Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 81: Trân châu, không xứng với em

Cập nhật lúc: 2025-11-19 06:48:05
Lượt xem: 140

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảnh Nguyên Câu mãi đến nửa đêm về sáng mới ngủ.

Khi tỉnh dậy, rèm cửa phòng khách vẫn đóng kín, ngăn ánh nắng vàng rực bên ngoài.

Bên cạnh giường một bóng .

Hắn bật dậy.

Thoáng thấy tiếng , Cảnh Nguyên Câu mặc nguyên bộ đồ ngủ liền xuống lầu.

Dưới nhà, trong phòng ăn, cửa sổ dài mở rộng, ánh mặt trời buổi sớm rọi qua khung cửa, trải đầy sắc vàng rực rỡ.

Nhan Tâm mặc bộ trang phục mà Cảnh Nguyên Câu chuẩn cho cô.

Áo khoác ngoài màu hồng đào bằng Hàng Châu, tay áo rộng, vạt chéo, càng tôn lên vòng eo thon thả. Hoa văn áo phức tạp rực rỡ, một vẻ xa hoa lộng lẫy tạo một cách cố ý, nhưng khi cô mặc chẳng hề thô tục.

Trang phục càng rực rỡ, gương mặt càng thêm mỹ lệ.

Tóc đen huyền một điểm trang sức, chỉ đơn giản cài một chiếc lược trâm bằng trân châu. Một tia nắng rực rỡ rọi xuống, tỏa thứ hào quang mờ ảo.

Vân Vũ

Đẹp đến mức khó tin.

Cảnh Nguyên Câu mà say đắm.

Hắn im cô.

Nhan Tâm đang sắp xếp những đóa sen tươi mà cô hầu gái đưa tới, ngoảnh thấy nơi khúc cua của cầu thang, cô khẽ gọi một tiếng "Đại ca", tiếp tục bày biện mấy cành hoa.

Cảnh Nguyên Câu bước tới phía , áp sát tay cô ngửi một cái: "Thơm quá. Đâu mà ?"

"Bội Lan mua đồ cho nhà bếp mang về, tươi." Nhan Tâm đáp.

Bội Lan là cô hầu gái duy nhất trong biệt quán của Cảnh Nguyên Câu, nhát gan, cũng thẳng tính, Nhan Tâm chuyện hợp với cô .

"Thật sai." Cảnh Nguyên Câu , "Hoa tươi xứng với em, khớp."

Nhan Tâm khẽ cúi hàng mi dày.

Hàng mi dày nhuốm ánh nắng phủ một vệt bóng mờ mắt, khó thấu biểu cảm của cô.

Cảnh Nguyên Câu hôn cô, nhưng ngại sáng sớm đ.á.n.h răng rửa mặt, nên tiên lên lầu.

Một lát , vệ sinh cá nhân xong, bộ quần áo khác xuống lầu, hầu gái và đầu bếp bày bữa sáng .

Bữa sáng cháo hạt sen tươi, cũng cơm gà nếp gói bằng lá sen.

Đủ các loại điểm tâm, bày bảy tám món.

Nhan Tâm đưa tay, định múc cháo cho , tránh .

Hắn tự múc một bát, đưa đến mặt cô.

Nhan Tâm: "Cảm ơn đại ca."

Cảnh Nguyên Câu xoa xoa đầu cô.

Hắn nhân lúc vuốt tóc cô, tháo chiếc lược trâm bằng trân châu xuống.

Mái tóc của Nhan Tâm lập tức như dòng thác tuôn tràn xuống bờ vai, xõa xuống nửa phần lưng.

hiểu, cũng tức giận, lặng lẽ .

Cảnh Nguyên Câu chỉ , dậy phía cô, tùy ý búi mái tóc dài của cô.

Động tác của nhanh, búi một cách lộn xộn, nhưng tạm thành hình, tạo cho cô một búi tóc thấp, cài một chiếc trâm vàng.

"... Trân châu quá đơn giản, hợp với bộ trang phục hôm nay của em." Cảnh Nguyên Câu .

Nhan Tâm phản đối, chỉ tay : "Đại ca, trả cái lược trâm cho em."

"Loại nam châu , là quý giá cũng chỉ đến thế." Cảnh Nguyên Câu , "Lần tìm cho em loại hơn."

Nhan Tâm: "..."

đòi tiếp.

Mọi đều kẻ ngốc.

Cảnh Nguyên Câu loại nam châu của bản Nhan Tâm, mà là Thịnh Viễn Sơn tặng.

Nhan Tâm cũng lười so đo. Cậu tặng cho cô, chính là của cô, tùy cô cho ai.

"Đại ca sáng nay còn việc ?" Nhan Tâm hỏi, "Nếu , em ăn cơm xong sẽ về."

"Được."

Hai lặng lẽ dùng bữa.

Cảnh Nguyên Câu phát hiện Nhan Tâm thích món ngó sen chua cay, liền bảo bếp chuẩn một hũ nhỏ cho cô mang về.

Sau bữa ăn, Cảnh Nguyên Câu định đưa cô về.

dừng bước.

"Cảnh Nguyên Câu, chúng ... tính là bắt đầu từ hôm qua ?" Cô hỏi.

Cảnh Nguyên Câu bật , áp sát cô một chút, vẻ lười biếng hỏi: "Anh động em ? Đừng chuyện chính đáng, ngay cả sờ cũng sờ."

Đôi mắt phượng đen láy của Nhan Tâm trở nên yên tĩnh khác thường.

chút mâu thuẫn.

Nhắc đến chuyện nam nữ, thái độ của cô sợ hãi, cũng e thẹn, mà là chán ghét.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-81-tran-chau-khong-xung-voi-em.html.]

Dường như cô bài xích chuyện .

• Ở cái tuổi của cô, dù thành với Khương Tự Kiều, cũng đến mức như .

"Anh cho em một câu chắc chắn." Nhan Tâm như thấy lời đùa của , "Cảnh Nguyên Câu, thể treo em lơ lửng như ."

"Cuối xuân gặp em, em cho , cũng treo đủ khẩu vị của ." Cảnh Nguyên Câu , "Bây giờ em , liền phối hợp?"

Nhan Tâm: "..."

"Tâm Tâm, sự bắt đầu giữa chúng , là từ ngày gặp em. Nó thời hạn, sẽ kết thúc, trừ khi thích em nữa." Cảnh Nguyên Câu .

"Khi nào sẽ thích?"

"Em thể chờ." Hắn , "Đợi đến ngày thích, em chắc chắn sẽ đầu tiên."

"Đợi đến khi kết hôn." Nhan Tâm thận trọng , "Được ?"

"Đây là thời hạn của em?"

"Phải. Lén lút với hôn phu của Nhan Uyển Uyển, đủ hèn hạ . Em thể trụy lạc hơn nữa." Nhan Tâm .

Cảnh Nguyên Câu trầm mặt.

"Hơn nữa, em chồng. Em là gái trinh nguyên, thể tiếp tục sống lộn xộn như , em sống cuộc đời của riêng ." Nhan Tâm tiếp tục.

Cảnh Nguyên Câu hàm căng cứng.

Hắn ôm lấy eo cô, kéo cô áp sát , hôn lên môi cô.

Hắn tham lam hút lấy thở của cô, một lúc lâu mới buông : "Sống cuộc đời như thế nào, tự lựa chọn. Tâm Tâm, em chọn sai ."

Nhan Tâm đầu sang một bên.

Cảnh Nguyên Câu đưa cô về nhà.

Phó quan mang theo một bọc đồ, bên trong ba bộ sườn xám, ba bộ trang phục kiểu cũ bằng vải mùa hè, cùng một hũ dưa chua.

Lại thêm mấy món trang sức bằng vàng khảm hồng ngọc.

Nhan Tâm thích vàng và đá quý, chúng rực rỡ, quý giá.

từ chối.

Vừa về đến nơi, Tùng Hương Viện chủ tâm, đều bận rộn hẳn lên.

Trình Tẩu với cô: "Sáng hôm qua, tiểu thư họ Chương tới; gần xế chiều, tam thiếu gia cũng tới, chúng đều viện cớ khỏe, đang nghỉ ngơi bên trong."

Nhan Tâm xuống, định chép y án.

 

 

Ông nội cô để cho cô một hộp sách tay.

Sau khi trọng sinh, cô liên tục chép những thứ , chỉnh sửa và sắp xếp.

Một thời gian , cô mang đến nhà sách, thành sách, truyền cho các tử.

Vừa cắt giấy, cô hỏi: "Họ tìm việc gì ?"

"Tiểu thư họ Chương rủ bà kịch; tam thiếu gia gì, chỉ đến xem bà." Trình Tẩu đáp.

Lại , "Tam thiếu gia như , , nên báo với đại phu nhân ?"

Nhan Tâm lạnh lùng một tiếng: "Đại phu nhân sẽ quản , thậm chí còn dung túng."

Đại phu nhân luôn tranh chấp trực tiếp với con trai, để tránh con bất hòa.

, bà một hiền lành, cái gì cũng ủng hộ con trai. Sau lưng, bà trêu chọc chính là Nhan Tâm vô tội.

Đại phu nhân chắc chắn đầu tiên việc Khương Vân Châu đến Tùng Hương Viện. Nếu bà quản, quản từ lâu .

"Đây cũng chuyện gì." Trình Tẩu nhíu mày.

Nhan Tâm: "Lần cho cửa, dù cùng với tứ thiếu, cũng đừng cho ."

Trình Tẩu đáp .

Nhan Tâm lặng lẽ cắt giấy, gọi Đương Chi mài mực.

Đương Chi nặng trĩu tâm sự.

Nhan Tâm thấy cô mất tập trung, liền : "Có chuyện gì ?"

"Không, gì." Đương Chi .

Nhan Tâm: "Nếu khỏe, xuống nghỉ ngơi , ở đây cần hầu hạ. Khi chữ quen yên tĩnh ."

Đương Chi đáp .

đến cửa, bước chân dừng.

Nhan Tâm liếc thấy, ngoảnh một cái.

Đương Chi nhanh chóng bước ngoài. Chỉ với cái đó, Nhan Tâm thoáng thấy trong mắt cô lệ.

Nhan Tâm chốc lát mất thần.

 

Loading...