Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 450: Có tin tức về Cảnh Nguyên Câu

Cập nhật lúc: 2025-11-24 08:58:14
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày tháng trôi qua nhanh.

Sắp sửa đến Tết Nguyên Tiêu.

Sáng sớm, Nhan Tâm thấy hầu gái Vi Minh và Phùng Ma khiêng nhiều đèn lồng bước .

"... lát nữa đem treo hết lên." Vi Minh với Nhan Tâm, "Không chỉ mái hiên, cây cũng treo vài chiếc."

Nhan Tâm lượt xem qua.

Đều là những chiếc đèn lồng nhỏ nhắn tinh xảo, chuyên dùng cho Tết Nguyên Tiêu.

"Ngày mai khai ấn ." Nhan Tâm lẩm bẩm.

sắp bận rộn trở .

Những ngày Tết qua thực sự hề nhàn hạ, cô thà như ngày, mỗi ngày đều bận bịu đầu tắt mặt tối.

Hôm đó Nhan Tâm ngoài, cô ở trong thư phòng của , sắp xếp mấy việc tạm gác Tết năm ngoái, đầu năm sẽ xử lý chúng .

Vân Vũ

tư cách để phạm sai lầm, vì cần chuẩn thật kỹ lưỡng.

Bữa trưa ăn qua loa cho xong.

"Vi Minh, em sang bên phu nhân một chút, hỏi xem tối nay chúng sắp xếp thế nào." Nhan Tâm .

Vi Minh đáp .

trở về nhanh: "Mẹ quản sự bên phu nhân , tối nay Đốc quân, Lữ trưởng đều sẽ về. Mời một ban hát nhỏ, cả nhà ăn uống tùy ý một bữa."

Nhan Tâm hiểu .

Trình Tẩu hỏi cô: "Đèn lồng, tiểu thư cần tự tay treo ?"

"Chiều nay hãy tính." Nhan Tâm .

Xế chiều, cô xong việc, bèn tự tay treo từng chiếc đèn lồng nhỏ lên.

Dưới mái hiên, cây trong sân, và cả bên ngoài tường viện.

Nhan Tâm khiêng một chiếc thang nhỏ, đang treo đèn ở bức tường ngoài sân thì Thịnh Viễn Sơn tới.

Anh : "Xuống , trời lạnh lắm, treo giúp em."

Nhan Tâm do dự một chút, cám ơn.

Thịnh Viễn Sơn trèo lên thang, tiếp nhận chiếc đèn lồng cô đưa lên, hỏi cô: "Nói chuyện riêng vài câu ?"

Nhan Tâm hiệu cho những hầu lui trong sân.

Vừa treo đèn lồng, Thịnh Viễn Sơn với cô: "Anh cử hai tâm phúc Tokyo. Đã tra một chút manh mối về Thất Bối Lặc."

Đầu óc Nhan Tâm như nổ tung, cô kìm liền tiến sát chiếc thang hơn một chút: "Thật ?"

Trái tim cô, thể khống chế, đập liên hồi.

Tròn nửa năm !

"Thực , các thám t.ử của quân chính phủ từng đến Tokyo vài , nhưng luôn tin tức gì. Lần cố ý thả tin đồn. Anh dám chắc, nên cử tâm phúc thám thính hư thực . Một khi xác định, sẽ tự tìm." Thịnh Viễn Sơn .

Lần Thịnh Viễn Sơn ngoài, coi như là phá hủy sào huyệt của đảng Bảo hoàng, khiến Thất Bối Lặc ngoài Song Ưng Môn còn vũ khí lợi hại nào.

Thất Bối Lặc gãy cánh tay, rốt cuộc cũng kinh doanh nhiều năm, che chở, nên trốn đầu lấp đuôi khó bắt.

"Bao lâu nữa thì thể xác định?" Nhan Tâm sốt ruột hỏi.

Thịnh Viễn Sơn: "Anh sẽ nhanh nhất thể! Tâm Tâm, cũng giống như em, tìm , sẽ nhanh chóng xác định tin tức, đến lúc đó sẽ báo với em."

Nhan Tâm nén sự nóng vội của : "Đa tạ ."

Thịnh Viễn Sơn: "A Trọng là cháu trai của , tìm là việc nhà, cần cám ơn ."

Lại , "Nếu thực sự trong tay Thất Bối Lặc, ắt còn sống. Thất Bối Lặc cần con tin của nhà họ Cảnh, chứ g.i.ế.c c.h.ế.t A Trọng."

Bóng tối trong lòng Nhan Tâm, lọt một tia sáng.

Cô gật đầu mạnh: " luôn tin còn sống."

"Vẫn tin tức gì về Thịnh Nhu Trinh, lẽ t.h.i t.h.ể thực sự là cô ." Thịnh Viễn Sơn .

Thịnh Nhu Trinh hận đến tột cùng, lợi dụng chính hôn lễ của , mặt Thất Bối Lặc bắt cóc Cảnh Nguyên Câu.

Thất Bối Lặc chắc chắn hứa hẹn với cô những lợi ích cực lớn.

chim hoàng tước đậu lưng, Thất Bối Lặc nhân cơ hội trừ khử cô , Nhan Tâm .

"Thất Bối Lặc kết giao với Thịnh Nhu Trinh, ngay từ đầu thâm nhập nhà họ Cảnh. Về nhận , Thịnh Nhu Trinh trở thành quân cờ bỏ , mới nghĩ cách lợi dụng giá trị cuối cùng của cô .

Bên Tây phủ tiếp ứng, chắc chắn bí mật thiết với Thất Bối Lặc, chỉ là chúng mà thôi." Nhan Tâm .

Thịnh Viễn Sơn: "Đều khả năng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-450-co-tin-tuc-ve-canh-nguyen-cau.html.]

"Giữ mạng sống cho Thịnh Nhu Trinh, lẽ vẫn còn hữu dụng." Nhan Tâm .

"Lúc đó xe xảy chuyện gì, ngoại trừ Thịnh Nhu Trinh và A Trọng, ai khác ." Nhan Tâm , "A Trọng chắc chắn là đạt thứ gì đó, nên thà c.h.ế.t cũng chịu nhảy xe."

Thịnh Viễn Sơn treo xong đèn lồng.

Ánh nắng xế chiều, lọc qua chiếc đèn lồng, in một lớp ánh sáng đỏ nhạt lên khuôn mặt .

Đôi mắt lấp lánh, hiếm thấy chút hào quang. Tâm trạng vui vẻ, với Nhan Tâm: "Nhắc đến A Trọng, em liền trở nên vui."

Nhan Tâm sững sờ.

"Tâm Tâm, hy vọng em luôn vui vẻ như ." Anh , "Anh sẽ tìm A Trọng về, cho dù trả giá bằng mạng sống của ."

Nhan Tâm: "Câu đó lành , . Cậu và A Trọng đều sẽ bình an, Mẹ thể mất bất kỳ ai trong hai ."

Thịnh Viễn Sơn mỉm nhạt: "A Trọng mà trở về, sẽ ghen đấy."

Lòng Nhan Tâm thắt .

Cô mở miệng giải thích, Thịnh Viễn Sơn tiếp tục , "Em quan tâm đến chị gái , vượt xa A Trọng . Mẹ đẻ trở thành vợ, A Trọng nguy to ."

Nhan Tâm nhịn .

Cười , khóe mắt ướt lệ.

"Năm nay sẽ là một năm lành." Thịnh Viễn Sơn .

"Vâng." Nhan Tâm lén lau giọt nước mắt nơi khóe mắt.

Thịnh Viễn Sơn xong, đến chỗ Phu nhân .

Đã lâu thấy khuôn mặt Nhan Tâm sự sốt ruột như . Sống động, mong đợi, toát sức sống dồi dào.

Thịnh Viễn Sơn từng đến nỗi nhớ nhung mãnh liệt đến thế.

Anh yêu Nhan Tâm lúc .

Anh sẽ tìm thấy Cảnh Nguyên Câu, bất kể nguy hiểm thế nào.

Cảnh Nguyên Câu là duy nhất của , cũng là hy vọng của Nhan Tâm.

Thịnh Viễn Sơn hiểu rõ, chỉ cần Cảnh Nguyên Câu còn, Nhan Tâm sẽ thuộc về ; mà nếu Cảnh Nguyên Câu còn, trái tim Nhan Tâm cũng c.h.ế.t theo, cô sẽ thuộc về bất kỳ ai nữa.

Anh thà cắt đứt sự mong đợi của chính .

Yêu là cống hiến.

Thịnh Viễn Sơn tìm Phu nhân, lặng lẽ kể với Phu nhân những tin tức .

Phu nhân rõ ràng trấn định hơn.

"... Nếu trong tay đảng Bảo hoàng, dù c.h.ế.t cũng mất mấy lớp da. Tiếp theo, nội bộ quân chính phủ còn sẽ rối ren thế nào. Viễn Sơn, tạm thời em thể rời , em nắm chắc việc." Phu nhân .

Như , cho dù thiếu soái trở về thành phế nhân, Thịnh Viễn Sơn trấn giữ, cũng sẽ đến nỗi vạn chà đạp.

"Người của mới xuất phát, tin tức cũng một sớm một chiều là , chị yên tâm. Những ngày sẽ đẩy nhanh việc thanh trừng dị kỷ.

Một khi chọc giận , sẽ lấy cớ rời , để Đốc quân xoa dịu cảm xúc của cấp , đồng thời nhân tiện cho A Trọng trở về tiếp quản, thu phục nhân tâm." Thịnh Viễn Sơn .

Phu nhân , thôi.

"Anh thích những việc ." Thịnh Viễn Sơn .

Phu nhân: "Em giống một bình thường. Người bình thường ở tuổi em, con cái mấy đứa ."

Thịnh Viễn Sơn : "Mỗi một chí hướng. Tương lai A Trọng và Tâm Tâm con, bế một đứa về nuôi. Nuôi lớn, cho nó gọi là ông , bắt nó gọi 'ba'."

Phu nhân sửng sốt: "Lời hồ đồ, em khác gì hả?"

"Anh vốn là kẻ hồ đồ." Thịnh Viễn Sơn , "Chị gái, như , em khuyên chị hãy nghĩ thoáng . Người khác gì, nào để ý?"

Phu nhân: "... Còn A Trọng và Tâm Tâm thì ?"

"A Trọng mà chịu cúi đầu lạy , đều coi như vô lương tâm, để ý , việc bận tâm; còn Tâm Tâm, nữa. Chị ạ, chị thích cô đến mức nào ." Thịnh Viễn Sơn .

Phu nhân nhắm nghiền mắt.

: "Chị nuôi dạy em ."

"Cây non thành hình, hối hận cũng muộn , chị gái." Thịnh Viễn Sơn .

Phu nhân đó đầy tâm sự, nửa ngày nhúc nhích.

Việc nào việc nấy đều thật nhức đầu.

Nhỡ Nhan Tâm chịu nổi áp lực như , bỏ chạy thì ?

Phu nhân thực sự nỡ để cô .

 

Loading...