Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 333: La Trừng Nhi Lật Xe
Cập nhật lúc: 2025-11-22 04:12:48
Lượt xem: 85
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thật ? Cháy ?”
“May là phát hiện kịp thời, chỉ cháy mỗi tiệm t.h.u.ố.c Bách Thảo Đường nhà họ Nhan, mấy cửa hàng liền kề hai bên đều cứu .”
“Thật may mắn.”
La phu nhân trùng sắc mặt, hỏi gia đinh nhà : “Bách Thảo Đường họ Nhan ở phố Vạn Nguyên cháy, cần gì chạy đến đây báo với đại tiểu thư?”
“Dạ, rõ.”
“Ai đến báo?” La phu nhân hỏi.
Gia đinh đáp: “Hình như là một gã hàng rong. Hắn từ phố Vạn Nguyên qua, ngang qua cửa nhà liền thuận miệng một câu.”
Bọn hàng rong khắp các phố, lan truyền đủ loại tin tức.
Phố Vạn Nguyên cách Biệt thự nhà họ La một quãng khá xa, chuyện ngay cửa nhà họ La? Chuyện thật kỳ lạ.
La phu nhân tin là trùng hợp, trong lòng cảm thấy như ai đó sắp đặt một âm mưu gì.
Nhan Tâm và hầu gái của cô chỉ hai tới, giờ lái xe .
“Rốt cuộc là chuyện gì?” La phu nhân nhíu mày, trong lòng dấy lên bất an.
La Trừng Nhi thì tiễn Tống Du Du .
Tống Du Du xin : “Thật xin bác, cháu thấy trong khỏe, xin phép về .”
La Trừng Nhi vẫn đang khuyên: “Du Du, phòng nghỉ ngơi một lát , dùng bữa xong hãy về.”
La phu nhân cũng giữ : “ , tiểu thư Tống, sắp đến giờ khai tiệc .”
Sắc mặt Tống Du Du tươi: “Thôi ạ, thưa bác, cháu thực sự hứng, sợ mất vui . Cháu xin cáo từ.”
La phu nhân rõ nguyên do, nhưng cảm thấy Tống Du Du quá kiêu ngạo, vin cái danh "thanh quý" từ triều , địa vị phận gì, cũng chẳng tài lực, tự cho là tài nữ, là cao thủ du học, ngạo mạn.
La phu nhân sùng bái học vấn, nên cũng thích lắm những như .
“Vậy tiểu thư Tống cẩn thận, hôm khác đến dùng cơm.” La phu nhân .
La Trừng Nhi đuổi theo Tống Du Du, với cô : “Để tiễn .”
Lại thêm, “Vừa nhận tin, tiệm t.h.u.ố.c nhà đẻ của đại tiểu thư hỏa hoạn thiêu rụi .”
Tống Du Du: “Liên quan gì đến ?”
“Cháy , chẳng là tin tức ? Cậu thể bài mà.”
Tống Du Du nhịn giận, với La Trừng Nhi: “ mấy chuyện vụn vặt .”
“ thể xem, xem đại tiểu thư xử lý thế nào. Cậu về cô , c.h.ử.i Đông y, cũng chứ.” La Trừng Nhi .
Sắc mặt Tống Du Du dịu xuống đôi chút.
La Trừng Nhi: “ đưa ?”
Tống Du Du thuyết phục, chỉ do dự: “Cậu tiếp khách ?”
“Không cần, cần. Những khách mời, đều quen lắm. Mấy chẳng liên quan gì đến .” La Trừng Nhi .
Cô gọi đ.á.n.h xe, bảo thắng một cỗ xe ngựa, để cô tiễn Tống Du Du.
Nhà họ La ô tô, nhưng cũng dùng lúc nào cũng , dành riêng phòng khi phụ cô ngoài .
Xe ngựa , thẳng tiến đến phố Vạn Nguyên.
Từ Biệt thự họ La đến phố Vạn Nguyên, một con đường nhanh nhất.
La Trừng Nhi hỏi Tống Du Du: “Cậu mang máy ảnh ? Lát nữa chụp hình, tư liệu tin tức.”
Tống Du Du: “Lúc chạy tin thì mang máy ảnh .”
Một tòa soạn chỉ ba cái máy ảnh, mỗi dùng đều đơn xin phép.
La Trừng Nhi từ ngăn xe ngựa, lấy một túi nhỏ, bên trong một chiếc máy ảnh: “ mang theo.”
Tống Du Du ngạc nhiên.
Nhà họ La giàu, loại máy ảnh đắt đỏ c.h.ế.t như , La Trừng Nhi là tiểu thư quý tộc mang theo chơi, Tống Du Du thật ghen tị.
“… dùng lắm. Đèn flash mở thế nào?” La Trừng Nhi nghịch ngợm vài cái, đưa cho Tống Du Du, “Cậu xem thử .”
Tống Du Du vội vàng đỡ lấy chiếc máy ảnh nặng tay.
Máy cùng loại với máy ở tòa soạn, nhưng chức năng cũng tương tự.
Tống Du Du quả nhiên nghiên cứu nó.
La Trừng Nhi vén rèm xe, ngoài, ánh mắt dán chặt các tòa nhà và phố xá ven đường.
Cô chút căng thẳng.
“Đến nhỉ?” Trong lòng cô nghĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-333-la-trung-nhi-lat-xe.html.]
Cô mơ hồ thấy con phố vẻ ẩm ướt, đường gạch xanh như ai đó té nước, thêm trời lạnh, mãi khô.
Ngay lúc , cỗ xe ngựa dường như đ.â.m thứ gì đó. Va chạm mạnh khiến hình La Trừng Nhi như bay khỏi mặt đất.
La Trừng Nhi va đập đến mức hoa mắt chóng mặt.
Xe ngựa lật nhào.
Trán La Trừng Nhi đập máy ảnh, vỡ một lỗ, m.á.u tuôn ngừng. Trước mắt cô cuồng.
Cô cố gắng giữ cho tỉnh táo, nhưng tầm dần mờ .
Khi La Trừng Nhi kéo khỏi xe ngựa, m.á.u che kín lông mi, mắt cô mở nổi.
Đầu óc ù , gần như thấy tiếng .
Cô gắng sức mở mắt, thấy mặt, đang điều gì đó.
Khi Nhan Tâm đến Bách Thảo Đường họ Nhan ở phố Vạn Nguyên, cửa tiệm cháy chỉ còn khung.
Vì cửa tiệm vẫn trong trạng thái đóng cửa ngừng kinh doanh, chờ bán, trông tiệm, cũng ai tại cháy.
“Trời tháng Chạp, khắp nơi đốt pháo, lẽ là pháo hoa rơi trong sân.”
“Cũng thể là lúc về quên dập tắt lửa than, từ từ âm ỉ bùng lên ngọn lửa lớn.”
“Tiếc thật. Dù kinh doanh khá, rốt cuộc cũng là một cửa tiệm lớn.”
“May là ai c.h.ế.t cháy.”
Nhan Tâm và Bạch Sương bên cạnh, ngóng lời bàn tán của hàng xóm.
Cô chen lên phía , chỉ lặng lẽ .
Tuổi của cửa tiệm t.h.u.ố.c còn lớn hơn cô. Khi cô bảy tuổi, nó tu sửa một , khai trương , khách tấp nập.
Lúc đó thật náo nhiệt.
Vào thời kỳ hưng thịnh nhất, học việc ở tiệm t.h.u.ố.c lên đến hai mươi tám , Trương Phùng Xuân lúc đó chính là học ở đây.
Sau đó, cơ sở đó, nhà họ Nhan mở thêm ba chi nhánh nữa, bao gồm cả cửa tiệm ở phố Vạn An của hồi môn cho Nhan Tâm.
Tổ phụ cô giỏi kinh doanh. ông ngay thẳng, y thuật giỏi, luôn theo, ông đại chưởng quỹ.
Những đại chưởng quỹ đó, đều kính phục y thuật của ông, cũng từng chịu ân huệ của ông.
Nhà họ Nhan ngày nay, còn sức hút như nữa.
Tiệm t.h.u.ố.c cho cả dòng họ Nhan phát đạt.
Đến bây giờ, nó đổ sập.
Vân Vũ
Nhan Tâm nó sẽ đổ, âm thầng buông xuôi. Cô tự nhủ, tiệm t.h.u.ố.c hủy thì hơn, vẫn còn hơn là để khác c.h.ử.i nó bán t.h.u.ố.c kém chất lượng, khiến tổ phụ cũng gánh tiếng .
nước mắt ngừng tuôn rơi.
Bạch Sương nhẹ nhàng nắm lấy tay cô: “Đại tiểu thư.”
Nhan Tâm lau nước mắt: “Không .”
Người nhà họ Nhan đến muộn, Nhan Tâm và Bạch Sương lùi phía đám đông.
Bác cả của Nhan Tâm, phụ cô và mấy trai, họ, đối diện với cửa tiệm gào t.h.ả.m thiết.
Họ vì di sản của tổ phụ hủy hoại, mà vì tiền lớn sắp moi cánh mà bay.
Nhan Tâm phía đám đông, lặng lẽ cảnh tượng xa của họ.
Người ruột của cô hình như liếc về phía cô, Nhan Tâm lùi đám đông hơn, tránh ánh mắt của .
Hắn lẽ mấy quen Nhan Tâm, với cô, liếc liền thu hồi ánh mắt.
Dần dần, xem giải tán, Nhan Tâm và Bạch Sương cũng về.
Hai họ mỗi cưỡi một con ngựa, trở về Viện Tùng Hương.
Trình Tẩu trông thấy mặt Nhan Tâm đỏ ửng, lập tức lấy khăn nóng cho cô: “Sao ? Cái mặt , là thế?”
“Không , chúng từ phố Vạn Nguyên cưỡi ngựa về, gió thổi đấy.” Nhan Tâm .
Trình Tẩu càng kinh ngạc: “Xe ?”
“Đỗ gần Biệt thự họ La, dây phanh của nó ai đó cắt đứt .” Nhan Tâm .
Mặt như Trình Tẩu đều biến sắc.
Bán Hạ thậm chí tiến lên sờ tay Nhan Tâm, vẻ mặt lo lắng: “Không thương chứ?”
“Không, chúng chuẩn sẵn từ .” Nhan Tâm đáp.
La Trừng Nhi tính toán cô, giờ tình hình thế nào, thương trong va chạm .