Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 82: Không Nỡ Đùa Giỡn Cô Ấy

Cập nhật lúc: 2025-11-19 06:48:06
Lượt xem: 142

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đương Chi chút .

Nhan Tâm dùng nghi ngờ. khi nàng phát hiện vấn đề, nàng cũng sẽ tiếp tục tin tưởng một cách mù quáng.

Nàng gọi Bạch Sương.

"Ngươi hãy để mắt tới Đương Chi." Nhan Tâm , "Mỗi xuống bếp lấy cơm đều là Đương Chi."

Bạch Sương đáp: "Dạ."

Hôm , khi Đương Chi cầm hộp cơm xuống bếp lấy bữa sáng, Bạch Sương lén theo cô tới bếp, nhanh chóng trèo lên một cây đại thụ gần đó.

Nàng ẩn trong tán lá, quan sát từ cao.

Sau đó, nàng từ cây nhảy lên nóc nhà bếp, hình lướt nhẹ mái ngói nhanh chóng rời , trở về Tùng Hương Viện .

Nhan Tâm đang chơi đùa với chú cún con.

Mấy trong sân đang bàn tính nên đặt tên cho chú cún con là gì.

Bạch Sương giả vờ đang ở trong phòng ngủ của Nhan Tâm, sửa soạn giường chiếu cho nàng, từ cửa sổ ngoài, từ cửa sổ trong, ai nàng rời khỏi sân viện.

Vân Vũ

"Đây là một ch.ó cái, gọi là Tuyết Nhi ." Trình Tẩu .

Nhan Tâm: "Hơi tầm thường quá."

"Gọi là Chi T.ử nhé? Cũng là màu trắng."

"Bạch Đường?"

"Bánh gạo nếp cũng màu trắng, gạo nếp, gạo tẻ đều thế."

Mấy bàn tán xôn xao.

Nhan Tâm thấy bánh gạo nếp , dẻo trắng, giống chú cún con đang cọ cọ tay họ.

"Vậy thì gọi là Nhu Mễ ." Nhan Tâm .

Đương Chi xách bữa sáng trở về.

Trình Tẩu và chuẩn bàn ăn bát đũa, Nhan Tâm bả Bán Hạ kiếm chút đồ ăn cho chú cún con Nhu Mễ, nàng về phòng quần áo .

Bạch Sương hầu hạ nàng.

"... một đàn bà mặc áo màu tím hồng, là bà quản sự ở viện chính của Đại phu nhân." Bạch Sương khẽ với Nhan Tâm.

Nhan Tâm: "Nói chuyện lâu ?"

"Chỉ vài câu." Bạch Sương đáp.

Nhan Tâm: "Có trao đổi thứ gì ?"

"Cái thì ." Bạch Sương , " mà…"

"?"

"Bà , Đương Chi nguyên tại chỗ . thấy cô lau nước mắt mới về." Bạch Sương .

Nhan Tâm trầm mặc.

"Đại tiểu thư…" Bạch Sương cảm thấy nhiều, dễ tình cảm chi phối, e rằng sẽ gây phiền nhiễu cho phán đoán của Nhan Tâm.

"Tiếp tục để mắt tới cô ." Nhan Tâm .

"Có cần xử lý cô ?" Bạch Sương hỏi, "Để phòng ngừa hậu họa."

"Trước mắt quan sát thêm vài ngày." Nhan Tâm , "Nếu cô vẫn cố chấp tỉnh ngộ, thì thà g.i.ế.c nhầm còn hơn bỏ sót."

Bạch Sương đáp: "Dạ."

Mấy ngày tiếp theo, Cảnh Nguyên Câu tìm Nhan Tâm, đến doanh trại .

Thịnh Viễn Sơn Thiên Tân, giúp Đốc quân xử lý lô vũ khí quân phiệt phương Bắc giữ .

Nhan Tâm cách hai ngày đến tiệm t.h.u.ố.c một , thời gian còn đều ở nhà chỉnh lý y án.

Đương Chi vẻ uể oải.

Đừng là Nhan Tâm, ngay cả Bán Hạ cũng nhận , liền hỏi cô chuyện gì.

"Trời nóng, tinh thần, cũng hứng thú ăn uống gì." Đương Chi trả lời như .

Mấy hôm nay cô đúng là ăn ngon miệng thật.

"Đã lập thu , mấy hôm nữa sẽ mát mẻ thôi." Trình Tẩu an ủi cô , "Thời tiết mát một chút là sẽ dễ chịu ngay."

Lại , "Đợi đến mùa thu hoa quế nở, bánh quế cho các ngươi. Món bánh quế , tiểu thư nhà kén ăn mà còn ăn đến mức khó tiêu đấy."

Nhan Tâm: " kén ăn."

Bán Hạ : "Cô còn kén ăn nữa ạ? Cô là mười món thì chín món thích ăn."

Nhan Tâm: "…"

Bán Hạ : "Bánh quế của Trình Tẩu , đúng là ngon thật. Các sắp khẩu phúc ."

Phùng Ma ở bên cạnh hùa theo.

Đương Chi bỗng nhiên mắt ngân ngấn lệ.

viện cớ vệ sinh, bước ngoài.

Buổi chiều hôm , thời tiết oi bức, Nhan Tâm trong phòng yên.

yên một chỗ nhúc nhích, cũng thấy ngột ngạt toát hết cả mồ hôi, nàng khó chịu vô cùng. Đầu óc ù ù, chữ cũng ngoằn ngoèo.

May mà lúc xế chiều, trời đổ cơn mưa lớn.

Trận mưa khá dai dẳng, mưa lớn chuyển thành mưa , kéo dài gần hai canh giờ, sân viện đọng đầy nước.

Bữa tối là Trình Tẩu và Phùng Ma tự nấu bằng bếp lò nhỏ.

Nhan Tâm cho chú cún Nhu Mễ uống chút sữa bò, bảo Bán Hạ thái chút thịt bò chín trộn với cơm cho Nhu Mễ ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-82-khong-no-dua-gion-co-ay.html.]

"… Đương Chi ?"

"Cô ngủ , ăn cơm." Bán Hạ .

"Để cô ngủ ." Nhan Tâm .

Bữa tối là bánh kếp trứng và cháo kê, ăn kèm với dưa chua ngó sen mà Nhan Tâm mang về từ chỗ Cảnh Nguyên Câu. Mấy quây quần với , dùng bữa đơn giản.

Nhan Tâm chải chuốt, rửa ráy, xuống đặt Nhu Mễ ở cuối giường , thẫn thờ.

Nàng tài nào ngủ .

Trời mưa, Bạch Sương trực ở gian ngoài phòng ngủ của Nhan Tâm, những hầu trong sân viện đều ngủ cả.

Nhan Tâm yên lặng.

Mí mắt nàng cứ giật liên hồi, khiến nàng hoảng hốt, khó thở.

Nàng đột nhiên chuyện với Đương Chi.

Đương Chi là lão phu nhân cho nàng, thời gian việc bên nàng lâu, nhưng Nhan Tâm trọng dụng cô .

Một khi cô phản bội, Nhan Tâm sẽ dùng nữa.

rốt cuộc Đương Chi là chủ động phản bội, Đại phu nhân ép buộc, Nhan Tâm nên hỏi cho rõ, đưa phán đoán.

Đưa cô , hoặc đuổi cô , cũng coi như là trọn vẹn tình nghĩa chủ tớ những ngày qua.

Cứ kéo dài thế , xem Đương Chi như một nhân vật hề để quan sát, Nhan Tâm thấy vô cùng khó chịu.

Nàng gọi Bạch Sương.

"Ngươi gọi Đương Chi tới đây." Nhan Tâm , "Cứ tìm cô ."

Bạch Sương khoác áo dậy.

Đương Chi và Bán Hạ ở cùng một phòng nhỏ, trong phòng tắt đèn.

Bạch Sương đến cửa, ngửi thấy một mùi tanh nhẹ.

Không mùi tanh của bùn đất.

Bạch Sương vốn định gõ cửa, nhưng đột nhiên giật tỉnh táo, rút đoản đao từ trong tay áo, dùng sức đạp tung cửa phòng nhỏ.

Nàng một cái đá gãy then cửa, Bán Hạ chợp mắt say giật tỉnh dậy.

Bán Hạ hoảng hốt.

Phòng nhỏ đèn điện, vẫn dùng đèn dầu, Bán Hạ dậy tìm diêm: "Làm gì thế?"

Thị lực của Bạch Sương , nhanh chóng quan sát căn phòng, khác, tiên thở phào nhẹ nhõm.

Nàng sang Đương Chi.

Bán Hạ thắp sáng đèn dầu, trong phòng bỗng sáng rõ, Bạch Sương giật tung chăn đệm của Đương Chi.

"Á!"

Bán Hạ hét lên, chiếc đèn dầu trong tay rơi xuống đất, căn phòng chìm bóng tối.

tiếng hét của cô kinh động những khác.

Nhan Tâm bật đèn điện trong phòng khách.

Sân viện ánh sáng, phản chiếu vũng nước đọng trong sân.

Phùng Ma và Trình Tẩu mỗi thắp đèn bước .

Mấy chen chúc phòng nhỏ.

Đương Chi giường, giữa mùa hè nóng nực đắp chăn dày, lớp chăn đó thấm đẫm một lớp máu.

Ở bụng , cắm một con d.a.o găm ngắn.

mặc một bộ trang phục màu đỏ nhạt bạc, là bộ đồ nhất của cô .

Sắc mặt đột nhiên biến đổi.

Nhan Tâm nhanh chóng bước tới mặt cô , hết thử thở, thử mạch đập, với : "Vẫn còn thở."

Lại , "Đưa đến quân y viện!"

"Tiểu thư…"

"Bạch Sương, gọi điện cho chính phủ quân sự, gọi một chiếc xe tới; Phùng Ma, bà đầu hẻm đợi, đừng kinh động bất kỳ ai, lặng lẽ dẫn phó quan của chính phủ quân sự ." Nhan Tâm trấn định phân phó.

Mấy định tinh thần, mỗi một việc.

Mưa vẫn tạnh, khuôn viên Khương gia bao phủ một màu mờ ảo, như phủ một lớp sương mỏng.

Nhan Tâm dùng kim bạc, bịt mấy chỗ huyệt mạch của Đương Chi, chậm tốc độ lưu thông m.á.u của cô .

Đương Chi mê man bất tỉnh, mơ mơ màng màng, dường như mở mắt nàng một cái, khép mi mắt .

Phu nhân Đốc quân sai phó quan tới ngay trong đêm, Nhan Tâm và Bạch Sương cùng đến quân y viện.

"Các ngươi đừng hoảng sợ, ngày mai cứ việc như bình thường. Nếu ai hỏi thăm Đương Chi, cứ là cô ốm dậy ." Trước khi , Nhan Tâm dặn dò như .

Những hầu đáp: "Dạ."

Lúc rạng sáng, tình trạng của Đương Chi dần định, cô tỉnh dậy thẫn thờ.

Nhìn thấy Nhan Tâm và Bạch Sương trong phòng bệnh, Đương Chi sững sờ, giãy giụa dậy.

"Đừng động đậy." Nhan Tâm ấn cô xuống, "Bây giờ đừng động đậy, yên ."

Quân y ở bên cạnh : "Chỉ sợ sẽ sốt cao."

" vẫn còn sulfanilamide, dùng cho cô ." Nhan Tâm .

Quân y kinh ngạc nàng, xót của cho sulfanilamide. Đó là thần d.ư.ợ.c cứu mạng, đem cho hầu dùng ?

 

Loading...