Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 591: Đốc Quân Bồi Lễ Tạ Lỗi
Cập nhật lúc: 2025-11-25 16:11:34
Lượt xem: 86
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phu nhân lời của Cảnh Nguyên Câu chấn động đến.
Trong đầu bà từng phác họa qua khả năng như .
Con suy nghĩ vượt khỏi tầm mắt của chính . Phu nhân đưa Thịnh Nhu Trinh nước ngoài, cũng từng nghĩ Nhan Tâm thể sẽ ngoài, nhưng duy nhất ý niệm " sẽ cùng Tâm Tâm nước ngoài".
Bà lớn tuổi như …
Bà luôn bà hưởng thụ thanh nhàn. Ý chỉ là một bà tin tưởng, kế nhiệm vị trí của bà, bà thể rút lui.
Chứ là, bà buông bỏ hết tất cả thứ ở vị trí của .
Cả đời phu nhân nắm chặt chìa khóa kho phủ của nhà họ Cảnh.
Chồng bà, chỉ một sản nghiệp; mà chồng bà, cũng chỉ một vợ, một đứa con trai.
Bà tranh giành, cố gắng nắm thật chặt, thì Cảnh Nguyên Câu sẽ nhận phần mà đáng hưởng.
Bà mãi mãi tự do.
Trừ phi Đốc quân c.h.ế.t, Cảnh Nguyên Câu nắm quyền nhà.
Miệng luôn hy vọng Nhan Tâm đừng giống bà, thể?
Nhan Tâm chỉ thể là bản thứ hai của bà, Nhan Tâm chính là kế nhiệm bà.
Trừ phi bà thể đổi, bà thể tin tưởng con trai một cách thích đáng, buông lỏng những thứ mà bấy lâu nay bà nắm giữ thật chặt.
Bà thể mơ tưởng, bà bên bờ sông Hoàng Hà, mặt một con thuyền thuộc về bà, bà sẽ bao giờ dòng nước sông Hoàng Hà cuồn cuộn nhấn chìm nữa.
Bà dám nghĩ như ?
Phu nhân dùng sức nhắm chặt mắt, sóng lòng dậy mạnh, bên tai ù ù.
Lời của Cảnh Nguyên Câu, như sấm lăn, c.h.é.m một khe nứt sâu trong lòng bà. Trong khe nứt , bà cảm nhận ý niệm từng .
Chấn động, sợ hãi, nhưng chút phấn khích mơ hồ.
Phu nhân dùng sức ấn ngực.
Bà dậy rót một ly rượu, uống một cạn sạch.
Cơn bão mà Cảnh Nguyên Câu gieo xuống cho phu nhân vẫn ngừng, trong thành vẫn đang bàn tán về sự trở về của Nhan Tâm.
So với vài ngày , làn sóng dư luận bây giờ khác.
Mỗi đều mong cô trở về.
Cô chắc chắn sẽ trở về Nghi Thành ánh mắt mong chờ của muôn , rực rỡ hào quang.
Cảnh Phỉ Nghiên tức giận ném đồ trong phòng.
Thất Bối Lặc vẫn trốn trong nội trạch của cô, hỏi cô chuyện gì xảy .
Cảnh Phỉ Nghiên bèn kể chuyện cho .
“Chẳng cô mời cao tăng ? Lời của cao tăng lẽ sức thuyết phục, tại gieo chút nghi ngờ nào?” Thất Bối Lặc nhíu mày.
Sự kiện địa chấn phủ lên uy vọng của Nhan Tâm một tầng hào quang thần bí, ai còn nghi ngờ cô nữa.
cao tăng rõ ràng bôi nhọ cô.
Lẽ nghi ngờ, địa chấn là do con tạo , rốt cuộc dân chúng đều ngu và dễ lừa như .
“Thiền phòng của Huệ Tuyền ở…” Cảnh Phỉ Nghiên đến đây, ngón tay nắm chặt, gần như nghiến răng nghiến lợi, “Thiền phòng ở sập, tay gãy.”
Thất Bối Lặc: “!”
Tin tức cũng lan truyền khắp Nghi Thành.
Vị cao tăng địa chấn là giả, thiền phòng ở sập còn thương; mà bộ chùa Long Hoa, chỉ mỗi thiền phòng của sập.
lúc sườn núi nứt một mảnh, thiền phòng của Huệ Tuyền đại sư ngay khe nứt.
Chùa Long Hoa tiền, phòng ốc kiên cố khó lòng phá vỡ. Nghe sẽ địa chấn, trụ trì còn đặc biệt sai tu sửa những tăng phòng hư hỏng.
Duy chỉ ngờ rằng, sườn núi nứt một khe; Huệ Tuyền đại sư cũng kiểm tra nhà , xây mới năm , cả chùa Long Hoa sập cũng đến lượt nhà .
Kết quả là ngoài sức tưởng tượng.
“Chuyện khả nghi.” Thất Bối Lặc , “Càng giống như phối hợp diễn kịch, cố ý cho nổ một khe nứt.”
“Có khả năng. Cảnh Nguyên Câu vì danh tiếng của Nhan Tâm, thà rằng hủy diệt Huệ Tuyền đại sư.” Cảnh Phỉ Nghiên .
Thất Bối Lặc: “Đã cho điều tra ?”
“Điều tra , vẫn kết quả gì, tạm thời thấy dấu vết nhân tạo.”
Cảnh Phỉ Nghiên nhắc đến đây, gần như phát điên.
Vân Vũ
Chuyện khiến cô vô cùng chán nản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-591-doc-quan-boi-le-ta-loi.html.]
Cô như trở về những ngày đây, những ngày Nhan Tâm.
Mỗi sắp xếp của cô, tự cho là vắt óc suy nghĩ, kẽ hở, hảo, nhưng gặp Nhan Tâm như hổ giấy gặp nước, lập tức hóa thành đống bùn nát.
Nhan Tâm dường như chuyên khắc chế cô.
Cảnh Phỉ Nghiên cô c.h.ế.t, nhất là c.h.ế.t đường, đừng bao giờ trở .
Cô đem ý nghĩ với Thất Bối Lặc.
Thất Bối Lặc ôm lấy cô: “A Nghiên, cô thật quá nóng vội. Một thất bại sợ gì. Thành công, đều là từ ngàn vạn thất bại, ngàn luyện.”
Cảnh Phỉ Nghiên: “ mặt cô , em cơ hội thắng.”
“Bây giờ cô ám sát cô , càng cơ hội thắng, ngược còn tự lộ . Bây giờ uy vọng của cô cực cao, ngay cả Đốc quân cũng mềm mỏng.
Một khi cô thất bại, cô sẽ phạm lòng dân, Đốc quân dù tha mạng cô, các tướng lĩnh khác cũng sẽ đồng ý.” Thất Bối Lặc .
Cảnh Phỉ Nghiên bừng tỉnh.
Cô bình tĩnh .
Thất Bối Lặc với cô: “Lần Nhan Tâm trở về, phong đầu thế , tin cô thể giữ bình tĩnh. Chỉ cần cô đắc ý quên hình dáng, cô sẽ cơ hội.”
Cảnh Phỉ Nghiên hít sâu vài .
, vẫn chờ thời cơ.
Cô thuyết phục.
Nhà họ Hạ trong sự kiện Nhan Tâm dự đoán địa chấn, do Hạ Diệu Diệu , nhảy khá cao, bây giờ cũng thất điên bát đảo.
Hạ Diệu Diệu càng coi thường, ít lưng suy đoán: “Đợi thiếu phu nhân trở về, trừng phạt nhà họ Hạ ?”
“Thiếu phu nhân nắm quyền nhà, cô sẽ giữ thể diện như phu nhân, ngày tháng của Tây phủ sẽ khó khăn. Chỉ cần Tây phủ sụp đổ, ngày tháng của nhà họ Hạ cũng khó.”
Ngày Nhan Tâm vượt qua Trường Giang là ngày trời quang cơn mưa lớn, gió bên sông mang theo chút lạnh lành lạnh.
Đốc quân, Cảnh Nguyên Câu, phu nhân và Thịnh Viễn Sơn đều ở bến phà đón cô.
Nhan Tâm tự bế con.
Phu nhân và Cảnh Nguyên Câu đều nhanh chóng bước lên đón, nhưng đều nhịn .
Vì , Đốc quân do dự một chút, bước lên vài bước: “Tâm Tâm.”
Bên cạnh phóng viên, còn mười mấy tướng lĩnh trong quân, nụ của Nhan Tâm dịu dàng tươi sáng: “Cha.”
Đốc quân thấy cô như , gánh nặng trong lòng lập tức nhẹ , lập tức nảy sinh lòng thương hại: “Tâm Tâm, con trở về là . Trước đây là cha đúng, nên khuyên con ngoài học hành, lỡ thời gian của con, cha xin con.”
Nói , ông cúi .
Nhan Tâm vội : “Cha, .”
cô đang bế con trong lòng, rảnh tay để đỡ, đành để mặc Đốc quân hành một lễ cúi nhẹ với cô.
Phóng viên chụp ảnh.
Việc xong, Đốc quân bước lên xem con.
Đứa bé bụ bẫm, trắng trẻo mũm mĩm, càng khiến đôi mắt to đen nhánh, đáng yêu như búp bê sứ.
Đốc quân thấy trưởng tôn nữ của , trong lòng càng thêm mềm mỏng: “Lại đây, cho ông nội bế.”
Nhan Tâm đưa con cho ông.
Phu nhân lúc mới bước lên, dùng sức nắm lấy tay Nhan Tâm.
Trương Nam Thù và Tôn Mục theo đến.
Mọi đến ga xe lửa, lên chuyên liệt của Đốc quân, trở về Nghi Thành.
Nhan Tâm và phu nhân gặp , đều , khuôn mặt đều nụ thư thái.
“Mẹ, sắc mặt hơn .” Nhan Tâm .
Phu nhân: “Mấy ngày nay như khai ngộ, nghĩ thông hết những chuyện giờ sống thấu, cũng cảm thấy sắc mặt hơn.”
Nhan Tâm hiểu lời .
Đốc quân bế con, cho các tướng lĩnh xem một vòng, liền Cảnh Nguyên Câu giật mất.
Cảnh Nguyên Câu nhớ con gái đến c.h.ế.t .
Hồi tháng Ba rời Bắc Thành, đó trở về hai , mỗi đều vội vã ở hai ngày về.
Mấy tháng nay, nhớ Nhan Tâm, nhớ con, sắp phát điên lên .