Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 415: Cậu giúp cháu một chuyện
Cập nhật lúc: 2025-11-23 11:49:16
Lượt xem: 70
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiệm t.h.u.ố.c phố Vạn Nguyên mở cửa trở .
Hôm đó, Nhan Tâm bận rộn đến tận khuya.
Cô sắp xếp chỗ cho khách mời dùng tiệc rượu, tự tiễn Phu nhân lên xe, tiệm t.h.u.ố.c tiếp tục công việc.
Nửa đêm, cửa tiệm đóng, chỉ còn một ngọn đèn nhỏ ghi "Khám đêm".
Nhan Tâm cùng trong tiệm xuống, cũng chuẩn một bàn ăn thịnh soạn.
Cô nâng ly chúc mừng tất cả .
"Các vị đều là tay chân, là đôi mắt của , trông coi tiệm t.h.u.ố.c . Các vị phạm sai lầm, cũng chính là phạm sai lầm. Gia tộc họ Nhan sa sút nghiêm trọng, thể mở tiệm t.h.u.ố.c thật dễ dàng.
Các vị tay chân cho , đương nhiên sẽ đối đãi chân thành; nhưng nếu ai lòng riêng, mượn danh nghĩa của để việc , cũng sẽ dứt khoát như tráng sĩ chặt tay." Nhan Tâm .
Cô những lời khó .
Rồi cô về những điều cấm kỵ của .
Y thuật giỏi, học nghề tới nơi tới chốn. Cô sẽ thỉnh thoảng kiểm tra, hỏi bài, nếu phát hiện ai thụt lùi sẽ đuổi việc.
Nhân phẩm cũng . Bệnh nhân đôi khi tâm trạng tệ, nhà cũng dễ bực bội, cần thấu hiểu nỗi đau của họ. Người thầy t.h.u.ố.c lòng nhân ái.
Phải kính trọng đồng nghiệp. Đồng nghiệp thể cạnh tranh , nhưng áp bức, chèn ép một cách ác ý. Trong khó khăn lớn sắp tới, cần cùng vượt qua, tiệm t.h.u.ố.c của Nhan Tâm gương .
"Còn một điều nữa, mượn danh nghĩa của để việc phi pháp. Nếu hành vi như , tuyệt đối dung thứ." Cô lời cuối.
Mọi đều đồng thanh đáp ứng.
Nhan Tâm nâng ly mời ông Ngụy Hoành, thầy t.h.u.ố.c chính trong tiệm, việc khám chữa bệnh trong tiệm đều trông cậy ông.
Cô cũng mời cả Hà Bình, t.ử đại sự của Trương Phùng Xuân, một ly, ý bảo với , trong tương lai sẽ nhịp quỷ cho tiệm thuốc.
Sắp xếp thỏa việc, Nhan Tâm cũng say.
Cô dẫn Bạch Sương, dậy trở về.
Không ngờ, một đang bên cạnh chiếc xe của cô.
Màn đêm buông xuống, làn da trắng lạnh của trong bóng tối càng thêm lạnh lẽo, tựa như ánh sáng ngọc hóa , rơi xuống nhân gian.
"Lữ trưởng." Bạch Sương lên tiếng .
Nhan Tâm say nặng, bước loạng choạng: "Cậu về, là đây?"
"Lại đến đây. Cậu đến đón cháu, sợ cháu say rượu tìm đường về nhà." Anh .
Khi chuyện với Nhan Tâm, thường xuyên mỉm .
Tự nhiên và chân thật.
Khi ở cùng khác, lạnh lùng như băng, cao thể với tới.
Nhan Tâm vốn là điều, sự đối đãi khác biệt của khác, cô đều cảm kích. đối với sự của , cô bồn chồn và đau lòng.
Người khác đối xử với cô, cô đáp mười hai phần; sự của dành cho cô, nguyên nhân khác, khiến cô lấy gì báo đáp.
"Không cần , cháu Bạch Sương. Cô là do Nguyên Câu đào tạo, cô sẽ đưa cháu về nhà." Nhan Tâm .
Thịnh Viễn Sơn sững .
Anh lặng lẽ mỉm : "Lên xe ."
Anh mở cửa xe.
Rồi dặn Bạch Sương: "Cô cạnh Đại tiểu thư, chăm sóc cô chút. Đưa chìa khóa cho ."
Bạch Sương Nhan Tâm.
Nhan Tâm gật đầu.
Thịnh Viễn Sơn cô tài xế, lái xe về phủ Đốc quân.
Bên ngoài tòa tiểu lâu của Nhan Tâm, hoa quế rụng đầy mặt đất, lưu chút hương thơm thoang thoảng.
Đã đông sơ .
"... Tiểu thư họ Nhiếp đến tìm cháu gây phiền phức ?" Thịnh Viễn Sơn hỏi.
Nhan Tâm dựa tường.
Làn gió đêm lạnh, thổi tan nửa phần men trong cô. Trong đầu cô cũng kịp suy nghĩ chọn lựa từ ngữ, trực tiếp : "Cô với cháu, cô vì mà mắc bệnh tương tư, bảo cháu chữa trị. Cháu còn kê đơn, thì bản cô một phương thuốc, bảo cháu hãy tránh xa ."
Nói , tự , "Quả thật bệnh. Có tương tư thì , nhưng cái đầu từ nhỏ lẽ phát triển . Bệnh khuyết tật bẩm sinh, chữa ."
Thịnh Viễn Sơn: "Bình thường miệng lưỡi cháu độc như , là say rượu mới độc đến thế?"
Nụ của đậm, gần như đang kìm nén, để bật thành tiếng vì những lời đó của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-415-cau-giup-chau-mot-chuyen.html.]
Vân Vũ
Cô c.h.ử.i thật đấy.
Mà phần lớn thời gian, cô tạo cho khác ấn tượng "mồm miệng đỡ chân tay".
Nói cho cùng, cô là một phụ nữ trí nhớ cực , trong đầu chứa đầy từ vựng phong phú. Phần lớn thời gian cô lười , vì cô .
Những từ ngữ c.h.ử.i mắng, trong đầu cô cũng đầy ắp.
"Cháu thật mà." Nhan Tâm .
Thịnh Viễn Sơn: "Cảm ơn cháu."
"Cậu yên tâm, chúng sẽ ly gián. Nguyên Câu mất tích, chúng nên kết thành một sợi dây, định cục diện." Nhan Tâm .
Thịnh Viễn Sơn : "Là cảm ơn cháu trách , vì mang đến cho cháu tai bay vạ gió."
"Cô cũng coi là tai họa ?" Nhan Tâm cũng , "Cô xứng đáng ."
So với những con và sự việc cô từng trải qua, sự khiêu khích của Nhiếp Kiều nhẹ tựa như kiến c.ắ.n một phát.
Thịnh Viễn Sơn sâu cô, ước gì thể hòa tan cô trong tầm mắt của .
"Cháu lớn , Tâm Tâm." Anh , "Cháu trở nên kiên cường và điềm nhiên hơn ."
Đặc biệt là sự điềm nhiên sợ hãi, chu đáo và lão luyện , thật chút giống chị gái .
Chẳng trách chị thích Nhan Tâm đến .
"... Cậu, cháu việc nhờ giúp." Nhan Tâm .
Thịnh Viễn Sơn thu nụ , gật đầu nghiêm túc: "Cháu ."
"Tổng trưởng Ngân hàng Nhà nước của quân chính phủ bệnh nặng, gần đây đang tìm thế." Nhan Tâm .
Thịnh Viễn Sơn: "Cháu cũng chuyện ?"
Việc tuyệt mật.
Nó liên quan đến các chính sách của ngân hàng, tiệm hối đoái, ảnh hưởng đến lợi ích của Cảnh Nguyên Câu, Thịnh Viễn Sơn cũng đang quan tâm đến việc .
"Nếu Đốc quân nhường vị trí cho thế lực của Tây phủ, xin hãy giúp một tay đẩy thuyền theo dòng nước, thúc đẩy việc ; hơn nữa, hãy đưa Cảnh Trọng Lâm lên." Nhan Tâm .
Thịnh Viễn Sơn nhíu mày.
Nhan Tâm: "Cậu, chúng mượn chuyện , moi sạch kho tư của Đốc quân, triệt để chặn con đường của Cảnh Trọng Lâm. Hắn du học."
Thịnh Viễn Sơn: "Nguyên Câu vẫn còn để tham mưu. Trước thế lực của , cũng là duy nhất quyết định."
"Hãy thuyết phục họ." Nhan Tâm , "Cháu là khó. Nếu Cảnh Trọng Lâm ' trừ khử', cháu sẽ yên."
Cảnh Trọng Lâm nhảy nhót, Đốc quân đối với Tây phủ vẫn còn hy vọng, vẫn sẽ d.a.o động. Tính cách của ông là .
Điều chỉ tổn hại đến lợi ích của Cảnh Nguyên Câu, mà còn khiến Phu nhân khó chịu.
Sự cân bằng đây phá vỡ.
Vì Cảnh Nguyên Câu mất tích, thì hãy nghĩ cách để "trưởng tử" của Tây phủ cũng rời , hai phủ khôi phục thế cân bằng.
Cảnh Phỉ Nghiên là con gái, tay của cô dài đến , cũng với tới quân đội.
Đại cục định , cuộc chiến tranh giành quyền quản gia sẽ là hành động bỏ gốc lấy ngọn - binh quyền hỗ trợ, thì giữ thứ gì.
"Cháu cho một bí mật." Nhan Tâm bảo cúi sát tai .
Hơi men xộc mũi, sợ tường tai, cô cẩn thận với một bí mật mà cô từ kiếp .
Chuyện , là do Thịnh Nhu Trinh kể cho cô. Là nhiều năm khi sự việc xảy , Thịnh Nhu Trinh tình cờ nhắc đến, ngay lúc đó.
Nhan Tâm sợ trí nhớ sai sót, cũng sợ Thịnh Nhu Trinh dối, nên cứ trì hoãn mãi.
"... Cửa hàng trang sức , xin hãy nghĩ cách tìm sơ hở của nó. Khống chế của nó ." Nhan Tâm .
Thịnh Viễn Sơn chằm chằm cô.
Một lúc lâu , mới : "Những gì cháu suy diễn, tất nhiên tin tưởng. Cậu sẽ ."
Nhan Tâm: "Cháu thực sự say, nghỉ ."
"Ừ." Thịnh Viễn Sơn .
Nhan Tâm trở về tòa tiểu lâu.
Một đêm ngủ ngon, hôm cô đau đầu.
Khi đang ăn sáng, cô chợt nhớ những lời với Thịnh Viễn Sơn đêm qua.
"Đáng lẽ nên với lúc tỉnh táo. Chắc coi tất cả là lời say ." Nhan Tâm nghĩ.