Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 506: Khi nào anh đi?

Cập nhật lúc: 2025-11-25 02:58:04
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Nam Thù hầu cô gia* trở về, giật kinh hãi.

(*cô gia: cách gọi hầu trong nhà đối với chồng của tiểu thư)

Cô vội vàng dậy, đón ngoài.

Còn kịp hỏi, cô Tôn Mục ôm chặt lấy.

Anh từ bên ngoài trở về, lẫn lộn mùi mồ hôi, mùi ẩm mốc từ toa tàu, mấy dễ chịu.

Mũi Trương Nam Thù đột nhiên kích thích dữ dội như , cô nín thở ba giây mới hỏi: "Xảy chuyện gì ?"

Vân Vũ

Tôn Mục thấy hầu trong sân, cùng v.ú nuôi ở cửa trông chút ngượng ngùng, liền buông Trương Nam Thù .

"Em chứ?" Tôn Mục chăm chú cô, dấu vết mặt cô, "Anh xem báo ."

Trương Nam Thù: "Anh đặc biệt vì chuyện mà về ? Doanh trại việc gì chứ?"

Tôn Mục: "..."

Trương Nam Thù thấy đột nhiên trầm mặc, càng thêm căng thẳng: "Sao ?"

Tôn Mục: "Kỳ nghỉ của hết, nên mới về."

Trương Nam Thù: "..."

Tính nhẩm ngày tháng, nửa tháng .

Anh ở nhà, Trương Nam Thù nhàn nhã thoải mái, dễ chịu vô cùng, đến nỗi thời gian trôi nhanh như .

Trương Nam Thù há miệng định giải thích, vội vàng ngừng lời - cô gì cả, giải thích là tâm quỷ.

"Ồ, em còn tưởng xem báo xong, lo lắng cho em nên mới đặc biệt chạy về." Trương Nam Thù tự nhiên đáp lời.

Tôn Mục gì.

Trương Nam Thù hỏi: "Anh ăn cơm ?"

"Chưa."

"Vậy ăn cơm ." Cô .

Cô gọi hầu gái, bảo cô đến nhà bếp lớn dặn dò một tiếng.

Tôn Mục: "Không gấp, để chuyện doanh trại với em . Có vài việc, Lưu Quân trưởng dặn nhất định báo cáo với em sớm."

Trương Nam Thù .

Hai đến thư phòng xuống, Tôn Mục lượt trình bày với cô những chuyện ở doanh trại.

Trương Nam Thù xong, thấy đều chuyện lớn, liền : "Để lát nữa em gửi điện báo cho Lưu Quân trưởng, để tự xử lý."

Lại , "Anh nhúng tay nhất, cả và em đều nên ác nhân. Vị lữ trưởng tín của Lưu Quân trưởng, thì nên để mặt."

Tôn Mục gật đầu.

Anh vài chuyện trong thành.

Khi Trương Nam Thù còn nhỏ, nghịch ngợm ngừng, Nguyên soái họ Trương họp dỗ con. Trương Nam Thù dựa vòng tay cha mà ngủ.

Lớn lên một chút, Nguyên soái họ Trương bàn luận quân sự cũng tránh mặt cô.

Trương Nam Thù thấy, so với khác hiểu nhiều hơn, Tôn Mục chuyện doanh trại với cô, cô một cái là ma mãnh gì.

"... Có lẽ em tự tuần tra một ." Tôn Mục .

Trương Nam Thù: "Lần hai em cũng , bảo em xem. Chỉ là cả em phản đối, sợ em sẽ gặp nguy hiểm."

Tôn Mục: "Em tự lượng định."

Hai họ chuyện một tiếng đồng hồ, mới kết thúc.

Vú nuôi cho chuẩn sẵn nước nóng và quần áo cho Tôn Mục, còn hết ga gối trong phòng ngủ của Trương Nam Thù.

"Cô gia tối nay ăn gì? xuống bếp dặn một tiếng." Vú nuôi .

"Thanh đạm một chút là ." Tôn Mục .

Vú nuôi , : "Đã pha giải nhiệt , còn hoa quả tươi, cô gia dùng tạm chút . Phòng tắm cũng chuẩn xong ."

Tôn Mục: "Đa tạ."

Vú nuôi lui .

Những hầu hầu hạ trong sân đều đến mặt họ.

Trước mặt , Trương Nam Thù tự nhiên, với : "Anh vất vả cả đường , tắm rửa quần áo ."

Tôn Mục gật đầu.

Anh về phòng tắm, Trương Nam Thù định về phòng ngủ, Tôn Mục đột nhiên gọi cô: "Nam Thù."

Trương Nam Thù đầu: "Sao?"

Tôn Mục bước lên vài bước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-506-khi-nao-anh-di.html.]

Anh thôi.

Trương Nam Thù liền về phía : "Có chuyện gì ? Anh việc gì..."

Lời cô dứt, đột nhiên Tôn Mục bế ngang lên.

Trương Nam Thù đột nhiên ở , hoảng hốt kêu thét lên, hai hầu gái lập tức chạy xem tình hình; thấy , nhanh chóng tránh .

"Ôi, , ..."

Tôn Mục lực lực cực mạnh, ôm chặt lấy cô, bước phòng tắm.

Đặt cô xuống, liền hôn lấy cô.

Phòng tắm âm u mát mẻ, áo của Trương Nam Thù cởi hết, vây khốn trong lòng.

Bồn tắm mới cứ trơn trượt, thế nào cũng bám vững. Còn Tôn Mục quỳ phía vững, luôn giữ chặt eo cô.

Trương Nam Thù đau đầu gối, đau eo.

"... Không cái đó." Hơi thở của cô thông, năng đứt quãng, cuối câu run run.

"Anh sẽ cẩn thận, cho ." Ngực áp sát sống lưng cô, nóng rực dính lấy cô.

Khi Tôn Mục buông cô , cả cô trượt bồn tắm, suýt nữa đập cằm.

chỉ kịp giơ một tay đỡ lấy cô, khiến cả cũng ngã theo.

Trương Nam Thù biến sắc.

"Bẩn c.h.ế.t , bảo đừng giở trò!" Cô giơ tay đ.á.n.h mạnh vai .

Tôn Mục , đôi mắt ngay ngắn cong , chút gian trá.

Anh lau chân cô dính nước, xả nước, thở vẫn gấp mà cứ hôn cô.

"Nam Thù, lâu như , em quên mất ?" Anh hỏi.

Trương Nam Thù ngâm trong nước ấm, xương cốt mềm nhũn.

Ngày thứ ba Tôn Mục lên đường, cô đến kỳ kinh nguyệt. Mùa hè đến kỳ khó chịu, tâm tình cô ; khổ sở mãi mới hết, mấy ngày nay cũng oi bức nữa, cô đang sống những ngày thảnh thơi.

Ngày thảnh thơi mấy hôm, Tôn Mục đột nhiên trở về.

Trương Nam Thù thành tiếng.

nhớ lúc kết hôn.

Lúc đó, giường là của một cô, thể yên tĩnh ngủ suốt đêm.

Từ khi cô mãn tang, ban đêm khiến cô sợ.

Không chỉ mệt, mà còn ôm chặt lấy giữa đêm, khiến gáy cô nổi rôm sảy.

"Đâu lâu!" Trương Nam Thù nghiến răng , "Sau hai tháng mới về một !"

Tôn Mục , véo cằm cô, bắt cô mặt , hôn lên môi cô.

"Không thể nào." Anh , "Hai tháng mới về một , phát điên mất."

Trương Nam Thù: "Lần khi nào ?"

"Anh mới về." Anh .

Trương Nam Thù: "..."

Hầu gái tạm thời đem bộ đồ ngủ của Trương Nam Thù phòng tắm, Trương Nam Thù cắm đầu nước.

Hai họ về phòng nghỉ ngơi.

Chợp mắt một lúc, cả hai đều ngủ .

Hơn 8 giờ tối, Trương Nam Thù đói bụng tỉnh dậy, sai đến bên Nhan Tâm hỏi xem gì ăn .

Trình Tẩu nhanh chóng ba món mặn một món canh mang đến.

"... Ông thầy t.h.u.ố.c họ Lỗ , vợ đ.á.n.h cho một trận tơi bời, hình như liệt giường. Chuyện nhà của , ngoài tiện hỏi, tình nhân và con của xử lý thế nào." Trương Nam Thù kể chuyện báo cho Tôn Mục .

Tôn Mục: "Thật may tiểu thư Nhan."

" ."

"Anh cả hai quả thật nên nghĩ cách đối phó với những bên ông nội của em." Tôn Mục .

Trương Nam Thù: "Chủ yếu là Trương Hải, hai chú . Em còn những đứa em họ khác, Trương Huệ, Trương San, hai đứa đó đáng yêu, em cũng thích chúng."

Tôn Mục gắp thức ăn cho cô: "Nam Thù, em là khoan dung, để bụng."

Trương Nam Thù: "Không đáng."

Ngay khi Trương Nam Thù còn đang cho rằng, Trương Tự Kiều sẽ mãi mãi các gia tộc Bắc Thành khinh rẻ, t.h.ả.m bại trong giao tế, thì giúp đỡ cô một tay.

Vốn chê bai gì, Trương Tự Kiều rốt cuộc lấy chút danh dự.

 

Loading...