Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 436: Không Nỡ Để Cô Ấy Rời Đi
Cập nhật lúc: 2025-11-24 03:14:48
Lượt xem: 68
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhan Tâm khẽ mỉm .
Khoảnh khắc lùi của cô, tựa hồ là một phản xạ phòng vệ bản năng. Lúc , cô cũng nhắc tới nhiều.
Cô ngắt lời Thịnh Viễn Sơn, mục đích đến đây: "Mẹ bảo con tới hỏi thăm, cuộc đàm phán với nhà họ Nhiếp thế nào , khi nào thì đưa con tin trở về?"
Thịnh Viễn Sơn mời cô xuống ghế sofa, lệnh cho phó quan mang mới lên.
"Sau năm mới. Ý kiến của các tướng lĩnh trong quân đều là vội vàng trong chốc lát, đợi qua năm mới tính tiếp. Cũng để cho Nhiếp thị ở Tấn Thành nặng nhẹ." Thịnh Viễn Sơn .
Nhan Tâm gật đầu: "Như , con sẽ về với ."
Lại hỏi, "Năm nay đón Tết, kế hoạch gì ?"
"Cậu vẫn như năm thôi." Thịnh Viễn Sơn , "Nguyên Câu nhà, chắc chắn cùng các cháu đón Tết ."
"Mẹ , năm nay cùng lão phu nhân thủ tuế nữa." Nhan Tâm .
Thịnh Viễn Sơn , kinh ngạc: "Chị gái sống ở nhà họ Cảnh ba mươi năm , cuối cùng cũng chịu nổi ?"
Nhan Tâm: "…"
"Các cháu định đón thế nào?" Thịnh Viễn Sơn hỏi.
"Con mua một tòa dinh thự chân núi Thừa Sơn, bình thường bà nội con ở. Con đưa đến đó ở một thời gian ngắn, năm nay sẽ tụ tập náo nhiệt ở lão trạch nữa." Nhan Tâm .
Thịnh Viễn Sơn: "Cũng khá đấy."
"Vẫn đề cập với Đốc quân." Nhan Tâm .
"Cậu cũng ." Thịnh Viễn Sơn , "Chừa một phòng khách cho , Tâm Tâm."
"Vâng." Nhan Tâm .
Thịnh Viễn Sơn thấy cô xong chuyện, định dậy cáo từ.
Trái tim tựa như sinh vô sợi tơ, quấn quýt lấy cô. Cô động một cái, tim liền siết chặt đến đau đớn.
Vì , tìm một chủ đề: "Cậu cũng bắt Quách Trình ."
Nhan Tâm lập tức hỏi: "Hắn khai gì ?"
"Hắn khăng khăng , Cảnh Trọng Lâm giữa chúc ngoài, bảo với Phu nhân đang ở phòng riêng, mời đến chào hỏi. Bản vốn chỉ đến Vạn Cẩm Đại Phạn để ăn cơm, đó hề thông đồng với Cảnh Trọng Lâm." Thịnh Viễn Sơn .
Nhan Tâm: "Lời đáng tin ?"
"Đốc quân tin lắm. Cảnh Trọng Lâm c.h.ế.t, đương nhiên thứ đều thể đổ hết cho ." Thịnh Viễn Sơn .
Nhan Tâm: "Đốc quân xử trí thế nào?"
"Lúc thẩm vấn đ.á.n.h một trận thật đau. Ngoài , cũng cách nào, dù cũng là con trai của Quách Viên. Không bằng chứng xác thực." Thịnh Viễn Sơn .
Nhan Tâm trầm ngâm.
Cô với Thịnh Viễn Sơn, Quách Trình hận cô; vì tính toán thành công Bạch Sương, nên đối với Bạch Sương là yêu hận, tâm tư càng thêm dữ dội.
Người , đối với chủ tớ Nhan Tâm mà , cũng nguy hiểm.
"Có cần giúp cháu xử lý ?" Thịnh Viễn Sơn hỏi.
Nhan Tâm: "Cũng cần một lý do chính đáng, giống như xử lý Cảnh Trọng Lâm . Đừng tùy tiện trêu chọc phiền phức. Hãy giữ , chừng sẽ dụng."
Cảnh Nguyên Câu nhà.
Nếu ở nhà, thì chẳng cần kiêng kỵ gì nữa, thể hành động mạnh mẽ quyết liệt.
Đương nhiên nếu ở, những cũng dám nhảy nhót.
Sự mất tích của Cảnh Nguyên Câu khiến nhiều cảm thấy cơ hội, đều nhảy phô trương.
"Được, chúng từ từ mưu tính." Thịnh Viễn Sơn .
Anh hỏi Nhan Tâm, "Năm ngoái các cháu đón Tết thế nào?"
Câu hỏi , chạm đúng nỗi lòng, Nhan Tâm suýt nữa rơi nước mắt.
Cô cũng ngờ, chỉ trong một năm ngắn ngủi, cuộc sống của cô đổi kinh thiên động địa đến .
"… Lần đầu tiên con về lão trạch tế tổ." Nhan Tâm .
Thịnh Viễn Sơn: "Đón Tết ở lão trạch là chán nhất."
Lại , "Năm ngoái đón Tết, đang ở nhà họ Nhiếp."
"Họ đối xử với chứ?"
"Không bạn bè của , cũng chẳng nhân, liên quan gì đến ?" Anh .
"Không nhà họ Nhiếp một tiểu thư xinh ?" Nhan Tâm hỏi.
Thịnh Viễn Sơn: "Có ngọc trai ở phía , chỉ thấy hạt cát mà thôi."
Nhan Tâm trầm mặc.
Thịnh Viễn Sơn nỡ để cô rời , dám đến gần. Anh cẩn thận chuyện với cô, để cô cáo từ.
Về , chuyện hết , Nhan Tâm , tiễn cô đến cổng lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-436-khong-no-de-co-ay-roi-di.html.]
Nhan Tâm trở về, đơn giản kể với Phu nhân những lời Thịnh Viễn Sơn .
Phu nhân gì thêm, bảo Nhan Tâm nghỉ ngơi.
Chiều tối, Đốc quân trở về.
"Đã gặp riêng Phỉ Nghiên ?" Phu nhân hỏi ông.
Đốc quân: "Ừ."
Hôm nay ông gặp riêng Cảnh Phỉ Nghiên, hai cha con ngoài ăn cơm, chuyện phiếm vài chuyện lặt vặt.
Trong Tây phủ nhiều con cái như , Đốc quân thương đứa con gái nhỏ nhất.
Từ nhỏ cô bé chiều lòng, chuyện cực kỳ thú vị đáng yêu, luôn trúng tim đen của Đốc quân; sợ ông, cũng xa cách, gặp mặt là dính chặt lấy ông.
Cảnh Phỉ Nghiên sẽ hỏi ông: "Cha, ba mệt ?"
"Cha trời lạnh ba mặc thêm áo ?"
"Cha tay ba , là thương ?"
Cô bé luôn quan tâm đến ông.
Sau đó, bắt đầu đòi đông đòi tây.
"Con mua loại ngựa gỗ nhỏ đó, thể tự lắp , ghép mộng , thú vị."
"Muốn mua váy Tây."
"Muốn đồng hồ đeo tay, xe nhỏ."
Đốc quân thiếu tiền, việc cho đối với ông mà , là một kiểu cần đến.
• Có lẽ nhiều nhận , Đốc quân với tư cách một cha, ông cũng nhu cầu tình cảm như .
Ông hy vọng những đứa con của quan tâm đến ông, cần đến ông, để ý đến ông.
Cảnh Phỉ Nghiên .
Đốc quân thật khó mà thương cô bé.
Cô bé sinh xinh , hoạt bát, đơn giản là một quả cầu nhỏ xua tan phiền muộn.
Cô bé là con gái, hy vọng của Đốc quân đối với con gái, chính là khỏe mạnh, xinh , hiểu lễ nghĩa. Ông đủ của hồi môn cho cô bé, đảm bảo cô thể sống xa hoa cả đời.
ông ngờ rằng, đứa con gái nhỏ mới mười mấy tuổi, đột nhiên đổi.
Cô bé vẫn ngây thơ kiều hãm như , nhiều dính líu âm mưu của Cảnh Trọng Lâm.
Nhiếp Kiêu thậm chí còn chỉ cô bé mới là chủ mưu.
Đốc quân dám tin, cũng tin. Phu nhân cho rằng, ông nên chuyện với Cảnh Phỉ Nghiên, ít nhất để cô bé nặng nhẹ.
Chuyện , Đốc quân cứ trì hoãn mãi.
Ông cách nào đối diện với đứa con gái nhỏ như , giống như đối diện với một con rối cướp mất linh hồn.
"Đã chuyện gì với con bé?" Lời của Phu nhân ngắt ngang dòng suy nghĩ của Đốc quân.
Đốc quân: "Chỉ là về cái c.h.ế.t của Trọng Lâm. Đáng lẽ nó nên c.h.ế.t, còn trẻ như . Nó nông nỗi , đau lòng?"
Tuổi già mất con, nỗi khổ tột cùng của nhân gian.
Cho dù đứa con trai coi trọng, khiến ông thất vọng thấu xương, ông cũng nó c.h.ế.t.
Lại còn chuyện Cảnh Nguyên Câu mất tích đó.
"… Ta hỏi con bé, con bé là chủ mưu bày mưu tính kế ." Đốc quân .
Phu nhân: "Chắc là con bé chứ? Nhiếp Kiêu rõ ràng là vu khống con bé, hắt nước bẩn con bé. Nhiều cũng hắt nước bẩn Tâm Tâm như ."
Đốc quân: "Ta nghĩ con bé. Bản con bé cũng thừa nhận, chỉ . Con bé con bé cách nào, Trọng Lâm cứ ép con bé."
Phu nhân: "Đứa trẻ đáng thương."
"Vốn nghĩ rằng, khi Trọng Lâm rời , bên Tây phủ sẽ yên . Không ngờ, nông nỗi ." Đốc quân xong, trầm mặc.
Vân Vũ
Tinh thần ông kém.
Phu nhân nắm lấy tay ông.
"A Uẩn, vì chúng gặp nhiều tai ương đến ? Tại như ? Trước đây dù khó khăn thế nào, cũng khó khăn như bây giờ." Đốc quân .
Ông vẫn , lẽ là Nhan Tâm mang đến vận rủi.
Phu nhân: "Những năm , mỗi năm trong quân đội hoặc Sảnh đường thành chính, đều xảy vài chuyện lớn. Từ khi Tâm Tâm, nhiều nguy hiểm bóp c.h.ế.t từ trong trứng nước.
Đạo trời bảo tồn, binh tai, họa lớn về dân sinh, chúng sẽ gặp một rối loạn. May , bách tính của ngài c.h.ế.t, khu vực quản hạt của ngài cũng loạn."
Đốc quân chấn động.
Ông nắm c.h.ặ.t t.a.y Phu nhân: "Quả đúng là, gần đây thái bình khá nhiều, kết minh cũng thuận lợi. Đã lâu lắm đ.á.n.h ."