Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 534: Sợ Em Ngủ Không Ngon

Cập nhật lúc: 2025-11-25 08:06:12
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vú nuôi giật nảy vì cô, đè vai cô xuống, bảo cô xuống.

“Nam Thư, là thiếu nữ lớn , đừng hờn dỗi như trẻ con nữa. Ông xã ngoài ứng tác là chuyện bình thường, cô thể xông đến đó .” Vú nuôi .

Trương Nam Thư: “Cháu hề hờn dỗi, chỉ là xem một chút thôi.”

Vú nuôi: “Không !”

Giọng điệu cương quyết.

Lại sợ Trương Nam Thư tổn thương, giọng dịu mấy phần, “Nếu truyền ngoài, chỉ cô chê , mà cả nhà họ Trương cũng chê .

Hiện tại chúng đang như lửa đổ thêm dầu, hà tất chuyện hại cho mà chẳng lợi cho ? Ông xã cũng mất mặt. Cô một phen náo loạn, tất cả đều bôi bẩn, ngược còn tôn cao Từ Đồng Nhạc lên.”

Trương Nam Thư im lặng đó.

Vú nuôi an ủi cô, bảo cô đừng nóng vội.

“…Lúc cô đừng gì, để dạy bảo ông xã.” Vú nuôi , “Một lời, mới thích hợp.”

Trương Nam Thư như xì : “Thôi .”

Một lúc lâu , cô mới , “Đa tạ bà ngăn cháu. Quả thật cần thiết náo loạn. Cha cháu đại khái là cho rằng, đàn ông tam thê tứ tính là đạo đức kém cỏi, nên mới chọn Tôn Mục.”

Vú nuôi: “Lời vô lý, Đại soái địa vị cao quyền trọng cũng , ông một mực kính trọng phu nhân. Cũng chứng minh, ông xã qua với nhà họ Từ, vì tiểu thư họ Từ.”

Trương Nam Thư: “ tránh nghi ngờ.”

“Nhà họ Từ và nhà họ Tôn đang đ.á.n.h kịch liệt, tình thế căng thẳng, là vấn đề tránh nghi ngờ. Nam Thư, hiện nay là thời thái bình thịnh trị, chúng đặt mục tiêu cao xa.” Vú nuôi .

Trương Nam Thư gật đầu: “Cháu .”

“Ăn cơm chứ?”

“Ăn cơm thôi, đều qua đây ăn, đừng lãng phí.” Trương Nam Thư .

Mấy hầu gái tâm phúc và v.ú nuôi cùng , theo Trương Nam Thư dùng bữa.

Trương Nam Thư no say, ngọn lửa phẫn nộ rực cháy , cũng từ từ nguội lạnh.

Lúc nãy lẽ cô đang đói bụng.

No bụng, tâm trạng con định, Trương Nam Thư liền cảm thấy một chuyện nhỏ nhặt, khiến cô bồn chồn bứt rứt, thật giống cô chút nào.

Cô ăn cơm xong, còn chạy đến sân tìm Nhan Tâm và Cảnh Nguyên Câu, ba cùng tản bộ trong sân vườn.

“Chân cục sắt gần đây tiến triển gì ?” Trương Nam Thư hỏi.

Cảnh Nguyên Câu: “Nhìn cái bộ dạng chuyện cũng cố chuyện của kìa, thật chút t.h.ả.m hại. Sao thế, tức giận với ai ?”

Trương Nam Thư: “ sẽ đ.á.n.h đấy.”

Nhan Tâm ngăn hai họ cãi , cũng hỏi Trương Nam Thư: “Tức giận với Tôn Mục, là chuyện khác?”

Trương Nam Thư đơn giản kể tình hình.

“…Có gì mà tức giận? Anh liên tục sai phó quan với , việc, và còn với là việc gì.” Cảnh Nguyên Câu .

Lại , “Nếu cua gái, giấu thì cũng . Nếu định tìm cô nào họ Từ gì đó, ngay từ đầu sai trở về, bảo đợi ăn cơm.”

Nhan Tâm: “Lời là lời , nhưng chẳng câu nào xuôi tai. Sao giống Trương Tri thế?”

Trương Nam Thư: “Đều là thứ c.h.ế.t tiệt!”

Tuy nhiên, câu của Cảnh Nguyên Câu, cô .

Nếu Tôn Mục định đến nhà họ Từ, quả thật sai về , bảo cô đợi ăn tối.

đó trễ, về đúng giờ, hẳn là do tình hình tạm thời biến.

“Đạo lý hiểu, thế là tức giận nữa, đó là phu nhân.” Trương Nam Thư , “Dù thế nào cũng đều hiểu, nhưng thể ngăn nổi giận.”

Nhan Tâm: “Mẹ thường bảo chúng đừng học theo bà. Bà khắc chế nhẫn nhịch khắp nơi, rốt cuộc đổi lấy gì? Em vui, nổi giận là đúng .”

Lại , “Làm nũng một chút, càng gì sai.”

Vợ chồng cần ngừng mài giũa, mới ngày càng ăn ý. Em mài bớt một chút gai góc, mài bớt một khối sắc nhọn, mới tổn thương .

“Tâm Tâm thương nhất.” Trương Nam Thư .

Trò chuyện với Nhan Tâm một lúc, tâm trạng cô hơn nhiều.

Về phòng ngủ, tâm trạng Trương Nam Thư định.

Cô đang nghĩ về chuyện của Tôn Mục và nhà họ Từ.

Tôn Mục thích Từ Đồng Nhạc là chuyện khác, đối phó Từ Lãng mới là thật, điểm Trương Nam Thư thể khẳng định.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-534-so-em-ngu-khong-ngon.html.]

Từ Lãng hiện nắm quyền khống chế Đại Tổng thống, là nắm quyền thực sự trong Phủ Tổng thống, chỉ là kẻ thù của “dân chủ”, mà còn là kẻ thù của nhà họ Tôn.

“…Việc Tôn Mục , nguy hiểm ?” Trương Nam Thư tự hỏi.

Cô mơ màng ngủ .

Lúc nửa đêm, cô đ.á.n.h thức bởi tiếng động nhỏ, thấy đang chuyện với v.ú nuôi ngoài cửa.

“…Không cần dọn dẹp, ngủ một đêm sofa trong phòng khách.” Là giọng Tôn Mục.

“Sao ? Sofa chật như . Đi phòng phụ .” Vú nuôi .

Tôn Mục: “Mọi đều mệt cả ngày , đừng gọi dậy dọn giường. tùy tiện ngủ một giấc, ngày mai bù .”

Trương Nam Thư liền bật đèn ở đầu giường. Ánh đèn chiếu từ khe cửa, đang nhỏ ngoài cửa im bặt.

Vú nuôi lên tiếng: “Nam Thư tỉnh ?”

“Ừ.” Trương Nam Thư , “Không khóa cửa.”

Vừa dứt lời, Tôn Mục đẩy cửa bước . Trên mùi t.h.u.ố.c lá, rượu, đến gần khiến Trương Nam Thư nôn.

“Anh rơi thùng tro thuốc, rơi vại rượu ?” Trương Nam Thư bịt mũi.

Tôn Mục tiếp tục đến gần, chỉ : “Hôm nay ăn cơm đông, còn mấy như tướng quân Sato từ Bộ quân, trong phòng riêng hút thuốc.”

Trương Nam Thư: “Anh say nhiều lắm ?”

“Uống vài ly, say.” Tôn Mục .

Vân Vũ

Một lát, Trương Nam Thư thò đầu từ trong màn, ở cửa: “Đứng phát ngốc gì? Nửa đêm , tắm nhanh , về đây ngủ!”

Tôn Mục: “ ngủ một đêm bên ngoài. Toàn mùi rượu.”

“Nói bậy, ngủ ngoài ? Anh về đây trải chiếu ngủ chân giường .” Trương Nam Thư .

Cô gọi v.ú nuôi, “Đi chuẩn nước nóng, gọi mở cửa sổ thông gió.”

Tôn Mục: “….”

Vú nuôi: “….”

Đêm thu lạnh, Tôn Mục dùng nước nóng. Tắm nước lạnh khiến men trong tan bớt ba phần.

Anh súc miệng ba , đ.á.n.h răng kỹ càng, quần áo ngủ sạch sẽ, tóc còn đầy nước, trở về phòng ngủ.

Trương Nam Thư khoác thêm áo ngoài, dậy uống nước.

“Anh đợi một chút hẵng ngủ, uống một bát canh giải rượu, thì sáng dậy đau đầu.” Trương Nam Thư , hỏi , “Cảm thấy thế nào?”

Tôn Mục: “Hơi choáng.”

“Anh lên giường .” Cô .

Tôn Mục ngoan ngoãn lên giường.

Anh cẩn thận dịch chuyển vị trí phía trong giường, chen chúc Trương Nam Thư.

Một lát Trương Nam Thư cũng lên giường, buông màn xuống. Vừa định xuống, từ phía ôm lấy.

“Anh về quá muộn, em tức giận ?” Anh hỏi.

Trương Nam Thư: “Phó quan của tối nay về ?”

Cô đẩy một cái, đẩy .

“Tưởng là muộn mới tan, sợ về ồn ào ảnh hưởng em nghỉ ngơi. Sau nghĩ , về em lo lắng cả đêm, sợ em ngủ ngon.” Tôn Mục .

Kết quả, cô ngủ từ sớm, ngủ khá ngon.

Trương Nam Thư khẩy: “Anh về là ngủ ngon? Anh đang mơ giữa ban ngày…”

Lời dứt, Tôn Mục hôn lấy cô.

Trương Nam Thư: “Đừng đùa.”

“Trong cái bát đầu giường ngâm sẵn hai cái !” Tôn Mục tăng lực hôn cô, “Nam Thư, em cũng về.”

Trương Nam Thư: “….”

C.h.ế.t tiệt, quên mất chuyện .

cố chấp, nhưng Tôn Mục chặn , đó chỉ còn âm vang nhỏ run rẩy.

 

Loading...