Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 461: Đốc Quân Đuổi Nhan Tâm
Cập nhật lúc: 2025-11-24 08:58:25
Lượt xem: 66
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bức thư Nhan Tâm cho Trương Nam Thù tháng Giêng, mãi đến đầu tháng Ba mới nhận hồi âm.
Thư hồi âm cũng giản đơn như bức điện báo của cô .
" bình an vô sự, đừng lo lắng."
Mấy chữ ngắn ngủi, Nhan Tâm xem xem , chân mày cau chặt.
Cô thảo luận chuyện với Bạch Sương.
" lo lắng cho tình hình của Nam Thù." Nhan Tâm .
Mấy chữ "Trương Nam Thù" , sức nặng còn hơn cả bức điện, Nhan Tâm thể cảm nhận áp lực mà cô đang chịu. Một vốn ưa như cô, dùng những lời lẽ qua loa như để hồi âm, ẩn đó là khủng hoảng gì, Nhan Tâm thể nào đoán .
Cô nghi ngờ tình cảm phai nhạt.
"Bạch Sương, lẽ Nam Thù đến bên cạnh đồng hành cùng cô ." Nhan Tâm .
Bạch Sương: "Bên cô còn nhiều việc thể rời , Phu nhân cũng cần cô."
"Ừ." Nhan Tâm , hỏi Bạch Sương, "Ngươi thể Bắc Thành một chuyến, xem tình hình gần đây của Nam Thù thế nào ?"
"Cô thực sự ?" Bạch Sương lo lắng, "Bản cô cũng an . Nếu ở bên cạnh, sẽ tạo cơ hội cho kẻ khác."
Nhan Tâm: "Ngươi ."
Bản cô còn như phật bùn vượt sông, khó bảo , tình thế cũng chẳng mấy lý tưởng.
cô thực sự lo lắng cho Trương Nam Thù, bèn : "Ta sẽ phái một Phó quan một chuyến, cứ là mang lễ sinh nhật cho Nam Thù. Xem phản ứng bên đó thế nào, một bức thư quá ngắn ngủi, lên điều gì."
Bạch Sương: "Như cũng ."
Nhan Tâm: "Ngươi quen rõ những ở Phó quan xứ hơn. Ngươi với Lang Phi Kiệt, chọn một đáng tin, để một chuyến."
Bạch Sương đáp "" ngoài.
Bán Hạ bước chuyện.
Chưa mấy câu, Bán Hạ cảm thấy thèm ăn, liền tìm Trình Tẩu đòi bánh ngọt.
Bạch Sương , với Nhan Tâm: "Lang Phó quan trưởng sắp xếp , tùy lúc thể xuất phát."
Lại với Nhan Tâm, "Lang Phó quan trưởng còn , vợ của t.h.a.i hơn ba tháng, lẽ nên chủ động thưa với cô."
Nhan Tâm: ...!
Cô thẳng nhà bếp nhỏ, lôi Bán Hạ .
Bán Hạ nhét đầy miệng bánh ngọt: "... Em khỏe . Trước đây ăn cơm, giờ nữa, em ăn ngon miệng."
Nhan Tâm: "Em chủ động với chị!"
Bán Hạ: "Em định mà, nhưng chị bận quá. Trước đây em chán ăn, ngày nào cũng khó chịu, lười . Bây giờ thèm ăn ."
Nhan Tâm đỡ lấy tay cô, bắt mạch cho cô.
Bán Hạ hư nhược, Nhan Tâm kê một đơn thuốc, gọi Lang Phi Kiệt .
"... Bồi bổ đừng quá nhiều dầu mỡ, thường ngày trông chừng cô , đừng để cô ăn linh tinh. Người mang thai, hành động nhất định cẩn thận." Nhan Tâm .
Lang Phi Kiệt nhất nhất đáp lời.
Nhan Tâm Bán Hạ vẫn hồn nhiên để ý, trong lòng sốt ruột, với hai họ: "Đại Lý quán của , khi vợ thai, hai vợ chồng cũng nghĩ là ngày . Về xảy chuyện..."
Lang Phi Kiệt lập tức căng thẳng.
Nhan Tâm: "Kẻ thù hận nhiều, hai vợ chồng các ngươi đều là tâm phúc của . Chỉ cần sơ suất một chút, thực sự sợ ."
Bán Hạ cũng nghiêm túc hơn: "Tiểu thư yên tâm, em sẽ cẩn thận nơi."
"Ta sẽ mượn một từ phủ của bà nội. Những hầu bên cạnh bà nội đều do vợ chồng Chu Thế Xương dạy dỗ, đều lanh lợi đáng tin.
Bán Hạ vẫn tính tình trẻ con, Phó quan trưởng thể cả ngày ở nhà, nhất định bên cạnh Bán Hạ." Nhan Tâm .
Lang Phi Kiệt và Bán Hạ đều đồng ý, cảm ơn Nhan Tâm.
Chuyện vui , Nhan Tâm còn với Phu nhân.
Phu nhân lấy một cân Yến huyết, tặng cho Nhan Tâm, bảo Nhan Tâm thưởng cho Bán Hạ.
Nhan Tâm quả nhiên thưởng, dẫn Bán Hạ đến mặt Phu nhân tạ ơn.
Có tin tức xác thực Cảnh Nguyên Câu vẫn còn sống, Bán Hạ tin vui, Nhan Tâm cảm thấy tâm trạng hơn nhiều, ngày tháng dường như chút hy vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-461-doc-quan-duoi-nhan-tam.html.]
Thế nhưng, tình thế đột ngột xoay chuyển.
Đốc quân đột nhiên gọi Nhan Tâm đến thư phòng ngoài.
Nhan Tâm còn tưởng Phu nhân hoặc Thịnh Viễn Sơn cũng ở đó, nên nghĩ ngợi gì.
Không ngờ, chỉ mỗi Đốc quân.
Sắc mặt Đốc quân tươi.
Ông mời Nhan Tâm , bảo các Phó quan lui .
Nhan Tâm lưng thẳng tắp.
"Tâm Tâm, Cha chuyện thương lượng với con." Đốc quân sắc mặt nghiêm trọng.
Nhan Tâm: "Cha cứ phân phó."
"Y thuật của con , cũng cực kỳ thông minh, Cha đưa con nước ngoài học Tây y." Đốc quân .
Đầu óc Nhan Tâm "oàng" một tiếng.
Cô dựa Phu nhân và Thịnh Viễn Sơn mới thể vững trong phủ Đốc quân.
Từ khi đạo sĩ Tiêu Vân xuất hiện, sự tin tưởng dành cho Nhan Tâm trong lòng Đốc quân chỉ còn treo sợi tóc.
Rất nhiều giữ thái độ thấp. Khi trong tay quyền lực tuyệt đối, sự nổi bật mang đến là lòng ơn, mà là sự đố kỵ.
Giống như Đốc quân đối với Nhan Tâm.
Chỉ cần xúi giục, cố ý gièm pha Nhan Tâm, Đốc quân hai phần, đối chiếu với chuyện Nhan Tâm đây "bói toán chuẩn", Đốc quân càng nghĩ càng thấy kinh hãi.
Trong lòng Nhan Tâm, lạnh giá như băng.
Giá như cô là đàn ông thì . Nếu là nam nhi, lẽ Đốc quân dám đối xử với cô như .
Vân Vũ
"Cha, con thực sự học Tây y khoa, cảm ơn Cha lo liệu cho con. Con , Cha vì lợi ích của con." Nhan Tâm .
Không cần thiết vỡ mặt.
Cô là nghĩa nữ của Phu nhân, cũng là vị hôn thê của Cảnh Nguyên Câu, cô nhất định sống trong nhà họ Cảnh. Nếu thể hạ gục đối phương ngay lập tức, thì hãy đón nhận với nụ .
Cảnh Nguyên Câu với cô, kẻ sợ c.h.ế.t sẽ c.h.ế.t , cô thể để lộ sự sợ hãi mặt Đốc quân.
Cô khéo léo.
Đốc quân thở phào nhẹ nhõm rõ ràng: "Con thông đạo lý nhất, Cha lầm . Các cô gái ngày nay, học chút chữ Tây, chỉ lợi chứ hại."
Lại , "Con và Gia Đồng cùng , trường học bên đó Cha sẽ lo liệu cho các con. Hai đứa chăm sóc lẫn ."
Nhan Tâm: "Khi nào ?"
"Càng nhanh càng ." Đốc quân .
Nhan Tâm ông.
Ánh khiến ông áy náy, nên giọng ôn hòa hơn vài phần: "Một tháng . Trường học sẽ sắp xếp cho các con, tiền bạc thành vấn đề."
Nhan Tâm mỉm hiền hòa: "Cha, trong trường hợp bình thường, bậc trưởng bối thường theo ý kiến của con cháu. Cha còn đến hỏi con, đây là sự coi trọng của Cha dành cho con, con trong lòng hiểu rõ."
Cô càng ngoan ngoãn thuận theo như , Đốc quân càng cảm thấy hoang mang.
Ông cảnh giác.
"Một cha bình thường còn oai tác phúc, huống chi Cha là Đốc quân. Cha, con sẽ ơn, ngược còn oán hận Cha. Như thế mới thực là 'bạc nghĩa vô tình', điều lẽ , cũng phụ lòng Cha." Nhan Tâm .
Đốc quân: "Tâm Tâm, con nghĩ như , Cha an ủi. Con đúng là đứa trẻ ngoan, Cha lầm ."
"Vậy Cha, ngài còn cần con gì nữa ?" Nhan Tâm hỏi.
Đốc quân: "... Con cần một tiếng với con. Con với con, là con và Gia Đồng hẹn , tương lai quan trọng hơn.
Đợi con học thành tài trở về, Cha sẽ xây cho con một bệnh viện Tây y, con đảm nhận viện trưởng. Đến lúc đó, đất đai, tiền bạc, Cha sẽ cung cấp bộ."
Nhan Tâm trầm ngâm: "Con sợ sẽ đau lòng."
"Con cái rời tổ, ai là đau lòng." Đốc quân , " con cái rời khỏi vòng tay cha , mới thể trưởng thành."
Nhan Tâm lặng lẽ gật đầu.
"Tâm Tâm, chúng xong chứ?" Đốc quân hỏi.
Nhan Tâm: "Cha, để con suy nghĩ một chút, ? Năm ngày con sẽ trả lời ngài."