Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 428: Đối với cô vừa yêu vừa hận
Cập nhật lúc: 2025-11-23 16:04:19
Lượt xem: 65
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhan Tâm và Bạch Sương sườn núi của Sơn trang Suối nước nóng Thừa Sơn, gặp Quách Đình.
Quách Đình im về phía , ánh mắt thăm thẳm khó lường.
Dạo gần đây Nhan Tâm hầu như gặp . Lần Bạch Sương , cô vô tình gặp .
Quách Đình bước vài bước về phía , từ lối rẽ vòng qua, tiến đến chỗ Nhan Tâm và Bạch Sương.
"Tiểu thư, Bạch Sương, lâu lắm gặp." Biểu cảm Quách Đình lạnh nhạt, ánh mắt liếc qua mặt Bạch Sương, "Dạo vẫn chứ?"
"Không gì , đa tạ Quách thiếu gia vẫn nhớ tới. Dạo Quách thiếu gia đang nhậm chức ở ?" Nhan Tâm hỏi.
"Cô hại mất hết mặt mũi, giờ còn chức vụ để ? đang nhàn rỗi ở nhà, xử lý mấy chuyện gia đình thôi." Quách Đình .
Nụ của , toát lên một sự độc ác khó tả.
" ?" Nhan Tâm bật , "Quách thiếu gia, chẳng lẽ nhiều chuyện bất nghĩa, tự chuốc lấy hậu quả ?"
Quách Đình thu nụ .
Hắn liếc Bạch Sương.
Ánh mắt về Nhan Tâm, Quách Đình : "Tiểu thư quả thật vận may . Người khác bất hạnh, riêng cô từng bước thăng tiến. Chỉ điều, cô đến , là gặp vận rủi đến đó, tiểu thư thật sự nên lễ Phật."
"Có lẽ là vì phúc khí của dày. Người đối với , vận thế ngày càng ; kẻ đối với , thì báo ứng.
Quách thiếu gia, thà rằng đổi cách nghĩ, đối với thành kính tôn thờ, cũng bắt đầu gặp vận may, mà gặp vận rủi." Nhan Tâm đáp.
Quách Đình: "Thật là miệng lưỡi sắc bén, thể đảo điên trắng đen."
"Quách thiếu gia hiện giờ vẫn còn gia sản, đến nỗi nóng lòng như . Đợi đến một ngày nào nhà sụp đổ, hãy bộ mặt cho xem." Nhan Tâm khẽ mỉm .
Cô gọi Bạch Sương, "Đi thôi, về ."
Bạch Sương cảnh giác Quách Đình.
Quách Đình cũng đang cô.
Không hiểu vì , vẫn cảm thấy Bạch Sương sắc bén nhanh nhẹn, thấy cô là thấy vui. còn cưới cô nữa, mà là nghĩ đến việc chiếm đoạt cô, hành hạ cô.
Hắn chằm chằm Bạch Sương.
Bạch Sương nhíu chặt mày.
Quách Đình biểu cảm của cô, hận thể giam cô trong ngục tối, dùng roi da quất lên cô, thuần phục cô.
Cô nên giống như một con ch.ó ngoan ngoãn, phục đầu gối , chứ là nhe nanh với như thế.
Hắn lặng lẽ Bạch Sương.
"... Người vẻ điên ." Nhan Tâm với Bạch Sương.
Bạch Sương nhớ ánh mắt đó của , sốt sắng : "Chém ."
Nhan Tâm: "Đợi thêm . Chém c.h.é.m , tùy thuộc thái độ của Đốc quân đối với Sư trưởng họ Quách. Bây giờ lúc."
Lại , "Mối họa lớn nhất của Tây phủ Cảnh Trọng Lâm vẫn lên thuyền rời , tạm thời đừng động đến nhà họ Quách, chúng cần thêm kẻ thù."
Bạch Sương đáp .
Việc gặp Quách Đình khiến Nhan Tâm nhận , cô vẫn tư cách để chìm đắm trong nỗi nhớ Cảnh Nguyên Câu.
Cô còn nhiều việc xong.
Vân Vũ
Rất nhiều thù ghét cô, đợi cô vấp ngã, xông lên giẫm lên một vạn cái chân.
Cô lấy tinh thần.
Cô thể thỏa mãn với việc đ.á.n.h bại Cảnh Trọng Lâm, buông lỏng.
"... Tây phủ dù còn Cảnh Trọng Lâm, cũng thể yên . Tham vọng của những khác trong Tây phủ, bùng cháy dữ dội." Nhan Tâm .
Bạch Sương lặng lẽ lắng .
Hít một thật sâu, khí se lạnh tràn phổi, tinh thần Nhan Tâm khá hơn nhiều.
Cô trở về tắm suối nước nóng.
Phu nhân và Cảnh Gia Đồng ngâm một lúc, hai thong thả dựa thành hồ uống nước cam.
"Sắp đến Tết ." Cảnh Gia Đồng .
Mỗi khi đến Tết, Đốc quân sẽ đến Tây phủ.
Mẹ của Cảnh Gia Đồng chắc chắn sẽ phát điên, ở nhà mắng ch.ó c.h.ử.i mèo, các chị em họ đều trở thành thùng rác để xả giận.
Anh hai thể trấn áp . những dịp lễ Tết, hai cũng sẽ để xả giận.
Cảnh Gia Đồng dần dần phát hiện, khi mắng mà động đậy, dù đ.á.n.h cũng giả ch.ó c.h.ế.t, cô sẽ lười hành hạ cô.
"Qua năm khó khăn." Phu nhân .
Họ ở sơn trang suối nước nóng một đêm.
Hôm , Đốc quân ở trong thành đến đón Phu nhân, Thịnh Viễn Sơn cũng đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-428-doi-voi-co-vua-yeu-vua-han.html.]
Nhan Tâm và Cảnh Gia Đồng ý tứ, theo Thịnh Viễn Sơn , để Đốc quân và Phu nhân ở đây nghỉ ngơi thư giãn.
"... Em may quần áo mới ?" Sau khi tiễn Cảnh Gia Đồng, Thịnh Viễn Sơn đưa Nhan Tâm về tiểu lâu của cô, cố ý hỏi cô.
"Cháu nhiều quần áo mới." Nhan Tâm đáp.
Thịnh Viễn Sương liền : "Có may áo choàng màu đỏ tươi ? Đêm Giao thừa mặc ngoài ngắm đèn, thú vị."
"Có." Nhan Tâm đáp.
Thịnh Viễn Sơn: "Vậy thì lẽ em sẽ hai cái."
Nhan Tâm:?
"Anh tặng em một cái, gửi sớm đến sân của em ." Hắn .
Nhan Tâm cảm ơn.
"Tâm Tâm, cần khách sáo với . Anh , chúng là một nhà." Hắn .
Ánh mắt dịu dàng đặt lên mặt cô, tràn đầy lưu luyến.
Nhan Tâm tránh ánh mắt : "Vâng. Ngài và Nguyên Câu mãi mãi là một nhà, chúng mãi mãi là một nhà."
Thịnh Viễn Sơn khẽ mỉm .
Hắn tặng Nhan Tâm một chiếc áo choàng bằng nhung tuyết màu đỏ tươi, cắt may tinh xảo.
Nhan Tâm vẫn cất nó .
Cô chất đống đáy rương, đợi Cảnh Nguyên Câu trở về .
Trở về tiểu lâu, nữ tờ Vi Minh báo với cô: "Nhà họ Lục gửi , mời cô đến dùng bữa."
Sau khi phủ Đốc quân đóng ấn, Nhan Tâm khá rảnh rỗi, cô cũng cần ngoài giao thiệp.
Nhà họ Lục, Trình Tam Nương và nhà họ La, thường xuyên mời cô khách, cô đều , bây giờ cần ứng phó một chút.
" gọi điện." Nhan Tâm .
Điện thoại gọi đến nhà họ Lục, Lục Bành máy.
"Chị Nhan tối nay đến ? Tối nay Tiểu Tống và Đường Bạch đều đến, náo nhiệt." Lục Bành .
Nhan Tâm một chút náo nhiệt.
Sự náo nhiệt chuẩn riêng cho cô, cô thể tận hưởng, cần tham gia, hẳn sẽ vui vẻ.
Cô đồng ý.
" sẽ đến." Nhan Tâm .
Không ngờ rằng, gặp Thịnh Viễn Sơn ở nhà họ Lục.
Hắn đến tìm Tổng Tham mưu chuyện, chuyện lâu, nhà họ Lục hôm nay mở tiệc, Nhan Tâm cũng đến, Tổng Tham mưu họ Lục giữ dùng bữa, đồng ý.
Trưởng t.ử nhà họ Lục cũng trở về.
Cả nhà ồn ào, tiếng ngớt.
Bày hai bàn tiệc.
Nhan Tâm và Lục Bành, Lục Thinh cùng các cô gái một bàn; Thịnh Viễn Sơn chung bàn với Tổng Tham mưu họ Lục, phu nhân và các thiếu gia nhà họ Lục.
"... Tối nay Tiểu Tống và Đường Bạch đều thể ở nhà mà." Lục Thinh hiểu , câu .
Tiểu Tống và Đường Bạch đều ngượng ngùng, liên tục khoát tay: "Không cần cần."
"Đợi các kết hôn, sẽ giữ phòng cho các ." Phu nhân họ Lục .
Mọi .
Lục Bành lén véo eo Lục Thinh, chê cô ngốc: "Em chuyện suy nghĩ chứ."
Bữa ăn đến nửa chừng, Lục Thinh đến chọt Đường Bạch, gọi ; hai họ trở , Tiểu Tống và Lục Bành cũng biến mất.
Hôm đó trở về, Thịnh Viễn Sơn vẫn lái xe đưa Nhan Tâm.
Hắn : "Thật ghen tị với giới trẻ."
"Cậu cũng là trẻ."
Làn da trắng lạnh của , trông lộ tuổi tác, trông như mới hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi.
Tuy nhiên, hẳn hơn ba mươi.
" còn xa mới tận hưởng cuộc sống như họ." Thịnh Viễn Sơn , "Gió xuân thổi qua lá thu, thật sự già ."
Nhan Tâm gì.
"Tâm Tâm, hỏi em một chuyện." Hắn .
"Ngài hỏi ."