Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 388: Gieo Một Mầm Nghi Kỵ Trong Lòng Đốc Quân
Cập nhật lúc: 2025-11-23 04:11:46
Lượt xem: 88
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mùa hè năm nay ở Nghi Thành kéo dài một cách khó chịu.
Nóng bức khó chống đỡ.
Nhan Tâm cảm thấy lạnh giá.
Cô đeo chiếc mặt dây mà Cảnh Nguyên Câu ném cho cô, thu cảm xúc, giúp đỡ Phu nhân Đốc quân xử lý việc nhà.
Cậu vẫn về, Thịnh Nhu Trinh c.h.ế.t ngay tại chỗ trong vụ nổ, Cảnh Nguyên Câu mất tích, Phu nhân gục ngã.
Phu nhân sốt cao dứt.
Nhan Tâm bắt mạch cho bà. Bà triệu chứng bệnh rõ ràng.
Điều mới thật đáng sợ.
Nhan Tâm chăm sóc bà, cần giúp bà trông coi việc gia đình.
Hai hầu mà Phu nhân giao cho cô, Cát Tẩu và Vi Minh, lúc phát huy tác dụng. Họ quen thuộc với nhiều việc trong phủ Đốc quân, giúp Nhan Tâm nhiều.
Nhan Tâm bao giờ cho phép bản nghĩ về tình hình của Cảnh Nguyên Câu.
"Anh sẽ trở về thôi." Cô chỉ tự nhủ bản như .
Cô dọn đến phủ Đốc quân, sống trong tòa nhà nhỏ của Trương Nam Thù.
Nhà họ Trương ở Bắc thành gửi điện báo, trai thứ hai của Trương Nam Thù sắp "hộ tống" Cảnh Trọng Lâm trở về, nhân tiện đón Trương Nam Thù về.
Trương Nam Thù sắp trở về nhà.
Với Nhan Tâm, đây chẳng khác nào tuyết thêm sương.
Trương Nam Thù thể . Bản cô chính là "con tin", Cảnh Trọng Lâm sắp trở về, thì cô về, đây là việc quân cơ quan trọng.
Cô gì.
Ngược , Trương Nam Thù mấy , giận dỗi với nhũ mẫu của .
Nhũ mẫu liên tục khuyên cô: "Nam Thù, nếu con , Nguyên soái sẽ thế yếu."
"Sao đúng lúc ? Con thể yên tâm rời ? Ít nhất con đợi thằng ngốc đó về chứ." Trương Nam Thù .
Nhũ mẫu: "Không chuyện chúng thể quyết định. Hai nhà định , mười vạn đại quân khi chỉnh biên đóng quân ."
Nhan Tâm chuyện, cũng giúp khuyên cô : "Nam Thù, thiên hạ bữa tiệc nào tàn. Nếu chúng duyên, vẫn sẽ gặp . Tấm chân tình cô dành cho , từng nghi ngờ dù chỉ nửa phần."
Trương Nam Thù khuôn mặt gầy gò rõ rệt nhưng vẫn điềm tĩnh của cô, trong lòng càng thêm đau khổ.
"Tâm Tâm, khổ thế ?" Trương Nam Thù .
"Chưa đường cùng, thì gọi là khổ." Nhan Tâm , "Cậu sắp về nhà , Mẹ sẽ vượt qua thôi. Nguyên Câu cũng sẽ trở về."
"Chắc chắn sẽ về!"
Hai im lặng hồi lâu, Nhan Tâm bỗng : "Trước đây ở chùa Long Hoa, với Nguyên Câu và , thích bất kỳ ai trong họ. Hễ lòng đổi , xin chịu c.h.ế.t thảm."
Trương Nam Thù kinh hãi: "Chuyện đó liên quan!"
"Về Nguyên Câu tô tượng Bồ Tát, còn giúp việc thiện. nghĩ, lời như nước đổ lấy , chỉ là chuyển sang gánh chịu mà thôi." Nhan Tâm chỉ tiếp.
Trương Nam Thù dùng sức véo mặt cô: "Cậu suy nghĩ lung tung."
Nhan Tâm chớp mắt, giọt nước mắt to như hạt đậu lăn dài: "Nam Thù, hại ?"
"Không ." Trương Nam Thù khẳng định chắc chắn, "Cậu một chút , đừng kìm nén."
Nhan Tâm một trận t.h.ả.m thiết.
Cô đến nỗi đầu óc đau nhức.
Khóc xong, nhũ mẫu của Trương Nam Thù cho cô một bữa cơm ngon.
Nhan Tâm ăn no, tâm trạng khá hơn nhiều, với Trương Nam Thù: " sang chỗ Mẹ xem tình hình."
Cô đến thăm Phu nhân Đốc quân.
Cơn sốt cao của Phu nhân hạ, nhưng bà tinh thần, thậm chí bà thể một trận như Nhan Tâm.
"... Mắt sưng ?" Bà hỏi Nhan Tâm.
Nhan Tâm: "Vừa Nam Thù chọc con, con một lúc."
Phu nhân mỉm : "Khóc một chút trong lòng sẽ thấy nhẹ nhõm hơn."
"Bà cũng thể một chút." Nhan Tâm .
Phu nhân: "Để thử thử xem."
Lại hỏi cô, "Mấy ngày nay xử lý việc thế nào? Có mệt ?"
"Cũng tạm ." Nhan Tâm .
Đốc quân trở về phủ.
Mấy ngày nay, nước sông hộ thành đều bơm cạn.
Thi thể Thịnh Nhu Trinh, tìm thấy lác đác vài phần; Cảnh Nguyên Câu thì sống thấy , c.h.ế.t thấy xác.
Có thể là lúc đó vụ nổ gây xoáy nước ở sông hộ thành, sóng nước cuốn chỗ khác. Sông thông thẳng sông lớn, nối biển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-388-gieo-mot-mam-nghi-ky-trong-long-doc-quan.html.]
Muốn tìm nữa, hy vọng vô cùng mong manh.
Đốc quân đột nhiên già mấy tuổi.
Cảnh Nguyên Câu là đứa con ông trọng nhất, năng lực, tham vọng, trong quân đội cũng uy tín và lòng .
Trong mắt Đốc quân, những đứa con ở Tây phủ là kế thừa hương hỏa của nhà chú, Cảnh Nguyên Câu mới là kế thừa nghiệp lớn của ông.
Không chỉ là đứa con yêu thương nhất biến mất, mà còn là kế thừa còn.
Chuyện đả kích Đốc quân vô cùng lớn.
"Thưa Cha." Nhan Tâm lùi một bên.
Đốc quân gật đầu với cô.
"Hết sốt ." Đốc quân sờ trán Phu nhân, "Cảm thấy khá hơn chút nào ?"
"Khá nhiều ."
"Có ăn gì ?" Đốc quân hỏi bà.
Phu nhân : "Muốn ăn chút gì thanh đạm."
Nhan Tâm liền : "Thưa Mẹ, con xuống bếp dặn một tiếng."
Phu nhân gật đầu.
Khi Nhan Tâm rời , Đốc quân liếc theo bóng lưng cô.
Phu nhân: "Sao ?"
Đốc quân: "Không gì. Em nhanh chóng khỏe , Nguyên Câu sẽ trở về thôi."
Phu nhân gật đầu.
Đốc quân còn cần tìm , quân vụ, còn tiếp đãi đặc phái viên của Trương soái Bắc thành, ông bận rộn.
"Tây phủ gì với ông ?" Phu nhân nhíu mày, "Có họ Tâm Tâm nhi ?"
Không bà suy đoán căn cứ, mà là bà quá hiểu Hạ Mộng Lan .
Cơ hội như , Hạ Mộng Lan thể xúi giục ?
Đốc quân một đến thư phòng ngoài một .
Phu nhân đoán sai, Hạ Mộng Lan quả nhiên nhắc đến Nhan Tâm.
"... Lần Đạo trưởng Tiêu Vân cô là yêu nghiệt. Kết quả Tiêu Vân thất bại, chắc chắn là do đạo hạnh cô cao hơn. Cô tà môn, lành." Hạ Mộng Lan với Đốc quân.
Đốc quân kiềm nhíu chặt mày.
Con gái ông là Cảnh Phỉ Nghiên ở bên cạnh, lập tức ngăn Hạ Mộng Lan: "Mẹ, lúc Phu nhân chỉ mỗi chị Nhan, những lời đừng nữa!"
Hạ Mộng Lan chịu buông tha: "Lẽ nào sai ? Nhà đẻ cô sa sát t.h.ả.m hại, nhà chồng dường như bộ đều c.h.ế.t hết."
Cảnh Phỉ Nghiên cao giọng: "Những lời đồn nhảm , việc Mẹ nên ! Cho dù sai, lẽ nào nên lúc ?"
Đốc quân đứa con gái nhỏ, gì.
Hạ Mộng Lan giọng nhẹ bớt: "Thiếp mà suy nghĩ."
Đốc quân thấy bà chịu im lặng, ngạc nhiên.
Vẫn là đứa con gái nhỏ cách trị Hạ Mộng Lan.
Ông : "Nhà chuyện, nên kết thành một sợi dây. Hòa thuận mới hưng thịnh."
Hạ Mộng Lan hiếm thấy ngoan ngoãn một tiếng.
Trên đường về, bên tai Đốc quân văng vẳng lời của Hạ Mộng Lan: "Nhà chồng cô bộ đều c.h.ế.t hết."
"Tiêu Vân cô là yêu nghiệt."
Đốc quân cảm thấy ngột ngạt trong lòng.
Vốn dĩ ông nên tin những chuyện tà ma, nhưng đúng lúc...
"Chiếc xe hoa đó, chắc chắn vấn đề. Thịnh Nhu Trinh quản thúc, cô khả năng sắp đặt chuyện . Chính là khác bày mưu."
"Không sớm muộn, đúng lúc , gia trạch bất an."
Nhan Tâm giúp đỡ nhà họ Cảnh nhiều.
Cô từng cứu mạng Cảnh Nguyên Câu, Thịnh Viễn Sơn; cô cũng nhiều mưu kế cho phủ Đốc quân, tránh mấy đại họa.
"Có vì bản quá quý trọng, nhà họ Cảnh gánh nổi?" Đốc quân Cảnh đột nhiên nghĩ.
Nhà họ Khương gánh nổi.
Một mệnh cách cực kỳ quý, thường thể khống chế . Những ở bên cạnh cô, phần nhiều sẽ vì cô mà gặp họa, nên đế vương mới "xưng cô gia, quả nhân".
Đốc quân nghĩ đến đó, rùng một cái.
Vân Vũ
Ông là một tướng lĩnh thủ thành, tham vọng đặc biệt lớn.
Ông thực sự chút sợ.