Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 507: Chúng ta hẹn hò đi
Cập nhật lúc: 2025-11-25 02:58:05
Lượt xem: 61
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Đồng Nhạc đặc biệt hẹn Trương Tự Kiều uống cà phê, hai cùng dạo phố.
Các phóng viên của tờ báo lá cải chuyên mục tin vặt chụp ảnh, phân tích dài dòng về tình cảnh của Trương Tự Kiều, trong lời lẽ ám chỉ Phủ Súy "vong ân bội nghĩa".
Công chúng thích nhất là xem các scandal của giới quyền quý.
Các thế lực quyền hành khác hiện nay cũng vui mừng khi thấy nhà họ Trương xảy biến loạn.
Tờ báo lá cải đó nhất thời doanh bán đột nhiên tăng vọt, ngay cả chủ bút đó cũng trở nên nổi tiếng; các báo khác c.h.ử.i đảo lộn trắng đen, doanh cũng khá.
Kéo qua kéo , ngược rối tung chuyện lên, vụ án ban đầu che lấp.
Trước đây, nhiều gia đình danh giá trong các buổi yến tiệc mời Trương Tự Kiều nữa; vài ngày biến động đó, bắt đầu mời cô .
Mà mặt dày của Trương Tự Kiều, còn hơn cả tường thành.
Cô vẫn ăn mặc thời thượng xinh , khi dự tiệc thì lớn tiếng kể lể chuyện thương thế nào, giúp Trương Nam Thù , nhưng dám thẳng là oan.
Các bà lớn, các tiểu thư đài các lưng thì chê cô , thế nhưng sợ cô khóe tay khô bén dầu, dám thực sự đoạn tuyệt với cô .
Trương Nam Thù kể những chuyện , tức giận thôi.
"Đồ Từ Đồng Nhạc đáng c.h.ế.t! Cô nhúng tay thì Trương Tự Kiều cũng chẳng dậy nổi." Trương Nam Thù với Nhan Tâm.
Nhan Tâm: "Nhà họ Từ xem Phủ Súy trò hề. Không chỉ nhắm em, mà là nhắm cả nhà em."
Trương Nam Thù: "Chị ? Lúc chị mà nhảy , càng trúng kế của nhà họ Từ. Chỉ là khó lòng nhịn nổi, tức c.h.ế.t ."
Nhan Tâm .
Trương Nam Thù tinh thông, cô cái gì cũng . Thế nhưng tính khí nhỏ, rốt cuộc vẫn là một tiểu thư đài các kiều diễm.
Khi cô còn tại thế, nhiều dạy cô "con gái cao môn quý nữ cân nhắc lợi hại thế nào", đều thành. Một thì vì Trương Súy quyền thế lừng lẫy, cần thiết; hai thì vì thương con gái hết mực, nỡ.
Khiến cho Trương Nam Thù về mặt "nhẫn nhịn", suốt từ đó đến nay vẫn chỉ nửa vời, học khí phách như cô hoặc Phu nhân họ Cảnh.
"Đừng giận nữa." Nhan Tâm ôm vai cô, "Lần chị sẽ đối phó với hai bọn họ em, giúp em trút giận."
"Chị liên lụy đến chị." Trương Nam Thù , " chị thể thừa nhận, về mảng tính toán lòng , chị kém chị em xa lắm."
Nhan Tâm là từng lăn lộn từ trong đó mà .
Cô từng thua.
Bởi vì cô kiêu ngạo, nóng nảy, cô trân trọng từng khoảnh khắc trong cảnh của , vấp ngã.
"Nam Thù, lúc ở Nghi Thành em giúp chị nhiều, chị cũng giúp em một chút." Nhan Tâm .
Lại bảo cô yên tâm, "Chị sẽ chỉ để giúp em trút giận mà đ.á.n.h mất danh tiếng, trở thành đàn bà dữ dằn."
Trương Nam Thù c.ắ.n răng: "Được!"
Lòng của bạn bè, nếu một mực từ chối, cũng là tổn thương lắm.
Hai đều lên.
Trương Nam Thù hẹn cô bữa tối vườn tản bộ, dẫn theo Cảnh Nguyên Câu.
Hai trong gian lương đình bên cạnh hồ sen, Trương Nam Thù chuyện lâu cũng chịu về phòng.
Nhan Tâm , hỏi cô: "Cãi với Tôn Mục ?"
"Cái đó thì ." Trương Nam Thù , nhíu mày.
"Sao ?"
"Chị cảm thấy ... thật sự chút..." Trương Nam Thù diễn đạt thế nào, "Giá như chị là một quý tiểu thư yếu đuối mềm mại, chắc chắn nạp cho hai bà mới thở một ."
Nhan Tâm nhịn nổi.
"Cấm !"
"Tuổi lớn, khí huyết phương cường, là chuyện bình thường." Nhan Tâm .
" mà gấp quá, lẽ là quỷ đói đầu thai?" Trương Nam Thù thở dài, "Chị bỏ nhà ."
Nhan Tâm bèn : "Đừng chiều quá, thương lượng với . Vợ chồng là chuyện cả đời, ngày tháng phía còn dài."
Lại thêm, "Cho dù thời trẻ chỉ ba năm năm năm năm năm thế , rốt cuộc cũng cần cả hai bên đều chịu đựng ."
Trương Nam Thù: "Cũng chỉ là chuyện giường đó. Lúc ở doanh trại, chị cảm thấy thoải mái dễ chịu; về , cảm giác gò bó."
"Em vẫn quen đó thôi." Nhan Tâm .
Trương Nam Thù: "Chị thể đuổi , cuộc hôn nhân trò đùa. Thực sự rời xa lòng , phiền phức của chị còn ở phía . Chị vỗ về cho ."
"Vỗ về nghĩa là một mực chiều theo." Nhan Tâm , "Thử trao đổi xem; nếu , thì nũng một chút."
Trương Nam Thù xong, cả nổi da gà.
Cô Nhan Tâm, "Bình thường em nũng với cục sắt đó ?"
"Có chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-507-chung-ta-hen-ho-di.html.]
Trương Nam Thù thể tưởng tượng Nhan Tâm nũng, trông cô trầm tĩnh đoan trang.
"Làm nũng kiểu gì ?" Cô hỏi.
Nhan Tâm: "Em học, chỉ để thỏa mãn tính tò mò của thôi?"
Trương Nam Thù: "..."
Hai họ chuyện đến khuya, Trương Nam Thù mới trở về phòng.
Lúc cô về, Tôn Mục đợi cô, ngủ say .
Vân Vũ
Trương Nam Thù thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng vệ sinh cá nhân lên giường xuống.
Cô thận trọng quan sát , thấy thực sự tỉnh, mới yên tâm.
Căng thẳng một lúc, cơn buồn ngủ ập đến, cô chìm giấc mộng.
Tôn Mục vẫn cử động.
Mãi đến khi thở của Trương Nam Thù đều đặn nhẹ nhàng, mới mở mắt.
Hắn đầu một cách khẽ.
Mắt quen với ánh sáng, Tôn Mục trong bóng tối mờ ảo của màn giường cô.
Một lúc lâu, đưa tay , khẽ khàng chạm gương mặt cô.
Hắn ôm lấy cô, nhớ đến lời cô phàn nàn về việc đẫm mồ hôi; nên chỉ nắm lấy tay cô, cẩn thận bọc trong lòng bàn tay , chìm giấc ngủ.
Sáng hôm , khi Trương Nam Thù thức dậy, cô vẫn Tôn Mục ôm chặt trong lòng.
Người cô vẫn đẫm mồ hôi.
Tóc cũng ướt đẫm.
Sau bữa sáng, Trương Nam Thù hỏi : "Nếu là bạn trai của em, hai chúng hẹn hò thì nên những ?"
Tôn Mục suy nghĩ một chút: "Rạp hát, hoặc dạo công viên? Đi ăn cơm, dạo các cửa hàng bách hóa."
"Đi rạp hát ." Trương Nam Thù , "Chiều nay chúng hẹn hò, hát, chỉ hai chúng thôi."
Tôn Mục: "Anh sẽ sắp xếp."
Lại hỏi, "Sao đột nhiên hẹn hò?"
"Muốn chuyện với ." Trương Nam Thù .
Tôn Mục ngẩn : "Anh ?"
"Anh cả một ngày để nghĩ xem ." Trương Nam Thù .
Tôn Mục: "..."
Thấy vẻ bí, Trương Nam Thù nhịn nổi thầm thích thú trong lòng.
Cả ngày hôm nay chắc sẽ yên.
Nghĩ đến việc gây cho cô áp lực lớn như , Trương Nam Thù cảm thấy trong lòng cân bằng hơn một chút.
Tâm trạng cô khá .
Tôn Mục buổi sáng đến doanh trại bên , tìm Trương Tri chat chit; chiều về, gặp Trương Lâm Quảng, chuyện công việc với .
Đến tối, trở về tắm rửa quần áo, mặc áo sơ mi trắng, quần tây màu xanh nhạt, ăn mặc như một công t.ử quý tộc.
Mỗi ăn mặc như , Trương Nam Thù cảm thấy da đổi thịt, vẻ cứng cỏi của sĩ quan biến mất hơn nửa, thêm chút phong lưu tiêu sái.
"... Chả trách và Tôn Tứ thiếu là em ruột, về khí chất vẫn chút giống ." Trương Nam Thù .
Tôn Mục: "Câu là c.h.ử.i ?"
Trương Nam Thù nhịn nổi: "Không ."
Cô cũng tắm gội, trang điểm quần áo.
Cô mặc một chiếc sườn xám màu hạnh nhân nhạt, bộ trang phục tôn lên vẻ thanh nhã dịu dàng của cô; búi tóc kiểu búi thấp của phụ nữ chồng, búi tóc cài một chiếc trâm vàng gắn hồng ngọc.
Tôn Mục sững sờ một lúc.
"Sao ?" Trương Nam Thù hỏi, "Không ?"
Tôn Mục bước lên vài bước, kéo tay cô: "Đẹp, giống như một bà phu nhân ."
"Em suy nghĩ kỹ câu , xem là khen em c.h.ử.i em đây." Cô .
"Anh bao giờ c.h.ử.i em." Tôn Mục , "Dám c.h.ử.i em, chẳng là ăn gan gấu mật báo ?"
Trương Nam Thù : "Anh thế là ."