Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 560: "Chúng Ta Đầu Bạc Đến Già"
Cập nhật lúc: 2025-11-25 08:06:49
Lượt xem: 56
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôn Mục phòng , là một bộ quần áo tiện lợi hơn. Cái áo khoác bào hiện tại thích hợp để lê tuyết lắm.
Hắn trở về phòng một lúc mới .
Hai bận rộn gần một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đắp xong một tuyết bụng tròn lẳn.
Tuy tinh xảo cho lắm, nhưng trông đáng yêu.
Trương Nam Thù bên cạnh xem .
Hắn việc chuyên tâm, nhanh nhẹn, trêu chọc Trương Nam Thù, trông khá nghiêm túc.
Khi thành, Trương Nam Thù vội xem tuyết ngay, mà đưa cho lò sưởi tay: "Hâm tay ."
Tay đỏ lên vì lạnh.
Tai và má cũng đỏ ửng, trông như trẻ vài tuổi, chút vẻ trẻ con .
Hắn đặt lò sưởi sang một bên, chụp lấy tay nàng: "Em hâm cho một chút."
Trương Nam Thù: "... Anh c.h.ế.t cóng ."
"Vậy thì em cầm lò sưởi." Hắn nhấc lò sưởi lên.
Hắn tự nhiên ôm nàng từ phía , vòng tay ôm lấy nàng, hai cùng cầm chung lò sưởi, đôi tay lạnh buốt của áp lên mu bàn tay nàng.
Thấy nàng phản đối, cúi đầu, dùng má cọ má nàng.
Má lạnh ngắt.
Trương Nam Thù định gì đó, nghiêng đầu thì chụm môi hôn lên môi nàng một cái, môi cũng lạnh.
Nàng nghĩ đến công lao đắp tuyết, tính toán với .
"... Tay nghề cũng khá đấy." Trương Nam Thù chân thành khen một câu.
"Chỉ để đổi lấy nụ của em." Tôn Mục .
Vân Vũ
Trương Nam Thù gượng hai tiếng: "Vậy đấy."
Tôn Mục nhịn bật .
Hắn cảm thấy, Trương Nam Thù thật sự đáng yêu. Tính cách của nàng thực khá giống Trương Tri, đều là ở một phương diện thẳng thắn, quanh co.
Chỉ là nàng cuồng bằng Trương Tri, nên cũng khiến khác đau đầu như .
Tôn Mục siết chặt hơn cánh tay đang ôm nàng.
Hắn ôm chặt nàng hơn, nhưng sợ nàng khó chịu.
"Nam Thù, em sống lâu trăm tuổi." Hắn .
Trương Nam Thù: " bà nội ."
— Chúc thọ trưởng bối mới "sống lâu trăm tuổi", nào chồng nào chúc vợ sống lâu trăm tuổi?
Chi bằng "thọ tỷ nam sơn" cho .
Bảo thông minh, đôi khi khiến tức c.h.ế.t.
Trương Nam Thù trợn trắng mắt .
Có lẻ vì động tác của nàng chạm tim , Tôn Mục xoay mặt nàng , hôn lấy môi nàng.
Trương Nam Thù: "..."
"Dù thế nào nữa, em cũng sống đến cuối cùng." Tôn Mục hôn nàng, nhỏ, "Nam Thù, em nhất định sẽ sống thọ, đảm bảo!"
Trương Nam Thù hôn đến mơ màng, lời thốt bên mép, qua suy nghĩ, tùy tiện : "Vậy cùng sống thọ với ?"
"Được."
"Vậy , chúng sống lâu một chút. chê phiền." Trương Nam Thù .
Tôn Mục : "Đa tạ Nam Thù, cũng sẽ cố gắng phiền em."
Hắn bế nàng trở về phòng.
Địa long đốt ấm áp, trong phòng ấm áp khô nóng, áo khoác ngắn của Trương Nam Thù mặc nổi nữa.
Tôn Mục cho tay trong áo hâm một lúc, ấm lên chút, liền bắt đầu cởi áo Trương Nam Thù.
Trương Nam Thù ngăn cản: "Chưa ăn cơm."
"Lát nữa ăn." Tôn Mục .
Trương Nam Thù: "Không mang theo đồ…"
"Anh mang, chuẩn ." Tôn Mục .
Trương Nam Thù: "…"
Đêm khuya, tiếng tuyết cành cây rơi xuống xào xạc.
Cái giường trong sân nhỏ của Trương Tri , dùng lực mạnh một chút là nó kêu cót két ngừng.
Trương Nam Thù thể đoán , rốt cuộc nàng và cái giường, cái nào sẽ sập .
Nàng xin Tôn Mục tha.
"… Còn sống lâu trăm tuổi… xem đêm nay c.h.ế.t …"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-560-chung-ta-dau-bac-den-gia.html.]
Bởi vì lời cầu xin của nàng chút thành ý nào, cũng đủ dịu dàng nũng nịu, nên tác dụng gì.
Về , giường kêu một tiếng rầm, Trương Nam Thù nghi ngờ chân giường gãy .
Một lúc lâu , Tôn Mục bế nàng dậy, ôm nàng hôn lúc, nàng vẫn hỏi: "Chân giường gãy ?"
Tôn Mục búng một cái trán nàng: "Nam Thù, em đang nghĩ gì mà mất tập trung ?"
Lại , "Nếu em , đợi nghỉ một chút."
"Đủ , !" Trương Nam Thù lập tức tỉnh táo, từ trạng thái thoải mái lười biếng, trở nên cảnh giác cao độ.
Nàng vội vàng trở dậy, dùng nước lau qua loa, mặc áo ngủ lên giường yên.
Tối nay bất động.
Tôn Mục: "…"
Hắn nhịn , đến run.
Sáng hôm thức dậy, Trương Nam Thù trọn trong vòng tay Tôn Mục.
Hắn ấm áp, chăn đệm cũng ấm áp, nên Trương Nam Thù tỉnh dậy trong ấm, mềm mại.
Nàng ngẩn một lúc.
Nhớ khi để tang cha xong, đúng tiết hè oi ả, khi nàng và Tôn Mục ăn ở với , cũng ôm nàng như mà ngủ.
Đêm nóng, cũng nóng, Trương Nam Thù tỉnh dậy là đẫm mồ hôi.
Mỗi nàng đều đ.á.n.h .
Những ngày nhà, Trương Nam Thù thoải mái lăn lộn khắp giường.
Về thời tiết nóng nữa, lúc ôm nàng, nàng cũng thấy khó chịu nữa; dĩ nhiên vẫn thích lắm, cảm giác vẫn thoải mái.
Bây giờ, nàng tỉnh dậy trong vòng tay , tâm tình nhẹ nhàng và ấm áp, như ngọn gió xuân ấm áp ngọt ngào thổi qua hồ nước tâm hồn, gợn lên những gợn sóng lấp lánh.
Tôn Mục cũng tỉnh .
Trương Nam Thù phát hiện, nhắm mắt giả vờ ngủ, Tôn Mục dậy vệ sinh cá nhân.
Hắn xong hết mới gọi Trương Nam Thù.
"… Sáng nay dạo quanh huyện thành một chút, về thẳng?" Trương Nam Thù mặc quần áo, ở bên cạnh hỏi.
Trương Nam Thù: "Dạo một chút , khó ngoài một ."
Nàng mua cái gì đó, tìm một lý do. Bằng khác hỏi , chỉ cho rằng nàng và tạc dề hưởng lạc, thật là hổ.
Trương Nam Thù nơi sản xuất nhiều ngọc khí, liền mua một ít; nơi đây mỏ ngọc, cũng lấy lý do thăm dò để che đậy mục đích chuyến .
Nàng sắp xếp mũi miệng, Tôn Mục hài lòng gật đầu tán thành.
Khi hai từ huyện Tam Ngọc trở về, Bắc Thành tuyết.
Nhan Tâm và đều nhận ngọc khí. Nàng còn nhận một chiếc bình ngọc xinh . Bình ngọc vốn chỉ để ngắm, nhưng Nhan Tâm định dùng nó để cắm hoa mai.
Hoa mai ở hậu viên nhà họ Trương đều nở rộ, hương thơm ngào ngạt.
"Em phí của trời." Trương Nam Thù với nàng, "Đồ ngọc khí như để cắm hoa."
"Em cũng thật lòng tặng bình ngọc mà. Đã như , dùng nó cắm hoa thì liên quan gì chứ?" Nhan Tâm .
Trương Nam Thù: "…"
Hai trêu đùa vài câu, trở về phòng.
Trương Nam Thù sinh nhật, nhận ít quà tặng, từ trong nhà, cũng từ bằng cố hữu.
Nhũ mẫu đưa cho nàng danh sách.
Nàng liếc qua vài mắt, quen, cũng quen.
" sinh nhật định tổ chức, nhận quà của lạ?" Trương Nam Thù hỏi nhũ mẫu.
Nàng chỉ nhận của bằng cố hữu.
"Không tính là lạ." Nhũ mẫu giới thiệu cho Trương Nam Thù vài xa lạ.
Đều là họ hàng liên quan, những gia đình liên hệ với quan chức cao cấp trong quân đội.
Trương Nam Thù hiểu .
"… Bên phủ cũng gửi quà, chỉ nhận tùy theo tình hình." Nhũ mẫu .
Bên phủ , chỉ về chi họ của ông chú.
"Trương Tự Kiều và Trương Hải gửi ?" Trương Nam Thù hỏi.
Nhũ mẫu: "Có gửi, nhận. Chỉ nhận của Tam lão gia và tiểu thư San, tiểu thư Huệ."
"Vậy là ."
Nhũ mẫu: "Có một chuyện, tính là tin vui , suýt nữa quên với cô."
Trương Nam Thù: "Tin vui gì ?"