Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 542: Tôi Muốn Có Con

Cập nhật lúc: 2025-11-25 08:06:20
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phu nhân đang chải tóc cho Nhan Tâm.

Bên ngoài cửa sổ kính màu, tuyết rơi lả tả, khắp nơi một màu trắng xóa.

Thanh tịnh và thánh thiện.

"Trận tuyết đầu tiên." Phu nhân cũng ngoài cửa sổ, "Tuyết lành là điềm , ngày chọn thật là chuẩn."

Nhan Tâm: "Con đầu phố tùy ý tìm một thầy bói, ông xem ngày giúp."

"Con và Nguyên Câu phúc, ông trời cũng chiều lòng." Phu nhân .

Nhan Tâm khẽ mỉm .

Lần Phu nhân đến, cũng khuyên họ nhanh chóng kết hôn.

Từ khi tìm Cảnh Nguyên Câu, Nhan Tâm chờ đợi một ngày hảo nào đó nữa .

sống hai kiếp, hiểu rằng dù là vận may vận rủi, đều ập đến bất ngờ, trong dự tính.

Cái gì cũng tính toán kỹ lưỡng, cuối cùng vẫn cảm thấy thiếu thiếu một chút.

Cô chỉ là cho Cảnh Nguyên Câu thời gian, để từ từ thoát khỏi cơn ác mộng.

"... Tâm Tâm, con lớn lên ở Bắc Thành ?" Phu nhân đột nhiên hỏi.

Nhan Tâm: "Con . Lần con cùng Nguyên Câu ngoài dạo, còn tổ trạch của ở chỗ nào."

"Mẹ nhớ cái ngõ đó. Đầu ngõ một cây hoa quế to, mỗi mùa thu cả con ngõ đều thơm." Phu nhân .

Lại tiếp, "Ba mươi năm , từng cơ hội trở xem một ."

Trong lòng Nhan Tâm đau nhói.

"Đôi lúc nửa đêm tỉnh giấc, cũng trở về. rốt cuộc chỉ là mơ. Thế đạo biến đổi, cả đời đều chịu đựng sự ngôi đổi chủ, thể định." Phu nhân .

"Thời loạn, như bèo trôi nổi, cách nào." Nhan Tâm .

Phu nhân: " con thể cùng Nguyên Câu kết hôn ở đây, cũng vui. Đây là nơi lớn lên, là cảnh tuyết quen thuộc từ nhỏ."

Bà nhanh chóng chải xong búi tóc cho Nhan Tâm.

Động tác đủ thuần thục, nên búi tóc khá đơn giản.

"Mẹ, về tổ trạch xem một chút ?" Nhan Tâm hỏi.

Phu nhân lắc đầu kiên quyết: "Không về. Mẹ đường lui, chỉ thể cố gắng tiến về phía ."

Lại mỉm , "Cũng cách nào, đến vội, bên ngoài tin tức gì. Là Trương Nhị gia gánh chịu rủi ro, thể gây phiền phức cho ."

"Trương Tri tiếp đến?" Nhan Tâm hỏi.

Phu nhân gật đầu.

Bà kể tình hình cho Nhan Tâm .

Lần Trương Tri tiếp Phu nhân đến, Thịnh Viễn Sơn đặc biệt lưu hậu chiêu, một đường dây thể tiếp xúc riêng với Trương Tri.

Lần , Trương Tri chủ động phái đưa tin, Nhan Tâm và Cảnh Nguyên Câu dự định kết hôn, hỏi Phu nhân tham dự hôn lễ .

Một hôn lễ đơn giản.

Lại thể đảm bảo an cho Phu nhân, nhưng thể việc càng bí mật càng , dù là Chính phủ quân sự Dịch Thành giới chính trị Bắc Thành, đều sẽ chuyện .

Không rò rỉ chút nào.

như rủi ro cũng lớn nhất, bởi vì chuyên liệt mở đường, an của Phu nhân bảo đảm.

Một khi chuyên liệt về phía bắc, thì thể giấu . Thêm nữa, lão thái gia nhà họ Doãn mới qua đời lâu, lúc giới chính trị Bắc Thành khá nhạy cảm, Phu nhân nhà họ Cảnh về phía bắc thể gây hoảng loạn.

"Mẹ và Viễn Sơn bàn bạc, chuyến ." Phu nhân , "Một , bên cạnh mang theo bốn tay cao thủ, do nhà họ Trương tiếp ứng."

Nhan Tâm: "Cậu yên tâm?"

"Chúng vốn những chuyện lo lắng vô ích. Việc rủi ro là tất nhiên, thể vì thế mà thu mũi co chân dám tiến." Phu nhân .

Nhan Tâm: "..."

Tính cách đáng yêu của Cảnh Nguyên Câu, đều là giống Phu nhân.

Bởi vì hành trình bí mật, phạm vi hoạt động của Phu nhân càng nhỏ càng .

Nhan Tâm nghĩ tới, kiếp Cảnh Nguyên Câu thống nhất nam bắc, tiêu diệt chính phủ , thu tóm thế lực nhà họ Trương. Có lẽ, đợi đến ngày đó, Phu nhân thể thoải mái trở về dạo chơi.

— Chỉ là , thật sự ngày đó thì, Nam Thù sẽ lưu lạc phương nào?

Nhan Tâm phát hiện, con sống thật tê dại, một lòng hướng về phía , ngó . Được, ắt sẽ mất một thứ.

Dù mất là gì, cũng thể luyến tiếc, nếu thì thể sống nổi.

Đây cũng là điều Phu nhân suốt ba mươi năm như một ngày.

Bà thật sự là đại trí tuệ.

"... Ngày vui, chuyện nữa. Con thể cùng Nguyên Câu kết hôn, vui." Phu nhân đeo đồ trang sức tóc cho Nhan Tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-542-toi-muon-co-con.html.]

Cảnh Nguyên Câu cũng phó quan giúp đỡ, một bộ lễ phục.

Khách mời chỉ Trương Tri, Trương Nam Thù và chồng cô. Nhan Tâm và Cảnh Nguyên Câu sự chứng kiến của , hôm nay chính thức thành .

Có trời đất chứng giám, cha công nhận, bằng hữu chứng kiến, hôn lễ mỹ hơn nhiều so với tưởng tượng của Nhan Tâm, đơn giản là bất kỳ cảnh tượng xa hoa tráng lệ nào cũng thể sánh bằng.

Những quan trọng nhất trong cuộc đời cô, đều ở đây!

Hai họ bái thiên địa, ăn một bữa tối thịnh soạn, sân viện thắp lên đèn lồng.

Nến hồng rực rỡ, tuyết trắng phau, trong mắt Nhan Tâm chỉ hai màu đỏ và trắng tột độ.

"Phu nhân, tối nay bà ở phòng tây của cháu, ? Chúng cũng chuyện." Trương Nam Thù với Phu nhân, "Cháu ít nghi vấn, thỉnh giáo bà."

Phu nhân gật đầu, mỉm : "Làm phiền Nam Thù ."

Họ đều rời .

Trình Tẩu và dọn dẹp, chuẩn nước nóng, cũng lui xuống.

Vân Vũ

Địa long trong phòng ngủ đốt ấm, trong ngoài sân viện tĩnh mịch một tiếng động, chỉ âm thanh nhỏ nhặt của cành cây gãy sức nặng của tuyết.

Nhan Tâm đóng chặt cửa sổ cửa lớn, bàn trang điểm, để Cảnh Nguyên Câu giúp cô tháo đồ trang sức đầu.

Cô tẩy trang, bộ đồ ngủ mới.

Khi Cảnh Nguyên Câu bế lên giường, thở của cô gấp.

"Căng thẳng?" Anh hỏi.

Nhan Tâm: "Một chút. Kỳ lạ lắm ?"

"Là hưng phấn ?" Anh đùa.

Nhan Tâm: "Được như ý nguyện, đúng là hưng phấn."

Lại , "Những ngày mất tích, con còn tưởng những chuyện sẽ bao giờ xảy ."

Cảnh Nguyên Câu nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô: "Lời ngốc nghếch."

Anh hôn cô.

Ngọn nến hồng đêm , như ngọn gió nhẹ thổi qua, lay động, chảy đầy nến lệ bàn.

Khi nến hồng cháy một nửa, trong phòng yên tĩnh trở , Nhan Tâm tắm rửa xong, yên lặng nương tựa n.g.ự.c Cảnh Nguyên Câu.

"Đau ?" Anh hỏi cô.

Nhan Tâm giấu mặt trong lòng : "Còn chịu ."

"Cảm ơn em, Tâm Tâm." Anh .

Nhan Tâm: "Cảm ơn gì?"

"Cảm ơn em, khi gặp ác mộng khủng khiếp như , vẫn còn dũng khí kết hôn với ." Cảnh Nguyên Câu .

Hồ nước trong lòng Nhan Tâm gợn sóng.

Cô hôn : "Là cho em dũng khí. Em lấy chồng, em chỉ lấy . Ngoài , ai cũng ."

Cảnh Nguyên Câu siết chặt vòng tay ôm lấy cô, giữ chặt một lúc lâu mới buông .

Cảm xúc của hai , kích động, vô cùng bình tĩnh.

"Nếu tối nay thai, con của chúng gọi là Tuyết Nhi ." Nhan Tâm .

Cảnh Nguyên Câu: "Nếu là con trai thì ?"

"Con trai thì dùng chữ nào cùng âm, lúc đó sẽ nghĩ tiếp." Nhan Tâm .

Cảnh Nguyên Câu ôm cô, mặt áp má cô: "Tâm Tâm, …"

"Sao ?"

"Em sợ sinh con ?" Cảnh Nguyên Câu .

Vấn đề , Nhan Tâm nghĩ vô .

Cô đúng là sợ.

lúc đó, cô phần hèn mọn, đè nén quá mạnh, tự tin với bản . Và chỉ con cái mới bắt nạt cô?

Chỉ là cô yêu đứa con của , nó cho cô vết thương nặng nề nhất.

Bây giờ cô sợ nữa.

Trải qua nhiều chuyện như , nội tâm cô xây dựng thành trì kiên cố, ai thể chà đạp cuộc sống của cô, kể cả con cái.

Khi còn nỗi sợ hãi, cô cũng còn kháng cự việc sinh con.

Hơn nữa, Khương Chất Tiêu con đẻ của cô. Đứa con do chính cô sinh , chắc tệ như .

"Em sợ nữa." Cô kiên định với Cảnh Nguyên Câu, "Em con."

 

Loading...