Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 371: Dụng Ý Của Món Quà

Cập nhật lúc: 2025-11-22 10:35:39
Lượt xem: 82

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Phùng Xuân với Nhan Tâm quyết định của .

"Chủ nhân, cô thấy khả thi ?" Trương Phùng Xuân hỏi.

"Được." Nhan Tâm .

Kiếp Nhan Tâm nếm trải đủ nỗi khổ vì con cái; cũng chứng kiến nỗi phiền não của Phu nhân Đốc quân, La phu nhân khi nhận nuôi con.

Cô thực sự sợ cụm từ "nhận nuôi con" .

"Nhận đồ thì . Đôi bên một ranh giới rõ ràng, trông chờ , cũng dựa dẫm . Bình thường dùng tình cảm để đổi lấy tình cảm. Đến lúc tuổi già cảnh ngộ thế nào, ai thể dự đoán ?" Nhan Tâm .

" là như ." Trương Phùng Xuân .

Nhan Tâm: "Chọn đồ , đừng chọn những đứa tuổi còn quá nhỏ, tính cách định hình. Một là nó sẽ trưởng thành , rủi ro quá lớn; hai là xem tính cách của cha ruột thịt của nó."

Trương Phùng Xuân ghi nhớ từng điểm một.

Nhan Tâm , vẫn tiếc cho , cuộc sống của rõ ràng sắp viên mãn. cuộc sống luôn khó khăn khắp nơi.

Bức tường thành đột nhiên xô đổ, thì hãy dọn sạch đống đổ nát, xây từ đầu.

Không thể mãi lóc, oán trách đống đổ nát, và hoài niệm về sự vững chắc, kiên cố của bức tường thành cũ - dù đến , nó cũng còn nữa.

Ít nhất thì cuộc sống và cảnh của Trương Phùng Xuân bây giờ cũng hơn nhiều so với kiếp .

Nhan Tâm chỉ thể an ủi bản như .

Cảnh Nguyên Câu vội vã đến, vội vã . Nhan Tâm vốn tưởng đợt tuần tra kiểm tra sẽ kéo dài.

Không đầy mười ngày , và Đốc quân trở về Dịch Thành.

Vừa về đến nơi, lập tức đến Viện Tùng Hương.

Anh trở về buổi trưa, Nhan Tâm đang ăn cơm trưa.

Hôm nay khẩu vị của cô bình thường, sắp mùa mưa, thời tiết oi bức, Nhan Tâm ăn uống khá tùy tiện.

Cảnh Nguyên Câu mâm cơm của cô: "Một em cứ ăn uống qua loa như ?"

Nhan Tâm: "Cũng mà."

"Hai món rau."

"Trứng xôi tính là rau." Nhan Tâm .

Cô sai chuẩn nước nóng, gọi Trình Tẩu nấu mì.

Khi Cảnh Nguyên Câu tắm rửa xong, Trình Tẩu bưng mì gà lên bàn.

Anh ăn xong bát mì, ôm Nhan Tâm trở về phòng.

Ánh nắng tháng Tư rực rỡ, theo làn gió nhẹ thổi động rèm cửa, nhảy nhót nhẹ nhàng. Lá cây xào xạc, xen lẫn một tiếng thở hổn hển khó nhịn, tựa như bong bóng li ti, tan biến trong ánh nắng ấm đầu hạ.

Nhan Tâm chân tay mềm nhũn, cũng mềm nhũn, áp sát lòng .

Cảnh Nguyên Câu hôn lên mặt cô tỉ mỉ, như thể bao giờ chán.

"Anh buộc em thắt lưng." Anh .

Nhan Tâm , nhẹ nhàng nắm lấy tay , xoa xoa vùng chai tay phía trong ngón trỏ do cầm s.ú.n.g mà : "Buộc cả ngày như , lâu cũng thấy vướng víu."

Cảnh Nguyên Câu: "Anh thấy mệt, khỏe lắm."

Nhan Tâm .

lúc thật lòng. Khi hai đang đắm đuối yêu đương, thứ đều là chân thành.

nếu cô dựa dẫm , treo , ngày tháng lâu dần cũng sẽ tiều tụy.

mất hứng, ngẩng mặt lên, hôn lên cằm .

Cảnh Nguyên Câu lập tức phủ lấy môi cô.

Sau khi trở về, ở bên Nhan Tâm tiêu khiển ba ngày.

Mỗi ngày ăn cơm, ngủ, dạo, thời gian trôi qua. Bữa nào cũng ngon, giấc ngủ nào cũng ngon lành, vui vẻ như chốn bồng lai.

"Đây lẽ là thời gian nhất của chúng ." Nhan Tâm nghĩ .

Không cô bi quan, mà là tình cảm trong giai đoạn ban đầu vốn dĩ , thêm những ngày gặp nhiều, mỗi ngày đều quý giá.

Nó đặt nền móng tình cảm vô cùng vững chắc.

cuộc sống mài mòn khiến hai mệt mỏi, vẫn sẽ xa cách với cô.

"Sắp đến sinh nhật , em một đôi giày." Nhan Tâm với .

Cảnh Nguyên Câu: "Năm nay sinh nhật, tổ chức long trọng một chút."

"Tại ?"

"Về sẽ ăn mừng sinh nhật nữa. Đã chồng , ba , sinh nhật của bản còn quan trọng nữa. Ba bao giờ ăn mừng sinh nhật." Cảnh Nguyên Câu .

Nhan Tâm bật : "Khổ ?"

"Đàn ông mà, cái mất cái ." Cảnh Nguyên Câu .

Nhan Tâm: "Anh long trọng thế nào?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-371-dung-y-cua-mon-qua.html.]

"Tại Vạn Cẩm Đại Tiệm hoặc Vạn Dương Đại Tiệm, bao hết sảnh tiệc, bày ba bốn chục bàn, mời hết họ hàng bạn bè." Cảnh Nguyên Câu .

Giờ đây, cứ đến việc bày tiệc ở đại tiệm là Nhan Tâm thấy nổi da gáy.

Gần đây hiểu , mỗi yến tiệc đều yên .

Có lẽ vì cô bình thường giao thiệp, trốn tránh ngoài. Những kẻ thù hận cô, hãm hại cô, chỉ thể nhân lúc cô tham dự yến tiệp để quấy phá.

Cô thực sự sợ .

cô cũng tiện phản đối, bảo đừng mấy trò . Trong trường hợp vi phạm nguyên tắc, Nhan Tâm cho khác sự tự do.

Quá nhiều ràng buộc sẽ đẩy mối quan hệ xa. Dù Cảnh Nguyên Câu yêu cô, cô cũng thể vì một chút chuyện nhỏ mà mất hứng của .

Biểu cảm của Nhan Tâm chỉ lặng một chút, : "Náo nhiệt thế ?"

"Nếu em thích náo nhiệt, sẽ mời riêng em." Cảnh Nguyên Câu .

"Nguyên Câu, sự náo nhiệt của em đều thích." Nhan Tâm .

Cảnh Nguyên Câu ôm cô hôn một cái.

Anh lo liệu chuyện .

Trương Nam Thù cũng tìm Nhan Tâm, vui vẻ với cô: "Ba gửi cho nhiều quà, còn cả nữ trang."

mang đến một cái hộp to cỡ hộp cơm, đựng đầy nữ trang bên trong.

Vàng bạc châu báu, đủ loại đủ màu; cặp tóc kim cương, dây chuyền, vòng tay vàng, trâm phượng...

"Nhìn hoa cả mắt." Nhan Tâm .

"Em chọn mỗi thứ một cái . Ở nhà nữ trang dùng hết, chất đầy núi. Ở đây đồ ba gửi, phu nhân cho, chứa nổi." Trương Nam Thù .

Nhan Tâm: "Thật khiến ghen tị."

Vân Vũ

"Ta cũng thấy, ai ghen tị với , đó đúng là ngu." Trương Nam Thù .

Nhan Tâm bật .

Trương Nam Thù ép chọn nữ trang, món nào cũng thử xem.

"... Cái nhẫn , quá thô, hợp với tay em." Trương Nam Thù .

chọn một chiếc nhẫn vàng, đeo ngón áp út của Nhan Tâm.

Hơi rộng một chút.

Trương Nam Thù lấy một cái khác.

Thử đeo mấy cái, Nhan Tâm mệt , liền : "Cái vàng em thích, lấy nó ."

Trương Nam Thù còn đeo cho cô, thử xem: "Cũng , lỏng chặt, lấy nó ."

Lại bảo Nhan Tâm thử đeo vòng tay, trâm cài và trâm phượng.

Nhan Tâm vò đầu bứt tai cả buổi sáng, mệt đến mức ngẩn ngơ.

"Thật ngọt ngào mà cũng thật mệt mỏi." Nhan Tâm .

Trương Nam Thù: "Ta tặng đồ cho em, em còn phàn nàn?"

"Cô đưa nguyên gói cho em, hơn là bắt em thử từng món." Nhan Tâm .

Trương Nam Thù: "Đưa nguyên gói, hợp với màu da khí chất của em, em lấy cất hộp, ý nghĩa gì? Thà rằng cất trong hộp của , còn chiếm chỗ của em."

Nhan Tâm chịu thua: "Em sai ."

"Vậy thì mời ăn cơm." Trương Nam Thù .

Nhan Tâm lập tức : "Em mời."

Cô mời Trương Nam Thù ngoài ăn một bữa đồ Pháp, Trương Nam Thù mới vui vẻ trở về.

Nhan Tâm lật xem từng món nữ trang cô tặng.

Món nào cũng khá đắt tiền.

"Mình nên tặng thứ gì đây? Toàn là cô mang đồ cho ." Nhan Tâm nghĩ.

Nữ trang gì đó, Trương Nam Thù thiếu, đem tặng cũng chỉ để cô cất hộp, ý nghĩa gì; tiền bạc cô cũng thiếu.

Duy chỉ đồ thủ công mới giá trị.

Nhan Tâm nhớ lời Trương Nam Thù phàn nàn, gần đây cân nặng tăng năm cân, eo thịt, sườn xám sửa kích thước.

Cô quyết định một ít "Thanh Giảm Tán", kết hợp với thể chất của Trương Nam Thù, trong trường hợp hại sức khỏe, giúp cô giảm bớt cân nặng.

Nhan Tâm xuống đơn thuốc, quen thuộc với thể chất của Trương Nam Thù, cô nhanh chóng phối xong, tự đến hiệu t.h.u.ố.c chế thành thuốc.

Trong lúc bận rộn, đến ngày hai mươi lăm tháng Tư, sinh nhật Cảnh Nguyên Câu.

Nhan Tâm dậy sớm lựa chọn quần áo nữ trang, sai Bán Hạ chải tầu trang điểm cho cô.

thật long trọng mà đến.

 

Loading...