏi.
Cô thầm trong chăn: "Anh còn giả vờ ngoan ngoãn, rõ ràng là dẫn dắt em hư hỏng."
Cảnh Nguyên Câu cũng .
Lúc hơn 3 giờ sáng, Nhan Tâm nghĩ nhanh chóng trở về thành, sáng mai còn chúc Tết Phu nhân. Về muộn và về nhà cả đêm là hai chuyện khác .
Cô dậy.
Sau khi vệ sinh cá nhân và quần áo đơn giản, Cảnh Nguyên Câu đang dặn dò hầu việc gì đó.
"Không ?" Nhan Tâm hỏi .
Cảnh Nguyên Câu: "Đợi một chút."
Lúc , ở khu vực thành phố phía xa, thỉnh thoảng vẫn những chùm pháo hoa bung nở, thắp sáng màn đêm.
Tiếng pháo nổ cũng vang vọng từ xa, mang theo sự ồn ào và nhộn nhịp đặc trưng của ngày Tết.
Cảnh Nguyên Câu nắm lấy tay Nhan Tâm, hai cùng xuống chiếc ghế mây tường viện.
Hắn ôm cô, để cô trong lòng .
Nhan Tâm: "Không về ? Không còn sớm nữa ."
"Đợi một chút." Hắn .
Lời dứt, thung lũng tối đen bỗng thắp sáng từng chiếc đèn lồng, tựa như mặt trời mới mọc, từng tấc thung lũng dần chiếu sáng.
Sau đó, từ bãi đất trống trong thung lũng, những chùm pháo hoa bay lên.
Vì đốt trong thung lũng, pháo hoa bay lên, như thể ngay mắt cô.
Pháo hoa vô cùng tinh xảo tuyệt diệu, từng tầng từng lớp tia lửa tranh bung nở, trong tầm mắt rực rỡ vô cùng.
Nhan Tâm sửng sốt.
"Tâm Tâm, Năm mới vui vẻ." Cảnh Nguyên Câu ôm chặt cô hơn.
"Năm mới vui vẻ." Cô .
Cảnh Nguyên Câu nâng cằm cô lên, bắt cô : "Tối qua em gọi thế nào?"
Nhan Tâm: "..."
"Anh thích thế. Về cứ gọi là 'Nguyên Câu'. Mẹ , , những tôn trọng đều gọi như . Về , yêu cũng sẽ gọi như ." Hắn .
Nghe lời , trong lòng Nhan Tâm trào dâng lòng dũng cảm vô hạn. Dù men rượu, cô cũng dám gánh vác trách nhiệm.
Vì , cô khẽ gọi : "Nguyên Câu."
Cảnh Nguyên Câu .
Hắn như trò ảo thuật, lấy từ trong túi áo một chiếc khăn choàng.
Hắn cẩn thận mở , khoác lên vai cô.
Chiếc khăn choàng tua dài, cô thích; chất liệu mềm mại nhẹ nhàng, còn hơn chiếc .
"Đẹp thật." Nhan Tâm , nhịn trách , "Sao để khăn choàng trong túi áo?"
"Để mà." Cảnh Nguyên Câu đáp.
Nhan Tâm: "..."
Để thì lý do gì cho túi. Nhan Tâm thuyết phục, khẽ bật .
Pháo hoa trong thung lũng tắt, nhưng đèn lồng vẫn còn, tựa như ánh hào quang xuyên thấu núi đồi, vô cùng.
"Tâm Tâm, năm mới hãy vui vẻ nhé." Cảnh Nguyên Câu , "Hứa với , hãy chuyện một cách thoáng hơn. Gặp chuyện gì đừng vội vã đau khổ, việc hãy nghĩ theo hướng ."
Nhan Tâm gật đầu: "Vâng."
Lại , "Con chỉ mong năm mới bình an."
"Anh sẽ bình an." Hắn , "Nếu mệnh hệ nào, thằng khốn nào sẽ cướp mất em. Dưới suối vàng cũng c.h.ế.t mất..."
Nhan Tâm liền bịt miệng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-330-qua-tet-cua-thieu-soai.html.]
Cô giận chịu nổi: "Vừa mới mấy lời cát tường, thế . Mau 'Bách vô cấm kỵ' !"
Cảnh Nguyên Câu , vẫn theo: "Anh sẽ bình an!"
Hai cùng .
Họ quen đầy hai năm, nhưng Nhan Tâm dường như trải qua hết nỗi lòng vương vấn của cả một đời . Trái tim cô, bên cạnh đ.â.m rễ.
Lúc mới gặp, thấu sự ngoài mạnh trong yếu, sự u ám nơi cô, nên luôn khích lệ cô, khen ngợi cô.
Hắn chiếu sáng thế giới xám xịt của cô.
Nhan Tâm đây từng nghĩ, việc cô và gặp , chỉ là may mắn. Bắt gian ở tiệm bánh ngọt, tình cờ quen .
Kỳ thực .
Nhan Tâm Thịnh Viễn Sơn sẽ c.h.ế.t, sulfamide của Trương Phùng Xuân lãng phí, cô nhất định tay, đến mặt Phu nhân Đốc quân.
Cô định sẵn sẽ bước tầm mắt của phủ Đốc quân.
Dù cuộc gặp gỡ ở tiệm bánh ngọt, cô vẫn sẽ gặp Cảnh Nguyên Câu, chứ như kiếp , cả đời từng thấy mặt .
Đã gặp , vẫn sẽ nhan sắc của cô mê hoặc.
Ban đầu cô quy phục , mà cũng cưỡng ép.
Có lẽ, phận định sẵn cho họ một mối lương duyên.
Chẳng bao lâu nữa, cô sẽ lấy .
Nhan Tâm ôm lấy .
Hai xuống núi, trở về phủ Đốc quân lúc trời sáng hẳn.
Về đến nơi, Nhan Tâm mới Trương Nam Thù cũng về nhà.
Nhũ mẫu của cô với Nhan Tâm: "Tiểu thư nhà nghỉ ở rạp hát."
Nhan Tâm kinh ngạc: "Tại ?"
"Cô sai đợi ở ngã tư, cô về, cô sẽ về." Nhũ mẫu .
Nhan Tâm nhũ mẫu.
Nhũ mẫu tức giận, mà mỉm , mặt cũng thoáng nét mệt mỏi vì thức đêm: "Tiểu thư nhà lớn . Sự tinh tế tỉ mỉ như , đây từng ."
"Nam Thù đối với ." Nhan Tâm cảm động .
Nhũ mẫu: "Cô đối với cô cũng . Các cô chị em tình thâm, tương lai nương tựa lẫn , yên tâm ."
Nhan Tâm gật đầu.
Mười mấy phút , Trương Nam Thù cũng trở về nhà.
Nhũ mẫu sai bưng lên mì gà nóng hổi, bảo cả hai cùng ăn một tô.
Ăn xong, họ trang điểm , quần áo, mặc bộ quần áo mới tinh ngày Tết, chúc Tết Phu nhân.
Phu nhân cũng chỉ về từ lão trạch giờ Tý, cả đêm hầu như ngủ.
Vân Vũ
Pháo hoa pháo nổ trong thành, từ giờ Tý đốt đến sáng ngớt, căn bản tài nào ngủ .
Phu nhân để che vẻ tái nhợt, trang điểm đậm.
Làn da bà mịn màng, dù vài nếp nhăn, cũng mất vẻ láng mịn.
Lớp trang điểm của bà vặn và tinh xảo, Nhan Tâm và Trương Nam Thù đều say đắm.
"Phu nhân, nếu bà luôn trang điểm như thế , cả thành ai hơn bà ." Trương Nam Thù .
Lại về Cảnh Nguyên Câu, "Cái cục sắt đó, chỉ cần trắng hơn ba phần, ắt sẽ trai, giống bà."
Năm ngoái Phu nhân trang điểm đậm như , chỉ ăn mặc bình thường.
Phu nhân : "Miệng Nam Thù ngọt nhất ."
Nhan Tâm cũng : "Là thật mà. Mẹ lắm."
Bình thường Phu nhân chỉ dùng chút phấn son, là , thể nhận tuổi tác; một khi trang điểm, vẻ cách, càng thêm tinh tế động lòng .
Cũng toát lên chút khí thế sắc bén.
Vẻ lộng lẫy đầy uy thế , thường thể sánh kịp. Nhan Tâm cảm thấy học ba phần của Phu nhân, cũng đủ hưởng dụng cả đời.
"Đái Trúc, đưa phong bì lì xì cho hai đứa chúng . Vừa đến tẩm mật ong cho , sắp trời đất là ." Phu nhân .
Những hầu hạ trong phòng đều .
Chính viện tràn ngập tiếng vui vẻ.
Cảnh Nguyên Câu lát mới bước , Thịnh Nhu Trinh cũng kịp đến bữa sáng.
Đốc quân đó từ phòng ngủ bước , cũng khen Phu nhân .
Mọi tiên dùng một bữa sáng đơn giản, cả buổi sáng nhiều việc bận rộn.