Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 451: Cuộc đối đầu trên bàn ăn
Cập nhật lúc: 2025-11-24 08:58:15
Lượt xem: 65
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tết Nguyên Tiêu, Phu nhân cảm thấy đau đầu.
Nhan Tâm lấy dầu xoa bóp cho bà, bà day ấn huyệt thái dương.
Phu nhân liền nắm lấy tay cô, với cô: "Tâm Tâm, nếu con, thật xong."
Nhan Tâm: "Đây là việc trong phận nội của con."
"Dù là việc trong phận nội ngoài phận, con đều . Mẹ nghĩ, nếu con thể luôn ở bên cạnh , sẽ hưởng phúc cả đời." Phu nhân .
Lại , "Tâm Tâm, con cuộc đời vất vả thế nào . Từ lúc thể nhớ chuyện, từng một lúc nào buông lỏng.
Bây giờ chỉ mong Nguyên Câu trở về. Đợi nó về, con vẫn ở bên cạnh , lúc đó mới thật sự hưởng thanh nhàn."
Bà tràn đầy hy vọng , "Mẹ thể một lão phong quân, ăn cơm, tản bộ, nuôi chim nuôi chó, chơi đùa với cháu trai cháu gái."
Nghe những lời , Nhan Tâm trong lòng bồn chồn: "Mẹ, Cha gì ?"
Cô sợ Đốc quân đuổi cô , nhắc với Phu nhân .
Phu nhân vội : "Không . Mẹ cho con , Cha của con sẽ gì . Nếu ông để ý đến suy nghĩ của đến mức đó, tình cảm giữa chúng cũng đến hồi kết thúc."
Lại như che giấu, "Mẹ nghỉ trưa mơ thấy một cơn ác mộng, mơ thấy con nhất định , giữ cũng ."
Nhan Tâm thở phào nhẹ nhõm, : "Ở bên cạnh , là những ngày tháng gấm hoa. Ai ai cũng nâng đỡ con. Mẹ lấy gậy đuổi, con cũng ."
Phu nhân: "Vậy là thỏa thuận nhé. Chúng nghi ngờ, thành thật với , hiểu lầm gì thì trực tiếp hỏi cho rõ."
"Vâng." Nhan Tâm đáp.
Vân Vũ
Phu nhân thở phào.
Bữa tối, đèn lồng trong sân viện đều thắp sáng, ánh đèn hùng vĩ rực rỡ, ánh sáng đỏ tươi rạng rỡ chiếu sáng màn đêm, khí sân viện tràn ngập vẻ tưng bừng.
Qua đêm nay, Tết Nguyên Đán coi như kết thúc.
Cảnh Gia Đồng bộ quần áo mới, sang dùng bữa.
Khi Đốc quân trở về, trời tối hẳn, tâm trạng ông cũng khá .
Thịnh Viễn Sơn xách theo mấy hộp hoa quả đóng hộp, đến muộn hơn một chút.
Sân khấu hát nhỏ dựng lên, diễn một bài hát êm dịu.
Trên bàn ăn vô cùng phong phú, hầu rót rượu cho mỗi .
Nhan Tâm và Cảnh Gia Đồng uống rượu vang đỏ; Phu nhân, Đốc quân và Thịnh Viễn Sơn đều uống rượu vàng.
"Chiều nay A Nghiên đến tìm ." Đốc quân tùy ý chuyện.
Người khác còn đỡ, Cảnh Gia Đồng rượu sặc, ho sặc sụa.
Đốc quân: "Con chậm một chút. A Nghiên gọi con về."
Cảnh Gia Đồng ho đến đỏ cả mặt, căng thẳng: "Con xin Cha."
Đốc quân thở dài: "Cùng là con gái, nếu con một phần ba A Nghiên, Cha cũng yên tâm . Cái tính tình của con, xuất giá cũng bắt nạt."
Con gái bắt nạt, cha đại khái đều cảm thấy tức giận; cũng hận đứa con của bất tài.
Cảnh Gia Đồng ấp a ấp úng.
Phu nhân vui đỡ cho: "Càng mắng, nó càng nhút nhát. Tính cách nó như , nuôi thêm vài năm nữa hãy xuất giá. Con gái của Đốc quân, sợ cửa ."
Lại , "Bây giờ đều thời thượng phong khí mở mang, nhiều nhà cho tiểu thư, thiếu gia du học nước ngoài. Những nam t.ử tử tế càng chí, thời gian học càng lâu, hôn nhân đều kéo dài về .
Gia Đồng thể lựa chọn nhiều. Làm cha đều lo lắng, con gái cũng sẽ từ từ trưởng thành, ngày tháng còn dài."
"Phu nhân ." Đốc quân .
Cảnh Gia Đồng thấy, trong lòng vô cùng khâm phục Phu nhân.
Chỉ vài câu ngắn ngủi, xoa dịu Đốc quân, an ủi Cảnh Gia Đồng.
Những kỹ xảo , nếu học chút ít, cũng đủ hưởng dụng cả đời.
"A Nghiên đến gì?" Phu nhân hỏi.
"Chỉ là báo tin vui, Hạ thị thể xuống giường, mấy hôm nay tinh thần còn khá, bên đó sắp xếp thỏa cho đêm Nguyên Tiêu." Đốc quân .
Phu nhân : "Thật quá. Đợi lát nữa ăn cơm xong, Ngài xem một chút. Đứa trẻ vất vả đến một chuyến, đừng để nó thất vọng."
Đốc quân: "Nó là , cần ."
Phu nhân: "Đêm lạnh, cũng . Trưa mai ngang qua, ghé một cái. Phải cho A Nghiên thể diện, nó là thiếu nữ ."
Đốc quân : "Cũng ."
Cảnh Gia Đồng sự khâm phục với Phu nhân, càng thêm một bậc.
Bởi vì đối với Tây phủ còn luyến tiếc gì nhiều, chỉ còn thất vọng và ngột ngạt, Cảnh Gia Đồng thoát khỏi gia đình đó, cô cảm thấy Tây phủ là nhà của nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-451-cuoc-doi-dau-tren-ban-an.html.]
Đương nhiên, Đốc quân phủ cũng nhà cô, mà chỉ là nơi cô tạm thời nương . Sớm muộn gì cô cũng sẽ chỗ thuộc về của riêng .
Cảnh Gia Đồng lập trường của ngoài cuộc, cảm thấy Phu nhân vô cùng lợi hại.
Cha mấy chục năm nay, ngày lễ tết nhất định ở bên cạnh Phu nhân, trở thành thói quen của ông.
Phá vỡ thói quen đau khổ, lẽ Cha cũng tự nhận .
Hiện tại, A Nghiên đến mời, vẫn là kéo Cha sang bên đó ăn Tết Nguyên Tiêu.
A Nghiên dốc hết sức kéo cha sang bên đó.
Người cha chút lưỡng lự.
Lúc , Phu nhân tiên thể hiện sự rộng lượng của , khen ngợi Cảnh Phỉ Nghiên năng lực; rõ mục đích của Cảnh Phỉ Nghiên.
Còn đẩy Cha ngoài.
Bữa tối năm nay ấm áp, Cha đương nhiên cũng quyết tâm phá vỡ lệ cũ, nhưng nỡ để con gái thất vọng.
Cho nên Phu nhân , nếu tối nay , thì sáng mai hãy .
Người đến, thể diện cho con gái đáp ứng.
Tiến thoái chừng mực.
Cảnh Gia Đồng cách hành xử của Phu nhân, chút hiểu: "Điều cũng thể học , Thịnh Nhu Trinh ở bên cạnh Phu nhân nhiều năm như , rốt cuộc học những gì?"
Ngoài việc giả vờ rộng lượng, Thịnh Nhu Trinh học chút tinh túy nào.
Có do thiên phú ?
Có đút cơm cho ăn, cô cũng nuốt nổi?
"Mẹ khỏe , bà tìm về ." Cảnh Gia Đồng nghĩ.
Tâm trạng cô nặng trĩu.
Cô trở về.
Về nhà quá đau khổ, từng khắc từng giờ đều như tra tấn.
Cảnh Gia Đồng từng , nhưng cô thể mơ hồ cảm nhận , tự nhiên yêu thương con cái của .
Nhất là khi quá nhiều con.
Cảnh Gia Đồng chính là đứa trẻ yêu thương. Cô thất vọng, cũng oán hận. Cô chỉ tránh xa, từ nay về sống những ngày tháng thanh tịnh của riêng .
Nếu thể ở bên cạnh Phu nhân lâu hơn một chút, học thêm một chút nhân tình thế thự - những thứ mà đây ai dạy cô, lẽ con đường của cô sẽ dễ hơn.
Cảnh Gia Đồng đang suy nghĩ lung tung, đột nhiên thấy Cha hỏi: "Cháu thấy Chu đại công t.ử thế nào?"
"Ai?" Cảnh Gia Đồng kinh ngạc, "Chu Quân Vọng hả?"
Đốc quân: "Con ? Không hỏi con mà con cũng chen ."
Cảnh Gia Đồng: "..."
Thì hỏi cô.
Cô hổ giải thích: "Cha, lúc nãy con mất tập trung."
"Con luôn mơ mơ màng màng như , yên tâm ?" Đốc quân thở dài, về phía Nhan Tâm.
Cảnh Gia Đồng lúc mới , thì là hỏi Nhan Tâm.
Cô thở phào nhẹ nhõm, lập tức vểnh tai lên ngóng.
Đang hỏi chị Nhan.
Nhan Tâm cũng ngây một chút.
Đốc quân nghi ngờ Cảnh Gia Đồng truyền cái tính ngây ngô đó cho Nhan Tâm, nhíu mày.
Cảnh Gia Đồng: "..."
"... Trước đây lúc Nguyên Câu còn ở nhà, chúng cháu và Chu Quân Vọng thỉnh thoảng gặp mặt. Cháu còn nhớ Nguyên Câu tập kích đó, Chu Quân Vọng cũng ở đó.
Bình thường riêng tư cháu ít khi gặp . Cha hỏi phương diện nào của ạ?" Nhan Tâm .
Cảnh Gia Đồng: Trước khi câu hỏi là ác ý thiện ý, tiên hãy nêu công lao của bản , mà tình cờ nhắc đến, tuyệt đối cố ý.
• Lại học một chiêu.
Đốc quân dường như cũng nhớ chuyện cô từng đỡ đạn cho Cảnh Nguyên Câu, ánh mắt lập tức dịu .
"Chu Long đầu bệnh nặng , Chu Quân Vọng thể sẽ tiếp quản một việc, cháu thấy đáng để hỗ trợ ?" Đốc quân hỏi.