Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 400: Muốn Đưa Em Đi
Cập nhật lúc: 2025-11-23 11:49:00
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tết Trung thu, phủ Đốc quân quyết định, cả hai phủ đều trở về lão trại, ăn bữa cơm đoàn viên cùng lão phu nhân.
Cảnh Phỉ Nghiên đoán chắc Phu nhân sẽ đồng ý, nàng cũng cách thuyết phục Phu nhân, cho nên việc chuẩn ban kịch, thực đơn cho Tết Trung thu, nàng đều sắp xếp sẵn từ .
"Vạn nhất cô thật sự đồng ý thì ?" Cảnh Trọng Lâm cảnh lão trại ăn mừng lễ hội long trọng, còn náo nhiệt hơn cả Tết Nguyên Đán.
Ban kịch mời đến, hai "Đại Lão Bản", là những danh sĩ đang lừng lẫy một thời.
Cảnh Phỉ Nghiên: "Cô đồng ý, thì chúng tự ăn tết thôi. Tây phủ của Đốc quân phủ cùng lão phu nhân đón Trung thu, lẽ nào xứng với sự long trọng như thế ?"
Dừng một chút, nàng : "Nhị ca, lẽ cũng cho rằng, Mẹ chúng là ?"
Cảnh Trọng Lâm khựng .
"Phu nhân là vợ chính, Mẹ chúng cũng là vợ chính. Tài sản to lớn ngày của ông nội, giao cho Ba chúng , hiện giờ do Phu nhân quản lý.
Em tìm hiểu qua, sổ sách bên Tây phủ , và các công việc nội bộ của Đốc quân phủ ghi chép những sổ sách khác . Anh yên tâm, vài tháng nữa, cuốn sổ sách sẽ đến tay em." Cảnh Phỉ Nghiên .
Cảnh Trọng Lâm nàng: "Em cẩn thận chơi với lửa thì tự thiêu ."
"Là quá coi thường chính . Em sinh , Ba yêu thương em. Từ nhỏ em là đích nữ thiên kim." Cảnh Phỉ Nghiên .
Phu nhân Đốc quân họ Thịnh con gái, Cảnh Gia Đồng thì thẳng tính và ngốc nghếch, cách chiều lòng cha, khiến cho Cảnh Phỉ Nghiên từ nhỏ là độc nhất vô nhị.
Lão phu nhân bên Tây phủ, cũng chính là vợ của chú Đốc quân, Cảnh Phỉ Nghiên khá năng lực, chí khí cao, nên mới phái Quản gia Mẹ mụ năng lực bên cạnh đến hướng dẫn nàng.
Còn ngoại tổ họ Hạ, cũng là vọng tộc hiển hách. Bà ngoại thấy Mẹ nàng và chị gái đều gì khá hơn, cũng đặt tâm tư Cảnh Phỉ Nghiên.
Cảnh Phỉ Nghiên nhận quá nhiều sự nâng đỡ.
Nàng hoạt bát vui vẻ, tự tin rạng rỡ, Đốc quân càng thêm yêu quý nàng.
"Mẹ cả đời tranh giành hư danh, Nhị ca nên lấy đó bài học. Hãy học theo Cảnh Nguyên Câu, Đại phu nhân họ Thịnh, nắm chặt lợi ích thực tế trong tay, đây mới là mấu chốt." Cảnh Phỉ Nghiên .
Cảnh Trọng Lâm sâu nàng một cái.
Bên phía Tây phủ đang rầm rộ chuẩn cho yến tiệc Trung thu, còn Nhan Tâm khi ăn sáng xong ngoài.
Cô đến gửi lễ vật Trung thu cho Trình Tam Nương.
Nhân tiện ghé thăm Phụ Dung.
Phụ Dung sống trong một căn hộ nhỏ phố, nhộn nhịp phồn hoa.
Nhan Tâm gọi điện , nhân tiện lên gõ cửa, mang theo mấy món quà.
"Ai đó?" Giọng Phụ Dung căng lên, cao hơn vài phân.
Nhan Tâm ngờ nàng cảnh giác đến , lập tức đáp: "Là , Nhan Tâm."
Trong phòng yên lặng một lúc, đó Phụ Dung vội vàng mở cửa.
Tóc nàng như vội vã vuốt qua, trông rối bù. Nụ cũng tự nhiên.
"Chị."
" phiền ?"
"Không , mời chị ." Phụ Dung , "Chị uống gì?"
"Tùy thôi."
Phụ Dung về phòng ngủ một lát, chỉ hé cửa một khe nhỏ; một bộ quần áo, bếp đun nước pha .
Nhan Tâm liền : " còn lên chân núi Thừa Sơn thăm bà nội , phiền Dung Dung nữa ."
Ban đầu cô định một chút, nhưng thấy tình hình liền dậy cáo từ, Nhan Tâm điều.
Phụ Dung: "Chưa uống …"
"Lần ." Nhan Tâm mỉm .
Sau khi cô rời , Chu Mục Chi từ phòng ngủ của Phụ Dung bước , quanh một lượt khẽ hỏi nàng, "Đi ?"
Vân Vũ
Phụ Dung vẫn còn hồi hộp: "Đi ."
Rồi với ánh mắt phiền não, "Anh cũng nhanh chóng ."
Chu Mục Chi: "Chúng cũng gì, em thể thẳng với cô ."
Phụ Dung trả lời.
Nàng chỉ , "Mục Chi, đừng đến nữa, ? Tối qua em chỉ nhất thời mềm lòng, về em sẽ giữ ."
Dì của Chu Mục Chi hôm an táng .
Sau khi lập bia mộ xong, Chu Mục Chi một lang thang, phố gặp Phụ Dung.
Hắn như một con gà rơi xuống nước.
Phụ Dung thấy như , chuyện gia đình , cũng trong lòng , liền : "Muốn lên nhà em một chút ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-400-muon-dua-em-di.html.]
Chu Mục Chi theo nàng về nhà.
Hai chơi, chịu , Phụ Dung mềm lòng đuổi .
Hắn còn .
Phụ Dung an ủi , chừng nào ôm lòng.
"Em thể!" Phụ Dung căng thẳng với .
"Anh cũng nghĩ tới chuyện đó, dì của mất, qua bảy bảy." Hắn .
Sau đó Phụ Dung ca.
Khoảng hơn 3 giờ sáng nàng tan trở về, Chu Mục Chi chuẩn tiệc đêm cho nàng.
Trong lúc hai vướng víu, hôn nàng.
Họ ngủ, nhưng nghỉ một đêm trong phòng nàng.
Phụ Dung tỉnh dậy, Nhan Tâm tới, suýt nữa cô thấy.
"... Cho Thiếu Thần y thấy cũng , cô để ý chuyện em qua với , chồng cô ." Chu Mục Chi .
Phụ Dung: "…"
"Dung Dung, thực từ biệt em." Chu Mục Chi , "Anh trai dự định đưa ngoài học một ít."
Phụ Dung sững : "Khi nào ?"
"Tháng . Bên đó dự định học ba năm, tàu thủy học bù." Chu Mục Chi .
Lòng Phụ Dung chùng xuống: "Rất , thượng tiến là chuyện ."
"Dung Dung, em năm nay bao nhiêu tuổi?" Chu Mục Chi hỏi nàng.
Phụ Dung: "Sang năm tròn mười chín."
"Anh cũng tròn hai mươi." Chu Mục Chi , "Chúng còn mấy chục năm, sống qua ngày, khiến em chỗ dựa."
Phụ Dung chằm chằm .
"Em chờ ?" Hắn hỏi, "Nếu một ngày nào đó em gặp hơn, hãy thư với . Anh sẽ vướng víu. Nếu , chờ ba năm ? Ở bên ngoài tuyệt đối phụ lòng em, chỉ học tập, lang thang bừa bãi."
Phụ Dung khổ một tiếng: "Anh cái tâm chí kiên định như ?"
"Em cứ xem đây." Hắn .
Phụ Dung: "Mục Chi, tiền đồ khó lường. Nếu chúng duyên phận, cần đặc biệt chờ đợi, mệnh sẽ kéo chúng với .
Nếu duyên phận, dù khổ sở giữ gìn thì cũng chỉ là oan gia, tương lai sẽ hối hận ngừng. Anh học, hãy việc của . Đừng bàn tới tương lai."
Chu Mục Chi nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng: "Em chịu?"
Phụ Dung nhón chân, hôn lên môi : "Em chờ đợi bất kỳ ai. Em ở đây, đến tùy , em kỳ vọng bất cứ điều gì."
Chu Mục Chi sững sờ một chút, ôm chặt lấy gáy nàng, dùng lực phủ lên môi nàng.
Hắn ôm chặt lấy nàng, thu lấy một chút ấm.
Phụ Dung đáp .
Hôm đó Chu Mục Chi rời , tâm trạng kích động, một câu cứ quanh quẩn bên miệng. Hắn xuống lầu, lên, gõ cửa phòng nàng.
Phụ Dung tâm tư rối bời, thấy trở về, ngạc nhiên.
"Dung Dung, em cùng ?" Chu Mục Chi nhịn hỏi.
Câu , do dự lâu, vẫn hỏi nàng.
Nụ hôn cho dũng khí.
Bây giờ những cô gái theo phong cách thời thượng đều học, khi về nước thể tìm công việc hơn.
Chu Mục Chi xem thường công việc của Phụ Dung. Chỉ là thế đạo đ.á.n.h giá Thanh Bang cao, huống chi là những phụ nữ việc tại vũ trường .
Con luôn sống trong ánh mắt của những xung quanh.
"Học phí, sinh hoạt phí nhà sẽ chi trả." Chu Mục Chi , "Nếu giữa đường chúng thể cùng chung sống, thể chia tay. Anh vẫn là câu đó, sẽ vướng víu thêm."
Phụ Dung khẽ mỉm : "Không, em với ."
Rất dứt khoát từ chối .
Câu trả lời , trong dự đoán.
Chu Mục Chi vật lộn một chút: "Em suy nghĩ ?"
"Em đến hai mươi tuổi, thể giao phó cuộc sống cho bất kỳ ai." Nàng , "Mục Chi, chúng còn trẻ, vững, em cũng . Em sẽ với ."