Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 359: Em Có Muốn Theo Anh Bỏ Trốn Đến Hồng Kông Không?
Cập nhật lúc: 2025-11-22 10:35:27
Lượt xem: 65
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cuối tháng Ba, vài trận mưa bụi lất phất rơi, lá cây trong sân vườn càng thêm xanh thẫm, bóng râm um tùm phủ kín mặt đất.
Những ngày Cảnh Nguyên Câu trong thành, cuộc sống của Nhan Tâm khá bận rộn.
Cô bắt đầu thường xuyên mặt ở tiệm thuốc, bào chế thuốc, dạy học và khám.
Cửa hàng mới ở phố Vạn Nguyên xây dựng gần xong, lẽ cuối năm sẽ thể khai trương trở , Nhan Tâm đang đào tạo vài học việc.
"Lục tiểu thư, một chuyện vui." Trương Phùng Xuân với cô.
Nhan Tâm từng thấy vui vẻ đến thế, lập tức đoán là chuyện gì, hỏi: "Chị dâu t.h.a.i ?"
"Tiểu thư ?"
"Anh vui đến mức . Nếu chị dâu thai, nghĩ chuyện gì khác." Nhan Tâm .
Trương Phùng Xuân: "Có t.h.a.i thật, sắp ba tháng . Mẹ mấy hôm nay bắt đầu ăn chay, cầu phúc cho con Nguyệt Nhi."
Nhan Tâm: "Là con gái ?"
" xem mạch thấy giống con gái." Trương Phùng Xuân .
Nhan Tâm: "Chúc mừng nhé, Phùng Xuân ca."
Trương Phùng Xuân cảm ơn, mặt mày hớn hở.
Nhan Tâm dặn Nhị chưởng quầy lấy từ quầy t.h.u.ố.c một ít t.h.u.ố.c bổ quý giá, sai một tiểu hộp tống đến cho Vương Nguyệt Nhi.
Nghĩ đến kiếp Trương Phùng Xuân, đại chưởng quầy cho cô cả đời và cả đời độc , Nhan Tâm cay sống mũi.
Sau khi trọng sinh, cô nỗ lực sống, chỉ là mở cho một con đường, mà còn giúp đỡ những xung quanh.
Mẹ của Trương Phùng Xuân t.h.u.ố.c men dưỡng dưỡng, sức khỏe dần hồi phục; cũng một vợ chiều chuộng, sắp lên chức cha.
Cuộc sống ý nghĩa, Nhan Tâm cũng cảm thấy mệt mỏi nữa.
Buổi chiều, khi kết thúc giờ dạy, cô đang cùng Trương Phùng Xuân đối chiếu sổ sách, tiểu hộp chạy : "Đông gia, Đại chưởng quầy, vị khách quý đến, tìm Đông gia."
Nhan Tâm tùy ý hỏi: "Ai ?"
"Là Đại công t.ử Thanh Bang." Tiểu hộp .
Nhan Tâm ngẩng mắt lên.
Trương Phùng Xuân sắc mặt cô, : " xem thử."
Nhan Tâm dậy: "Không cần. Sổ sách gửi đến Viện Tùng Hương, gọi Phùng Ma giúp đối chiếu. tiếp đãi ."
Chu Quân Vọng đang uống trong phòng nghỉ.
Thời tiết ấm áp hơn, đổi sang chiếc áo dài đơn, màu xanh thiên thanh.
Tóc mai cắt gọn gàng, tóc vẫn chải hết phía , lộ khuôn mặt tuấn tú. Xương hàm góc cạnh, càng tôn lên khí chất.
Ôn nhu nhưng cũng sự sắc bén.
Khi Nhan Tâm bước , dậy: "Đại tiểu thư."
"Quân gia." Nhan Tâm gật đầu, "Có việc gì ?"
"Dì khỏe, một thời gian , vẫn thỉnh Đại tiểu thư đến khám bệnh." Anh .
Nhan Tâm vốn bao giờ từ chối bệnh nhân tìm đến chữa bệnh, nhưng cô đến phủ Châu, bèn : "Quân gia, phu nhân thể ?"
"Khá khó khăn."
"Nhà xe , hãy đỡ bà lên xe. sẽ đợi ở đây." Nhan Tâm .
Chu Quân Vọng khẽ một tiếng, con ngươi đen láy yên tĩnh đến rợn : "Đại tiểu thư, cô hiểu lầm , nên mới phòng sâu như . há hại cô chứ?"
Nhan Tâm từng nghĩ đến chuyện xé mặt với , bèn : "Hôm nay bận việc, khám. Thỉnh phu nhân đến đây, cũng là yêu cầu chính đáng, Quân gia. Là suy nghĩ quá nhiều ."
Chu Quân Vọng khổ một tiếng.
Anh cô, sắc mắt dần đậm, môi mỏng khẽ mím : "Vẫn thỉnh Đại tiểu thư khám, tiền khám bệnh sẽ thiếu của cô."
Nhan Tâm là bác sĩ, qua vài câu, liền đồng ý khám.
Cô cho Bạch Sương cùng.
Ngồi xe của Chu Quân Vọng, đường hỏi thăm tình hình bệnh của Chu phu nhân.
Chu phu nhân thể chất vốn , là do thời gian dài ngủ yên, tim đau âm ỉ, đầu đau như búa bổ.
Nhan Tâm gặp Chu phu nhân, phát hiện bà càng gầy hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-359-em-co-muon-theo-anh-bo-tron-den-hong-kong-khong.html.]
Kiếp bà thọ dài, kiếp thể cũng khá, trông như còn bao nhiêu thời gian nữa.
Nhan Tâm với bà, chỉ là lòng thương cảm của thầy t.h.u.ố.c dành cho bệnh nhân.
Cô tiên bắt mạch cho Chu phu nhân. Mạch tế nhuyễn sác, rêu lưỡi trắng mỏng.
"... Đây là tâm tỳ lưỡng hư, hư nhiệt nội nhiễu, gì nghiêm trọng, phu nhân hãy thả lỏng tâm trí." Nhan Tâm .
Chu phu nhân vẫn là một phụ nữ nghiêm nghị, , chỉ nhạt nhẽo : "Mỗi cô đến, bệnh của đều giảm ba phần."
Nhan Tâm : "Đây là duyên thầy t.h.u.ố.c giữa và bà chăng. Bệnh của bà, vặn đều là những bệnh chữa."
"Lẽ nào còn bệnh cô ? Cô là thiếu thần y mà." Chu phu nhân .
Nhan Tâm: "..."
"Xem thứ gọi là duyên phận, là , là ." Chu phu nhân .
Bà cũng cố ý châm chọc Nhan Tâm, mà là ý ám chỉ.
Nhan Tâm tức giận, cũng giả vờ hiểu. Cô hỏi thêm một tình trạng bệnh của Chu phu nhân, ví dụ như bắt đầu từ khi nào, tình cảnh lúc phát bệnh , vân vân.
Sau khi kết thúc việc thăm khám, Nhan Tâm vẫn là : "Chỉ cần thuận uất an thần, giáng hỏa trừ phiền là , kê một thang thuốc, uống nửa tháng. Nửa tháng , sẽ đến tái khám."
Cô kê thái t.ử sâm, hợp hoan bì, bá t.ử nhân, toan táo nhân, v.v., trọng điểm là hòa âm ích khí, điều sướng tâm mạch.
Sau khi kê xong đơn thuốc, Nhan Tâm định cáo từ thì Chu phu nhân giữ cô dùng bữa.
"Quân Vọng, con tiếp đãi thiếu thần y." Chu phu nhân , "Dùng một bữa cơm. Đường xá xa xôi, đừng để bụng đói về."
"Thật sự cần , Chu phu nhân."
"Dùng một bữa cơm tốn thời gian ." Chu phu nhân trầm giọng, "Cho dù là ông nội cô, cũng cứng nhắc như cô."
Nhan Tâm bận tâm, chỉ : "Ở nhà thật sự chút việc. Để hôm khác . Lần đến tái khám, nếu thời gian rảnh rỗi, sẽ phiền đến bà cũng muộn."
Cô đợi Chu phu nhân thêm gì, rời .
Chu Quân Vọng vẫn tiễn cô, xin cô.
"Dì nóng nảy. Thân thể của bà lắm ?" Chu Quân Vọng hỏi.
Nhan Tâm thành thật : "Các nên chiều theo bà nhiều hơn, đừng để bà buồn lòng."
Lại hỏi, "Lần đáng lẽ là do can hỏa quá mạnh, tại ?"
Chu Quân Vọng trầm mặc một lát, khổ: "Ba mới một tiểu mới."
Nhan Tâm , nhớ đến kiếp Chu Quân Vọng mấy bà vợ, đều là kiệu hoa long phượng rước về, phân vợ lẽ.
Cô giây lâu mới hồn: "Anh nên khuyên giải phu nhân nhiều hơn, giúp bà thư giãn tinh thần. Mạng sống là của chính ."
"Cũng chỉ vì tiểu mới. Tiểu mới , đây từng chịu ơn của dì , bà thường xuyên chiếu cố nàng ." Chu Quân Vọng .
Phản bội kép, nên mới đả kích nặng nề.
Chu phu nhân vốn tính tình khoáng đạt.
"Bà còn và em trai , hai các nhớ ơn bà, xem bà như đẻ, bà cũng thể dần dần khá lên." Nhan Tâm .
Chu Quân Vọng: "Đàn ông dường như đều như . Cho dù bạn vất vả công lao cao cả thế nào, rốt cuộc cũng địch tuổi trẻ sắc . Đàn ông càng quyền thế, càng như thế."
Nhan Tâm: "Quân gia cũng là đàn ông quyền thế."
" thì thể buông bỏ. Hồng Kông, chút buôn bán nhỏ, sống cuộc sống bình thường. Cũng đưa dì dưỡng bệnh." Chu Quân Vọng .
Hai kiếp, đều lên kế hoạch buông bỏ Thanh Bang để Hồng Kông mưu sinh.
Nhan Tâm cuối cùng .
Cô chỉ : "Như cũng . Cuộc sống nào, cũng chỉ là sống qua ngày."
"Ở Hồng Kông một trường Đại học Y khoa. Còn em? Em học Tây y ?" Chu Quân Vọng hỏi cô.
Nhan Tâm .
Vân Vũ
"Nhan Tâm, em cùng Hồng Kông ?" Anh đột nhiên hỏi.
Nhan Tâm sững sờ.
Trong chốc lát, cô cảm thấy như thời gian gian đảo lộn, ranh giới giữa kiếp và kiếp trở nên mờ nhạt.