Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 479: Hắn không xứng với em

Cập nhật lúc: 2025-11-24 17:43:13
Lượt xem: 80

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhan Tâm mời Trương Nam Thù xuống.

" và Nguyên Câu bàn bạc , bọn sẽ ở Bắc Thành một thời gian." Nhan Tâm .

Trương Nam Thù thở dài: "Các cũng , hai tên khốn kiếp nhà chịu thả ."

Nhan Tâm bật : "Ý là, em đừng tốn tâm tư tìm cách đưa bọn ngoài nữa, bản chúng ."

Trương Nam Thù lúc mới hiểu: "Tại ?"

"Tình thế phức tạp. Đại soái để em và hai của em chia ba chân vạc, là để giữ một tia hy vọng cuối cùng. Nếu như em ai giúp đỡ, nhanh sẽ thất thế, phụ công lao khổ tâm của Đại soái.

Hơn nữa, một khi nhà họ Trương tan rã, cục diện phương Bắc một nữa hỗn loạn, Nghi Thành cũng sẽ chịu ảnh hưởng vô cùng lớn. tình hình chính trị khó khăn.

Đây chỉ là giúp em, cũng là giúp chính chúng . Vì , cho dù của em đuổi chúng , chúng cũng thể ." Nhan Tâm .

Trương Nam Thù những lời , trong mắt ướt.

mặt , chỉnh đốn tâm trạng, một lúc lâu mới : " sợ liên lụy đến các ."

"Sẽ ." Cảnh Nguyên Câu lên tiếng.

Anh Trương Nam Thù, "Hai nhà kết minh, sớm là con thuyền cùng một sợi dây. Họ Trương gặp nạn, chúng cũng thể an ."

Nhan Tâm cũng : "Chân của Nguyên Câu vẫn cần điều dưỡng, một ngày là hồi phục . Lúc trở về, vị Thiếu soái tàn tật ở Nghi Thành sẽ uy tín giảm sút trong quân đội, cũng sẽ giảm sĩ khí.

Chúng tá túc tại Soái phủ. Chỉ là, cho phép chúng ngoài, dạo chơi trong thành, liên lạc với Nghi Thành. Cũng đồng ý để Nghi Thành đến thăm."

Trương Nam Thù: "Được, việc để lo."

Nhan Tâm tiễn cô cửa.

Trương Nam Thù nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, lòng đầy ơn.

"Gạt đại cục sang một bên, em về kết hôn ?" Trương Nam Thù , "Đến giờ em vẫn chỉ là vị hôn thê, thực sự sợ..."

Nhan Tâm khổ.

Cảnh Nguyên Câu trong phòng, Nhan Tâm và Trương Nam Thù chuyện ở cổng sân.

bước khỏi ngưỡng cửa sân, khẽ với Trương Nam Thù: "Thực , nhà họ Cảnh đuổi đấy."

Trương Nam Thù sửng sốt.

"Trước đó chỉ đến tạm trú, thăm em, sẽ sang Tokyo tìm Nguyên Câu, nên nhắc tới chuyện . Bây giờ bảo về Nghi Thành, cũng về ." Nhan Tâm khổ.

Trương Nam Thù kinh ngạc tức giận: "Hắn điên ? Cảnh Phong mất trí ?"

• Không cần hỏi, chuyện ngu ngốc như , chắc chắn là Đốc quân Cảnh Phong.

Phu nhân và Thịnh Viễn Sơn tinh tường gấp trăm , nỡ đuổi con heo đất quý giá như thế chứ?

Heo đất rơi nhà ai, nhà đó coi như bảo vật trân quý mà cung phụng ?

Cảnh Phong nhất định là già , mất trí .

Vân Vũ

Nhan Tâm , khoác tay cô, áp sát thầm với cô: "Đừng với Nguyên Câu."

"Anh sẽ tức điên lên." Trương Nam Thù .

Lại , "Nếu nhà họ Cảnh thực sự ngu , em hủy hôn, gả cho hai ."

Nhan Tâm định gì đó, Trương Nam Thù , "Đáng tiếc xứng, chỉ là thứ vũ phu, như khối sắt cứng nhắc, giống như trâu uống , chẳng thưởng thức."

Mấy tên đàn ông hôi hám , là chọn tướng giữa đám lùn, thực khiến Trương Nam Thù c.h.ế.t điếng.

Sao một đàn ông thập thập mỹ, xứng với heo đất của cô chứ?

Nhan Tâm: "..."

Vào lúc chiều tà, gió đêm đầu hạ mát mẻ, Nhan Tâm và Cảnh Nguyên Câu ăn tối xong mái hiên chuyện phiếm.

Rất nhiều chuyện xảy trong mười tháng, Nhan Tâm chọn lọc kể cho .

Đặc biệt là cái c.h.ế.t của Cảnh Trọng Lâm, tô vẽ đậm nét, giáng một đòn chí mạng Tây phủ.

"Giỏi lắm, Tâm Tâm Nhi." Cảnh Nguyên Câu khen ngợi cô.

Nhan Tâm: "Mẹ luôn ủng hộ con, tin tưởng con. Không bà, con cũng thể ở ."

Cảnh Nguyên Câu trầm ngâm.

Anh sâu cô, ánh mắt thăm thẳm.

"Sao thế?" Nhan Tâm hiểu.

Cảnh Nguyên Câu: "Tâm Tâm Nhi, em một câu với ."

Tim Nhan Tâm đập mạnh: "Gì ?"

"Sao để em ngoài tìm ? Bản em cũng , sức khỏe , em luôn giúp đỡ quản gia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-479-han-khong-xung-voi-em.html.]

Lẽ nào chỉ một đêm, sức khỏe lên? Hay là khác thể thế quản gia? Thực sự cho em tìm , bên cạnh em chỉ Bạch Sương?"

Giọng nhẹ, nhưng thở thì nóng bỏng.

Nhan Tâm áp sát , ngậm lấy môi , tựa lòng : "Đừng hỏi."

Cảnh Nguyên Câu tham lam hấp thu thở của cô, để môi lưỡi hòa quyện cùng cô.

Anh : "Em tránh câu hỏi , cho ."

Nhan Tâm: "Em nhắc tới."

"Em nhắc, sẽ đoán còn tệ hơn." Cảnh Nguyên Câu , "Chúng về phòng , em từ từ kể cho . Nghi Thành nhiều chuyện như , đều hứng thú, chỉ đoạn của em."

Nhan Tâm thở dài: "Người khác đều là kẻ thô lỗ, thô ở chỗ nào chứ?"

Cảnh Nguyên Câu sững sờ, : "Chỗ nào cũng thô!"

Nhan Tâm: "..."

Vừa mới còn xuân xanh tuyết trắng, lập tức biến thành tục thể chịu nổi.

Cảnh Nguyên Câu bảo Nhan Tâm lấy gậy, nhờ cô đỡ dậy, phòng ngủ.

Anh giả vờ giống thật đến mức Nhan Tâm cũng nghi ngờ chân rốt cuộc .

Đóng chặt cửa sổ cửa , bế cô, vài bước đặt cô lên giường.

Nhan Tâm lúc mới nhận , thực sự chỉ là giả vờ, chân tay vẫn .

"... Nói cho , tại Cha của đuổi em?" Vừa cởi áo cô, hỏi.

Hai trùng phùng, chỉ lúc ánh mắt mới đậm đặc, ngọn lửa trong đáy mắt mãnh liệt.

Nhan Tâm tránh. Làn da lộ trong khí mát mẻ đầu hạ, cô co rúm , Cảnh Nguyên Câu ôm lấy eo cô.

Anh mài mòn khác, ngón tay từ từ xoa lên eo thon của cô: "Nói cho , Tâm Tâm Nhi. Có vì cái c.h.ế.t của Cảnh Trọng Lâm mà trút giận lên em ?"

Hơi thở của Nhan Tâm dần dần nóng lên.

Cô bám vai : "Cũng hẳn là như . Sau khi đạo sĩ Tiêu Vân đến, ông nghi ngờ con ."

"Rồi nữa?" Anh hỏi, tay men theo eo cô từ từ di chuyển lên .

Lòng bàn tay với vết chai mỏng ma sát da thịt cô, Nhan Tâm c.ắ.n chặt môi, mới kìm nén tiếng thở hổn hển giữa môi răng.

"Anh... khi mất tích... đừng..." Trên xương đòn của Nhan Tâm, in hôn của , còn cả những cái c.ắ.n nhẹ.

Tê dại khó chịu.

"Sau khi mất tích, cũng đổ lên đầu em?" Đầu cúi thấp, năng lơ lớ.

"Ừ, đúng !"

Môi Cảnh Nguyên Câu di chuyển xuống : "Anh ngờ, Cha của hồ đồ đến mức . , về dám nữa ."

Lại , "Tâm Tâm Nhi, em quá, yêu em?"

Mu bàn chân Nhan Tâm căng thẳng.

Làn da trắng như tuyết phủ đầy vết hôn, cô nhanh run rẩy lên, mặt mày và thể đều phủ một lớp sắc hồng.

"Em vui ?" Anh bò lên , hôn môi cô.

Nhan Tâm mất hồn một lúc.

"Ừ."

"Đưa tay cho ." Anh hôn lên môi cô.

Tấm ga trải giường đó nhàu nát thành một đống hỗn độn.

Bụi bặm trong lòng trong Nhan Tâm đều rơi rụng hết, cô thoải mái trong lòng Cảnh Nguyên Câu, đầu óc trống rỗng. Anh thỉnh thoảng hôn cô, xoa cánh tay cô, yêu thương vô cùng.

"... Nguyên Câu, em ?" Cô ngẩng mặt hỏi , "Lễ cưới , em cũng thuốc, hại sức khỏe, mang thai."

Cảnh Nguyên Câu khẽ: "Đừng dụ dỗ ."

"Em mật hơn với ." Nhan Tâm phục n.g.ự.c , hôn cằm .

Giao hòa mật hơn.

Vợ chồng chỉ một kiểu, lễ cưới đôi khi là cho ngoài xem.

Cảnh Nguyên Câu ôm chặt cô, : "Tâm Tâm Nhi, bây giờ em đang bốc đồng. Xa cách lâu ngày trùng phùng, hành vi của em đều đủ lý trí. Em hãy bình tĩnh một thời gian, cũng để cho bản đủ trống để hối hận."

Nhan Tâm: "Từ khi gặp , em còn trống để hối hận ?"

Cảnh Nguyên Câu: "..."

 

Loading...