Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 528: Không Quen Sự Ra Đi Của Anh
Cập nhật lúc: 2025-11-25 03:56:13
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhan Tâm dùng bữa trưa tại phủ Thất Bối Lặc.
Hắn và Thông Sơn Thắng Tác cùng bạn, A Tùng bên cạnh Nhan Tâm.
So với sự trấn định thong dong của Nhan Tâm, A Tùng tỏ căng thẳng.
Thất Bối Lặc A Tùng với vẻ mặt nửa nửa .
"Tiểu thư Nhan, cô quả thật là chiến vô bất thắng." Thất Bối Lặc mặt sang, với Nhan Tâm.
Nhan Tâm nghĩ về câu , đáp: "Chiến vô bất thắng? Bối Lặc gia, lẽ là bởi như tương đối lương thiện. từng chủ động phát động chiến tranh, mà chỉ phản kích khi ngọn lửa chiến tranh thiêu đốt đến . Nói như , thể tính là chiến vô bất thắng, chỉ thể rằng theo con đường chính đạo. Làm điều ngay thẳng, ắt trời giúp."
Thất Bối Lặc: "..."
A Tùng thấy vô cùng thỏa mãn, ngừng khen ngợi: "Chị lắm!"
Nhan Tâm: "A Tùng, chị cũng dạy em như . Làm việc, hỏi lương tâm thẹn."
Thông Sơn Thắng Tác lạnh lùng hai họ: "Tiểu thư Nhan quả nhiên mê hoặc lòng ."
"Tiên sinh Thông Sơn, tự tin luôn hành xử theo chính đạo ?" Nhan Tâm hỏi.
Thông Sơn Thắng Tác như nghẹn , một lúc lâu mới : "Đương nhiên."
"Anh đủ kiên định." Nhan Tâm .
Thông Sơn Thắng Tác: "..."
"Đại nghiệp gian nan, nếu tin chính , thể thành sự?" Nhan Tâm .
Thất Bối Lặc đột nhiên thấu câu .
Hắn sâu Nhan Tâm, một lúc năng gì.
Vì những lời , bữa cơm trưa diễn khá yên tĩnh, Thất Bối Lặc gây chuyện gì.
Hắn còn để Nhan Tâm đón A Tùng về.
Đợi họ rời , Thất Bối Lặc hỏi Thông Sơn Thắng Tác: "Ngươi , chúng sẽ thành công chứ?"
"Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên." Thông Sơn Thắng Tác .
Thất Bối Lặc: " dường như quyết tâm 'nắm chắc phần thắng'. Ta thực sự trời giúp ?"
Thông Sơn Thắng Tác giật vì câu của .
Giọng cao lên: "Bối Lặc gia, ngài ? Chẳng lẽ ngài yêu nữ mê hoặc ? Cô tà môn."
Thất Bối Lặc tỉnh ngộ, sắc mặt ảm đạm: "Ta ."
Rốt cuộc chút buồn bã thất vọng.
Thông Sơn Thắng Tác vô cùng chấn động.
Lúc đó mặt tại chỗ, mấy câu của Nhan Tâm ma lực gì mà thể đả kích Thất Bối Lặc? Thông Sơn Thắng Tác xong phản ứng gì.
Việc chút nghiêm trọng, nên báo cáo lên Quân bộ.
Nhan Tâm thuận lợi đưa A Tùng trở về Soái phủ.
Cô thông báo cho bất kỳ ai bên nhà họ Trương, trực tiếp dẫn A Tùng qua cửa góc trong.
Trình Tẩu đủ loại điểm tâm, chuẩn bữa tối thịnh soạn.
"Đen hơn ." Cảnh Nguyên Câu với A Tùng.
A Tùng: "Mấy ngày nay suốt ngày chạy ngoài, phơi nắng nhiều."
Vân Vũ
"Bên phía Thất Bối Lặc thế nào?" Cảnh Nguyên Câu hỏi .
A Tùng quan sát vô cùng tỉ mỉ, kể những điều mắt thấy tai trong thời gian qua.
Thất Bối Lặc giấu giếm chuyện, nhưng thể từ những dấu vết nhỏ nhặt mà dò bí mật của Thất Bối Lặc.
"... Lão thái gia nhà họ Doãn qua đời, ảnh hưởng khá lớn đến chính trường Bắc thành, Thất Bối Lặc tức giận." A Tùng .
Lại , "Hôm đó Bối Lặc gia cũng mặt, dường như hù dọa."
Nhan Tâm: "Hắn tham gia tính toán, nhưng ngờ kết quả như , nên bất ngờ."
Cả buổi chiều, ba họ chuyện phiếm, cảm thấy nhàm chán, chủ đề nhiều đến mức hết , thời gian trôi qua lúc nào , chiếc đồng hồ treo trong phòng khách điểm sáu tiếng.
Trời tối sớm hơn so với giữa hè, sáu giờ mặt trời đang lặn, ráng chiều đỏ rực phủ lên những cây quế trong sân, một vẻ mỹ lệ.
Năm tháng vô cùng yên tĩnh.
Nhan Tâm và A Tùng tâm tình vui vẻ, Cảnh Nguyên Câu thấy cũng vui lây.
Bữa tối, Trương Nam Thù và Tôn Mục cũng qua ăn cơm.
"... Chuyện tạm thời kết thúc, trấn nhậm một chuyến." Tôn Mục với Nhan Tâm và , "Nam Thù bên , nhờ chiếu cố một hai."
Nhan Tâm: "Anh yên tâm."
Trương Nam Thù gì.
Ăn xong bữa tối, màn đêm buông, Nhan Tâm gọi Phó quan đưa A Tùng về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-528-khong-quen-su-ra-di-cua-anh.html.]
Trương Nam Thù về phòng liền tắm . Đợi cô trở , Tôn Mục đang thu dọn hành lý.
Lần ở khá nhiều ngày.
"... Toàn là quân phục, mang theo vài bộ sơ mi?" Trương Nam Thù tùy ý lật xem.
Tôn Mục: "Ở trấn nhậm mà mặc quá thời thượng, chỉ chê , mà còn tổn hại uy vọng."
"Mấy bộ quân phục cũng cũ ." Trương Nam Thù .
Tôn Mục: "Có một hai bộ mới là , bình thường cần mặc quá . Trên đầu còn mấy vị thượng cấp, đều đang chờ bắt thóp 'Phò mã'."
Trương Nam Thù vui.
Cô tại tức giận. Đại khái là cô hỏi một câu, mỗi câu đáp đều đúng ý cô.
Trong lúc bực bội, cô liền nổi giận.
"Tùy ." Cô lạnh lùng buông một câu như , đến bàn trang điểm thoa phấn cho .
Cổ cô thon dài, trắng, thoa đến nỗi cả phòng thơm phức.
Tôn Mục tự lúc nào lưng cô, cô qua gương.
Trương Nam Thù cúi thấp tầm mắt, ánh mắt chạm trong gương.
Tôn Mục ngắm cô, : "Nam Thù, em nỡ ?"
Trương Nam Thù giận dỗi: "Mặt thật dày, lúc nào cũng quên tự tô vẽ cho ."
"Vậy tại giận dỗi?" Tôn Mục hỏi.
Trương Nam Thù: "Không giận."
"Em ." Hắn .
Trương Nam Thù mặt , định chằm chằm, cho kỹ, thì môi hôn trúng.
Trương Nam Thù: "..."
Một động tác mặt như , cũng là do tinh tâm tính toán.
Một đêm hoan duyên, sáng hôm Tôn Mục thức dậy rời , Trương Nam Thù vẫn tỉnh.
Hắn đến bên giường, khẽ lay cô: "Anh cố gắng sớm trở về."
Trương Nam Thù lầm bầm: "Ừ."
"Ở nhà việc cẩn thận. Thà nghi ngờ quỷ thần, cũng cẩu thả." Tôn Mục .
Trương Nam Thù: "Biết ."
Cô vốn cảm thấy buồn ngủ, nhưng tiếng bước chân khỏi cửa, như một cây kim cực nhỏ, đ.â.m thẳng tai cô.
Cô bật dậy, lặng động tĩnh bên ngoài.
Tôn Mục khỏi cổng viện, nữ tờ đóng cổng viện .
Trong viện yên tĩnh, yên đến mức ngay cả tiếng bước chân của các nữ tờ cũng một âm thanh.
Trương Nam Thù một lúc, xuống.
Cô trở .
Chiếc giường thật lớn.
Cô đưa tay sờ, cảm thấy mênh m.ô.n.g vô bờ, thể chạm đến mép giường.
• Khi ở nhà, giường đều chật, nhỏ đến ngột ngạt. Hắn , chiếc giường quá rộng, rộng đến nỗi lòng trống rỗng.
Trương Nam Thù kéo chăn trùm lên đầu.
Gần đây đêm còn nóng nữa, Tôn Mục ôm cô ngủ, cô còn tỉnh dậy với đẫm mồ hôi, nên cũng thấy phiền lắm.
Hôm đó, Trương Nam Thù xử lý sổ sách kho tàng bên phía , các mối quan hệ nhân tình thường ngày, cứ mất tập trung; quản sự phòng may hỏi cô chọn lựa chất liệu áo quần thu đông, cô nửa ngày trả lời.
Mấy ngày tiếp theo, Trương Nam Thù đều cảm thấy trong sân, giường đều trống trải.
Rõ ràng chỉ thiếu một , cảm thấy lạnh lẽo đến thế?
Trương Nam Thù chịu nổi, cô gọi Nhan Tâm: "Tối nay em qua đây ngủ với chị ."
Nhan Tâm: "Ngủ ở ?"
"Phòng chị."
Nhan Tâm: "..."
Cảnh Nguyên Câu thừa cơ trêu chọc cô " chịu nổi sự cô đơn", khiến Trương Nam Thù tức điên lên, hai cãi một trận.
Cãi như , Trương Nam Thù tâm tình khá hơn nhiều, cũng cảm thấy xung quanh vẫn ồn ào náo nhiệt, lập tức vui vẻ.
Cô liền nghĩ đến Tôn Mục nữa.