Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 383: Hẹn hò đêm khuya
Cập nhật lúc: 2025-11-22 16:17:50
Lượt xem: 81
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đám tang của Đại phu nhân họ Chương tổ chức qua loa, sơ sài.
Sau khi bà c.h.ế.t, Nhị lão gia và Thất lão gia nhà họ Khương đến tranh giành tòa nhà.
Khương Song Châu, Nhị thiếu gia duy nhất của nhà họ Khương còn sống, kiện họ tòa.
Nhan Tâm mặt, chuyện với họ: "Thà rằng bán căn nhà . Tiền chia ba phần. Nếu cứ gây đến mức tòa, sẽ mất cả lẫn tiền."
Cả ba chú cháu đều về phía Nhan Tâm.
Nhan Tâm: " quen một , cô sẵn lòng trả sáu nghìn đại dương."
Một tòa nhà lớn như Khương công quán, thể bán ba nghìn đại dương là . Nếu bán gấp, giá càng ép thấp hơn.
Nhị lão gia và Nhị phu nhân : "Chúng đang bàn tính."
Họ ngoài dò hỏi giá cả.
Thất lão gia, Nhị thiếu gia Khương Song Châu cũng điều tương tự.
Chẳng mấy chốc, họ phát hiện thị trường gần như khách hàng nào sẵn sàng trả giá cao tới sáu nghìn đại dương.
Họ đồng ý.
Nhan Tâm nhờ Trình Tam Nương mặt mua tòa nhà, chuyển giao cho Trình Tẩu, hầu của Nhan Tâm.
Tiền do Nhan Tâm chi trả.
Nhan Tâm vẫn sốở tại Viện Tùng Hương; Phụ Dung chuyển , sư phụ của cô là Tôn Anh Lan cho cô mượn một căn nhà con phố vũ trường để ở.
Sau khi chuyển , Nhan Tâm tháo tấm biển "Khương Công Quán" ở cổng, niêm phong cửa chính.
Nơi chìm tĩnh lặng.
Nửa con hẻm, bộ Khương công quán, giờ đều thuộc về cô.
Khi thứ lắng xuống, là đầu tháng Sáu, tiết trời mùa hè oi bức.
Cô phó quan, hầu, sống ở đây cảm thấy cô đơn mà trái thoải mái.
Đây lẽ là quãng thời gian dễ chịu nhất của cô.
Thù lớn trả, nhẹ nhõm tự tại.
"... Bên ngoài đang gì về ?" Nhan Tâm hỏi Bạch Sương.
Bạch Sương thường dò la tin tức.
"Đều đang c.h.ử.i bới Quách Ỷ Niên, và bàn tán xem cô thực sự là đảng Bảo hoàng . Mọi nhắc đến tiểu thư, một nửa chê một nửa khen." Bạch Sương .
Nhan Tâm: "Tốt hơn tưởng."
Vai diễn " vô tội" mà cô đóng, là một chiếc mặt nạ vô cùng hảo, đến giờ vẫn đeo cô.
Dù khác cô độc ác, cũng sẽ vì những thành tích thành công của cô mà kính nể ba phần, dám chà đạp cô xuống bùn.
Nếu một ngày nào đó cô thất bại, phủ Đốc quân đuổi cổ, thì những tai tiếng mới chất đống lên cô.
"Cái hại của việc thường giao thiệp, là nhiều quan hệ, chẳng quen ai. Cái lợi là khi xảy chuyện, tin tức lộ ngoài, khiến khác thấu hư thực của ." Nhan Tâm .
Bạch Sương gật đầu.
"Chỉ điều, thiếu phu nhân phủ Đốc quân, thì thể suốt ngày trốn tránh nữa." Cô .
"Tiểu thư lo lắng?"
Nhan Tâm mỉm : "Một chút."
Vân Vũ
Gió đêm đầu hè oi nồng, Nhan Tâm hứng thú ăn uống, bảo Trình Tẩu ít mì lạnh.
Cảnh Nguyên Câu gọi điện cho cô.
"Chiều mai trở về thành." Giọng vui vẻ.
Nhan Tâm ảnh hưởng, tâm trạng cũng bay bổng hơn: "Được."
Anh sắp về .
Cô lập tức dặn Trình Tẩu ngày mai mấy món Cảnh Nguyên Câu thích ăn.
Anh chịu đồ thanh đạm, là những món đậm đà dầu mỡ, cá thịt đầy mâm.
Trình Tẩu lập tức lên thực đơn.
Hôm , Viện Tùng Hương quét dọn trong ngoài, chờ đợi Cảnh Nguyên Câu "về nhà".
Anh gọi điện tối sẽ về.
Không ngờ, lúc giữa trưa, khi mặt trời gay gắt nhất, đến Viện Tùng Hương.
Anh mặc quân phục màu xám thép, quần áo từ trong ngoài ướt đẫm mồ hôi. Tóc chảy thành giọt. Da thịt nóng rực, mồ hôi to như hạt đậu.
Nhan Tâm kinh ngạc: "Sao nóng thế ?"
"Phi ngựa về. Trên đường quan một đoạn mưa mấy hôm sập, xe kẹt giữa đường, thực sự thể chờ đợi nữa." Anh .
Nhan Tâm: "..."
"Chuẩn nước lạnh, tắm ." Anh .
Nhan Tâm: "Thay quần áo , đợi mát mẻ chút hãy tắm. Người nóng hổi thế mà tắm nước lạnh, tối nay sẽ ốm mất."
Cảnh Nguyên Câu : "Thế thì thể ốm ."
Bán Hạ tìm quần áo vải mùa hạ cho , bưng một chậu nước nóng cho .
Nhan Tâm bảo lau .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-383-hen-ho-dem-khuya.html.]
Anh kéo tay cô: "Giúp lau ."
"Anh trẻ con nữa."
"Giúp , Tâm Tâm." Câu , giọng trầm xuống, đặc biệt ấm áp.
Anh khẽ môi tai cô.
Nhan Tâm thấy rờn rợn.
Anh ôm mặt cô, hôn cô: "Dạo gần đây chuyện lớn, Tâm Tâm. Thật tuyệt vời, chuyện em khiến thán phục."
Anh hôn cô, khen cô, Nhan Tâm cả mềm nhũn.
Cô dựa , trao nụ hôn, còn chê : "Người đầy mồ hôi, lên giường của em."
"Không lên." Tay nắm lấy eo cô, "Nếu sợ em thoải mái, căn bản chẳng thèm cái giường đó."
Mặt Nhan Tâm đỏ bừng.
Cô cũng nóng lên.
Hẹn là sẽ lau qua cho nhanh, nhưng một tiếng mới .
Má Nhan Tâm ửng hồng, thái dương cũng lấm tấm mồ hôi.
Cảnh Nguyên Câu mặc áo dài vải mùa hạ màu xanh, quần dài, bàn ăn chờ cơm.
"... Đây là nước me ướp lạnh. Thiếu gia uống chút , giải nhiệt khai vị." Trình Tẩu .
Cảnh Nguyên Câu uống một hết nửa bát.
Nhan Tâm uống bát khác, trêu : "Uống như trâu uống nước."
"Sao, uống nước me cũng từng ngụm từng ngụm một ?"
"Từng ngụm một thì c.h.ế.t vì gấp ?" Nhan Tâm .
Cảnh Nguyên Câu: "Không c.h.ế.t , chỉ là cần thiết lắm."
Nhan Tâm: "..."
Bữa tối thích nhất là móng giò hầm.
Ăn no uống say, nghỉ ngơi chốc lát, tắm rửa thỏa thuê.
Anh dẫn Nhan Tâm ngoài chơi.
Nhan Tâm ngạc nhiên: "Đã sáu giờ ."
Đêm hè đến muộn, lúc mặt trời vẫn như chảo lửa treo trời, nhưng dù cũng là lúc hoàng hôn.
"Trời thế , đương nhiên ngoài chơi ban đêm. Ban ngày ngoài chơi, nóng c.h.ế.t ?" Cảnh Nguyên Câu .
Nhan Tâm tranh cãi với , mà hỏi: "Đi ? Bờ biển ?"
"Em đến bờ biển? Thôi đến , ồn ào lắm. Chúng tìm chỗ yên tĩnh một chút." Cảnh Nguyên Câu , "Chúng khỏi thành."
Nhan Tâm: "..."
Cô thể thắng nổi những ý nghĩ kỳ lạ của , đành theo.
Cảnh Nguyên Câu dẫn cô đến một trang viên ở ngoại ô thành phố.
Trang viên bên sông, chiếc thuyền thúng sạch sẽ, Cảnh Nguyên Câu chèo nó giữa dòng sông.
Đêm nay trăng, chỉ lấm tấm ánh , khắp nơi tối đen như mực, chỉ còn ngọn đèn khí mỏng manh ở mũi thuyền, chiếu rọi một vùng nước nhỏ hẹp.
Trong thuyền thúng lót chăn đệm.
Cảnh Nguyên Câu gì, chỉ ôm lấy Nhan Tâm xuống.
"... Đến đây gì?"
"Ngắm trời, tiếng nước." Cảnh Nguyên Câu .
Nhan Tâm: "..."
"Mẹ chọn ngày cưới, Trung thu, mùng bảy tháng Chín." Cảnh Nguyên Câu với cô.
Nhan Tâm thấy lòng xao động.
"Những ngày sắp tới, sẽ khó khăn hơn cuộc sống ở Viện Tùng Hương. Anh thực sự sợ em hối hận khi lấy ." Anh .
Nhan Tâm: "Anh xem thường em đến ? Em đồng ý, lẽ nào phản bội?"
"Anh xem thường chính ." Anh , "Bao nhiêu chuyện. Tâm Tâm, em nhất định sẽ nhớ về cuộc sống vui vẻ khi sống ở Viện Tùng Hương."
Nhan Tâm thấy lòng xao động.
Cô khẽ c.ắ.n môi.
Đại phu nhân c.h.ế.t, dư luận về Nhan Tâm cũng lắng xuống, tòa nhà Đốc quân ban cho cô cô cũng thu dọn xong.
cô vẫn chuyển .
Cảnh Nguyên Câu , cô đang tận hưởng sự an nhàn hiện tại.
Anh sắp cưới cô, tự tay phá vỡ sự yên tĩnh mà cô vun đắp hơn hai năm.
Chỉ hy vọng rằng khi cô bận rộn, hãy nhớ về khoảnh khắc trong đêm hè chiếc thuyền thúng, lúc họ cùng tiếng nước ngắm trời, để thể bao dung thêm một chút.
"A Kiêu, em hối hận. Được lấy là phúc phần của em." Nhan Tâm .
"Tâm Tâm thật ." Cảnh Nguyên Câu hôn lên môi cô.