Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 413: Cảnh Nguyên Câu nhìn thấy Nhan Tâm sinh con

Cập nhật lúc: 2025-11-23 11:49:14
Lượt xem: 92

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tháng Chín mùa thu vàng, thời tiết Nghi Thành lạnh cũng nóng, đây là mùa nhất trong năm, ẩm ướt ngột ngạt.

Nhan Tâm ngắm một khóm hoa quỳ vàng trong sân, trầm tư giây lát.

Cô đang suy nghĩ về chuyện gì đó.

"Chuyện ngân hàng đó, liệu tiến triển như kiếp ?" Cô tự hỏi.

Chuyện cô cũng trải qua trực tiếp, chỉ là kiếp Đại thiếu gia Khương Ích Châu nhắc tới.

Bạch Sương và Thịnh Viễn Sơn cùng bước , Nhan Tâm cũng nhận .

Thịnh Viễn Sơn theo ánh mắt cô, cũng dừng khóm hoa quỳ vàng.

"Đóa hoa lắm ? Em chăm chú ." Anh khẽ .

Giọng lạnh lẽo.

Nhan Tâm tỉnh , cánh hoa quỳ vàng mắt đơn giản, nở những đóa hoa màu vàng nhạt, rực rỡ kiều diễm, hương thơm càng thêm nhạt nhòa.

Vô cớ giống như tâm trạng cô những ngày gần đây.

"Đây là hoa Nam Thù trồng." Nhan Tâm .

"Em nhớ cô ?" Thịnh Viễn Sơn hỏi.

Nhan Tâm gật đầu.

Thịnh Viễn Sơn: "Khi nơi khác, em nhớ ?"

Nhan Tâm sửng sốt.

"Biết cũng nên trồng cho em ít hoa, đến nỗi rời là em quên mất." Anh như đùa, "Loài hoa nào thể khiến nhớ đến ?"

Nhan Tâm suy nghĩ về câu hỏi .

Loài hoa gì nhỉ?

Trước mắt cô chợt hiện lên hình ảnh một cây lê trắng xóa đầu xuân. Thanh thoát, kiêu sa lạnh lùng, giống như , lạnh lẽo và tinh khiết.

• Lời , cô dám thốt .

Cũng lành.

Lê, đồng âm với "ly".

Thịnh Viễn Sơn lúc cũng nghĩ , liền chuyển chủ đề: "Bên ngoài gửi thư cho em, tiện đường mang ."

"Cậu thể đưa cho Bạch Sương." Nhan Tâm .

"Anh chút, lát nữa ." Thịnh Viễn Sơn , "Người gửi thư là Trương Phùng Xuân? Anh trông già mấy tuổi."

"Chuyện của chị dâu đây, đả kích lớn đến cả hai vợ chồng họ." Nhan Tâm .

Vợ của Trương Phùng Xuân Quách Ỷ Niên đá rơi đứa bé, cắt bỏ t.ử cung, hiện giờ vẫn đang phục hồi, sức khỏe kém xa đây.

Mặc dù vợ chồng nương tựa lẫn , thiết hơn, rốt cuộc cũng là một tổn thất lớn, Trương Phùng Xuân đúng là trông già mấy tuổi.

"Con ai cũng trải qua khổ nạn." Thịnh Viễn Sơn .

Nhan Tâm mời uống , xem thư do Trương Phùng Xuân đưa.

Hai con ch.ó lúc nào đến phòng khách, gần Nhan Tâm.

Thịnh Viễn Sơn trông thấy con ch.ó trắng Nễu Cốt, liền : "Con ch.ó giờ nhận ."

"Nó chỉ với Uy Vũ Đại Tướng Quân thôi, với chúng cũng lắm." Nhan Tâm .

Thịnh Viễn Sơn con ch.ó sói to lớn khác thường , : "Xứng với cái tên , nó nuôi ."

"Do giống ch.ó , vốn dĩ nó là giống ch.ó to." Nhan Tâm .

"Chó do Nguyên Câu tặng, cũng hung mãnh hơn khác."

Nhan Tâm gật đầu.

Nhắc đến , trong lòng cô thổn thức, đau nhói.

Thịnh Viễn Sơn thấy tâm trạng cô , lâu, dậy cáo từ.

"Nguyên Câu, vẫn còn sống, ?" Nhan Tâm áp chặt chiếc mặt dây chuyền của lòng, "Khi nào mới trở về?"

Trái tim cô, thắt từng cơn đau nhói.

Cảnh Nguyên Câu hề .

Anh một nữa nhận , biến thành ma. Anh thấy Nhan Tâm ở một kiếp khác.

Khương Tự Kiều ngược đãi, Chương Thanh Nhã nhục, Đại phu nhân nắm trong lòng bàn tay.

Cô một cô độc ở Viện Tùng Hương.

Viện Tùng Hương vẫn là Viện Tùng Hương đó, nơi Cảnh Nguyên Câu thường đến, quen thuộc. Thế nhưng, trong sân Trình Tẩu và Bán Hạ.

Những hầu xa lạ, đặc biệt là một nữ tỳ trẻ tuổi, chút nhan sắc, đối với Nhan Tâm cực kỳ bất kính.

Nhan Tâm thai, cũng nhận sự ưu đãi quá nhiều.

Khương Tự Kiầu phần lớn thời gian đều ở Viện Tùng Hương, những gì Cảnh Nguyên Câu thấy mãi mãi chỉ là Nhan Tâm một .

Cô nghén dữ, ăn , những ngày đó gầy trông thật tội nghiệp. Vì đứa trẻ, cô ép ăn nhiều hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-413-canh-nguyen-cau-nhin-thay-nhan-tam-sinh-con.html.]

Cảnh Nguyên Câu đều thể , những món ăn đó đủ tươi, còn cho dầu mỡ.

Lúc nghén cô ngửi mùi dầu mỡ.

Anh thấy sự bất lực của cô, ôm cô lòng. Trái tim cũng như cô, ngâm trong nước đá, chua xót và lạnh lẽo.

Thai kỳ của Nhan Tâm trôi qua thật nặng nề.

Thế nhưng, cô tràn đầy kỳ vọng đứa trẻ. Cô quá cô đơn, Cảnh Nguyên Câu thể .

bất kỳ sự ràng buộc nào.

Chồng thì thoắt ẩn thoắt hiện, xung quanh một của cô, những khác trong nhà chồng đối với cô cũng thiện ý.

Cô thường xuyên xoa xoa bụng nhỏ, chuyện với đứa trẻ.

Lúc cô lên cơn đau, đau đến mức sống c.h.ế.t rõ, Khương Tự Kiều vẫn ở bên cô.

Cảnh Nguyên Câu thấy cô vật lộn trong phòng sinh, bà mụ còn cô yếu đuối: "Thiếu phu nhân cũng là đại phu, sinh con thôi mà, đừng xem chuyện quá lớn."

Đôi khi an ủi khác, cần nhỏ chuyện lớn, nhưng bà mụ rõ ràng là giọng điệu chế nhạo.

Nhan Tâm đau đến co quắp, c.ắ.n chặt môi, môi c.ắ.n nứt .

Cô chịu đựng khổ sở để sinh đứa trẻ.

Cảnh Nguyên Câu tựa như một trận gió lảng vảng, cô sinh hạ đứa trẻ.

Hắn là ma, hỉ nộ ái ố mà đàn ông nên . Hắn dường như đang thấu hiểu tâm tình của cô.

Cho nên trong khoảnh khắc đó, cũng vui, cô mà hân hoan.

Cô sẽ một sự ràng buộc.

Khi đứa trẻ chào đời, cô như đứt ngất .

"... Không xong , Phu nhân, kịp thở một nào ." Bà mụ với Đại phu nhân nhà họ Khương, Chương thị.

Chương thị đứa trẻ tím tái .

"Hay là, cho Thiếu phu nhân một cái mang chôn?" Bà mụ hỏi.

Chương thị đuổi bà ngoài.

Nhan Tâm hôn mê hai tiếng đồng hồ mới tỉnh.

Khi cô tỉnh dậy, nữ tỳ hầu hạ cô với cô: "Đứa bé , chỉ nhỏ một chút. Đã bế tắm rửa , một lát nữa sẽ bế cho bà."

Cảnh Nguyên Câu kinh ngạc cảnh tượng .

Một lát , Đại phu nhân Chương thị bế một đứa trẻ sơ sinh tắm rửa sạch sẽ bước .

Vân Vũ

Đứa trẻ , rõ ràng mới sinh, mà là sinh mấy ngày, khác hẳn với những đứa trẻ mới chào đời.

Nhan Tâm đầu , cô cảm thấy gì bất ; trong phòng sinh tối tăm.

Cô ôm đứa trẻ, áp má mặt nó, đôi mắt tràn đầy nụ : "Đã đặt tên ?"

"Tâm Tâm..." Cảnh Nguyên Câu tựa như cơn gió, nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô, "Tâm Tâm, em luôn bắt nạt như ?"

Chẳng trách em nặng nề, luôn đau khổ.

Chẳng trách tất cả trong nhà họ Khương đều c.h.ế.t.

Tự gieo nhân ác thì thể sống , họ nên đùa giỡn với nỗi đau của em.

Cảnh Nguyên Câu lẽ rơi nước mắt.

Trái tim , chua xót khó tả. Cả đời từng trải qua cảm xúc .

Nhan Tâm rõ ràng vui, ôm đứa trẻ đầy hân hoan, thế mà Cảnh Nguyên Câu nước mắt ngừng tuôn rơi.

Ngay cả niềm vui duy nhất của cô, cũng là giả dối.

Cô quá khổ .

Không phận khắc nghiệt với cô, mà là những , họ cố tình hành hạ cô.

Cô rõ ràng từng tranh giành với ai, cũng cãi vã với ai, chỉ yên lặng sống những ngày tháng của .

Khương Tự Kiều con ch.ó đó, nó c.h.ế.t quá dễ dàng, Cảnh Nguyên Câu thật sự nên c.h.é.m nó sớm hơn.

"Chí Tiêu, cái tên ." Cảnh Nguyên Câu thấy Nhan Tâm khẽ như .

Anh chợt nhớ , đêm đứa con trai thứ của Khương Tự Kiều là Khương Chí Tiêu chào đời, Nhan Tâm vội vàng gọi về.

Lần đầu tiên cô nhờ hôn cô.

cô sợ, sợ phân biệt mộng và thực.

Cô cũng , cô sợ sinh nghịch tử.

Đứa trẻ bế về , tương lai sẽ là một nguồn cơn đau khổ khác của cô.

Sự lăng trì dành cho Nhan Tâm, mới chỉ bắt đầu. Cảnh Nguyên Câu thấy rõ ràng, nhưng bất lực .

Anh đang ở ?

Bản ở kiếp , rõ ràng Nhan Tâm cứu, tận mắt chứng kiến. Tại bây giờ biến mất, giống như từng xuất hiện ?

 

Loading...