Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 532: Lùi Một Bước Để Tiến Hai Bước, Uy Hiếp Đốc Quân

Cập nhật lúc: 2025-11-25 03:56:17
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối tháng Tám ở Nghi Thành, gió đêm se lạnh.

Những đóa hoa quế đỏ rụng xuống, trải thành tấm t.h.ả.m gấm, ánh trăng non mờ ảo chiếu rọi, diễm lệ hiu quạnh.

Phu nhân bên cửa sổ, quản sự tín Đại Trúc kể chuyện ở viện chính.

"Đã truyền tin đến Tây phủ ?" Bà khẽ hỏi.

"Rồi." Đại Trúc đáp, "Chuyện ngài và Đốc quân cãi , Tây phủ . Tối nay Cảnh Phỉ Nghiên rủ Đốc quân ngoài ăn đồ Pháp ."

Phu nhân khẽ gật đầu.

"To gan lớn mật, tham lam tự phụ, quả hổ là giống của Hạ Mộng Lan. Ai cho nó dám cả gan cài của chỗ của ?" Phu nhân thản nhiên .

Đại Trúc: " đầu óc."

"Vậy thì hãy tận dụng , để nó phạm sai lầm." Phu nhân .

Quản sự Đại Trúc gật đầu.

Đốc quân ngoài với con gái, vài lời an ủi của "chiếc áo bông" nhỏ, tâm trạng khá hơn hẳn.

Ông trở về nội viện, lành với Phu nhân.

Phu nhân tiếp tục cao. Một mực giận dỗi, ngoài việc trút giận, chẳng tác dụng gì.

Bà hỏi Đốc quân tối nay ăn gì.

"Quán ăn thật tuyệt, hôm nào đưa em thử." Đốc quân .

Phu nhân: "Đừng hôm nào nữa, mai ăn , mà em thèm quá."

Đốc quân thấy bà hứng thú như , vui mừng khôn xiết.

Vợ chồng lên giường xuống, Đốc quân ôm chặt bà chịu buông, lòng tan chảy.

Ông , cuối cùng em cũng hết giận, nỗi bất an lo lắng của đều tan biến hết .

những lời , khiến Phu nhân nhớ chuyện cũ, Đốc quân chỉ chuốc khổ .

Trong chuyện "trục xuất Nhan Tâm", Phu nhân vẫn luôn oán trách ông. Vì , Đốc quân càng thêm mất tự tin quyết định của .

Ông cọ má tóc mai Phu nhân.

Vân Vũ

Phu nhân khẽ thở dài: "A Phong, em nổi nóng, quá lời."

Đốc quân ôm chặt bà hơn: "Trong chuyện của Tâm Tâm nhi, xử lý , đều là của !"

Lại , "A Uẩn, gửi chút tiền cho họ, ? Anh cũng sẽ gây sức ép với nhà họ Trương, để họ sớm đưa Nguyên Câu về."

"Được." Phu nhân chấp nhận, cũng đồng nghĩa với việc coi như bỏ qua chuyện .

Đốc quân cho bậc thang, Phu nhân liền bước xuống.

Hôm hai họ ngoài ăn đồ Pháp, hẹn hò như những cặp vợ chồng trẻ, cả hai đều vui vẻ.

Chưa mấy hôm, một tài liệu của Đốc quân để trong nội viện biến mất.

Chính viện của Phu nhân, mấy chục năm nay vẫn an kiên cố, Đốc quân ở đây bao giờ phòng gì.

"Đừng lo, chắc là lỡ để lạc góc nào đó thôi." Phu nhân giúp ông chỉnh cổ áo quân phục , "Nếu gấp, lát nữa tìm ."

Đốc quân cũng quá sốt ruột, ngoài .

Tối trở về, sắc mặt Phu nhân u ám.

Đốc quân thấy , trong lòng thót , nghĩ thầm: "Khó khăn lắm mới hết giận, chuyện gì nữa đây?"

Ông gần, Phu nhân nắm lấy tay ông: "Em thực sự già , Đốc quân."

"Sao ?" Đốc quân xong lòng run lên. Câu đầu đuôi , ông nên trả lời thế nào đây?

"Nội viện chuột lọt , mà em ." Phu nhân , "Chỗ quen dùng, năm nay mới điều một , ai ngờ…"

Lòng Đốc quân khẽ run rẩy: "Cái gì?"

Phu nhân lệnh cho quản sự đưa một nữ tỳ trẻ tuổi trói chặt.

ba mươi tuổi, phụ trách việc nước bên phía Phu nhân.

Đốc quân .

Phu nhân nắm c.h.ặ.t t.a.y ông: "A Phong, đừng nổi giận, từ từ thẩm vấn một chút , xem Tây phủ rốt cuộc gì."

Sắc mặt Đốc quân âm trầm: "Anh sẽ đưa cô ngoài . A Uẩn, chuyện giao cho ."

Nữ tỳ từng trải qua huấn luyện khắc nghiệt, tra tấn khai hết. Cô vốn việc tại phủ Đốc quân, Ngũ tiểu thư Tây phủ mua chuộc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-532-lui-mot-buoc-de-tien-hai-buoc-uy-hiep-doc-quan.html.]

Đốc quân tức giận vô cùng.

Ông lệnh xử lý nữ tỳ, sang Tây phủ.

Vừa bước cửa, ông mắng xối xả Hạ Mộng Lan, bắt Cảnh Phỉ Nghiên quỳ xuống.

Đốc quân nổi trận lôi đình, Hạ Mộng Lan cũng dám ngang ngược, tỏ vẻ oan ức; Cảnh Phỉ Nghiên mặt mày tái nhợt.

"... Mày định mê đến khi nào?" Đốc quân đau lòng , "Mày là đứa con gái út ba thương nhất, tại mày cứ lời xúi giục của mày?"

Cảnh Phỉ Nghiên nức nở, mặt đầy nước mắt, quỳ mò đến mặt Đốc quân, ôm lấy chân ông: "Ba, ba, con oan lắm, con thực sự gì hết!"

c.h.ế.t cũng chịu nhận.

Đốc quân vô cùng thất vọng.

"Ba, con chỉ là hại thôi. Người khác ba thương con, thể tính toán hại con. Ba, con thực sự gì." Cô .

Đốc quân , trong lòng khẽ động.

Ông vẫn tức giận, mắng thêm vài câu dậy bỏ .

Chưa đầy mấy ngày , Cảnh Phỉ Nghiên đến chùa tu hành. Đốc quân tha thứ, cô chịu về, để tỏ rõ sự trong sạch của .

Đốc quân nhất thời cương quyết: "Không hối cải, còn dùng uy h.i.ế.p ! Được, cứ để nó ở chùa, đừng bao giờ trở về."

Mọi ở Nghi Thành chuyện , khen chê đều .

Cảnh Phỉ Nghiên dùng kế khổ nhục, cũng thể cô thực sự hại.

Chuyện ầm ĩ xôn xao khắp nơi.

Đốc quân nhớ Nhan Tâm và Cảnh Nguyên Câu. Bọn trẻ nhà ông thông minh mấy đứa, đều bằng Nhan Tâm và Cảnh Nguyên Câu.

Sau khi Nhan Tâm rời , Đốc quân hề thở phào nhẹ nhõm, những chuyện đáng lẽ xảy vẫn tiếp diễn ngừng.

Trên đời t.h.u.ố.c hối hận.

"... Đốc quân, lúc Đại tiểu thư rời Nghi Thành, với báo chí rằng tương lai sẽ một chuyện lớn ?" Phó quan trưởng nhắc đến chuyện .

Đốc quân: "Ừ."

"Chúng nên thư hỏi cô , rốt cuộc là chuyện gì ? Chuẩn ." Phó quan trưởng .

Đốc quân: "Cô mời cô về xử lý. Bây giờ mời, cô cũng về ."

Cảnh Nguyên Câu cần cô .

Đốc quân đó, trong lòng chua xót vô cùng. Là một cha, ông cảm thấy bất lực.

Ông vẫn luôn nghĩ, mỗi đứa con đều sẽ hiểu chuyện, ích, sẽ là chỗ dựa cho gia tộc và sự nghiệp của ông. Không ngờ, bọn trẻ ngoài việc gì, thì mưu mô tính kế, mà còn chẳng cao minh gì.

Cảnh Phỉ Nghiên càng hiểu chuyện, ầm ĩ lên chùa tĩnh tu, khiến chê .

Đốc quân đầu nghi ngờ bản , quyết định năm xưa sinh nhiều con như , thực sự giúp ích cho sự hưng thịnh của gia tộc ?

Bên tai ông bỗng vang lên lời của Phu nhân: Cảnh Phong, là kẻ cực kỳ ích kỷ.

"Bao giờ những ngày tháng mới kết thúc?" Đốc quân thở dài thườn thượt, "Anh thực sự cùng Phu nhân về Thừa Sơn dưỡng lão, giao gia nghiệp cho Nguyên Câu."

Nghĩ đến đây, ông nhất định đẩy nhanh tốc độ đưa Cảnh Nguyên Câu về.

chân của Cảnh Nguyên Câu…

Lần Phu nhân , Tâm Tâm nhi đang chữa chân cho Cảnh Nguyên Câu, chút tiến triển, tình hình thế nào, hy vọng dậy .

Nhan Tâm và Cảnh Nguyên Câu, hai đang chuyện phiếm trong sân, liên tục hắt hai cái.

"... Là phấn hoa gì bay loạn xạ, chúng cảm ?" Cảnh Nguyên Câu hỏi.

Nhan Tâm: "Tối nay nấu ít nước gừng uống ."

Cảnh Nguyên Câu: "Được."

Lại hỏi Nhan Tâm, "Em xem, nhận ảnh của chúng ?"

"Chắc là nhận . Chuyện nhỏ thế , Trương Tri chắc dám qua loa với chúng ." Nhan Tâm .

Cảnh Nguyên Câu: "May mà đón đến gặp một mặt, thì chịu nổi. Không bây giờ thế nào, nhà Tây phủ bắt nạt ."

"Cậu vẫn còn ở Nghi Thành, Tây phủ ai dám bắt nạt ." Nhan Tâm .

Một vầng trăng mảnh như lưỡi liềm treo ngọn cây phía xa. Có lẽ ánh trăng cũng đang rải xuống sân vườn Nghi Thành, in lên trán Phu nhân.

Nghĩ đến đây, lòng Nhan Tâm như mọc cánh, ước gì thể lập tức trở về nhà.

 

Loading...